Chương 4: Đêm đầu tiên

Sau khi đến nơi, mọi người xếp đồ vào khách sạn. Cô được sắp xếp ở cùng với một bạn học lớp khác, Cô biết cô áy, bạn nữ đó học rất giỏi thường xuyên được tuyên dương. Là một mọt sách chính hiệu a.

Ăn xong, mọi người được đi dạo xung quanh. Chỗ này thật đẹp, có suối nước nóng ở tầng 12, bể bơi và rất nhiều góc sống ảo khác. Chụp ảnh dạo chơi xong, bọn cô quyết định sẽ tổ chức tiệc ở phòng một người bạn.

Người chuẩn bị bia, bánh người chuẩn bị trái cây. Bọn cô tụ tập đến tối. Do cô không uống nhiều nên rời buổi tiệc từ sớm.

Về đến phòng, bạn cùng phòng đang giải bài tập một cách chăm chú. Cô không muốn làm phiền không gian học tập của cô ấy. Nên quyết định đến suối nước nóng ngâm mình thư giản.

Đến nơi Cố Mạnh đang ngồi ghế mây thong thả giải quyết công việc. Anh xoay người lại bắt gặp Trần Hân.

Cô chào hỏi anh, anh gọi cô ngồi xuống uống nước tiện thể hỏi cô vài chuyện trong lớp bọn họ.

Cô không từ chối vì lúc nãy có uống vài lon nên cổ họng cô khô khốc, cô cảm ơn anh, sau đó ngồi xuống uống uống một hơi hết nữa chai nước.

Thấy cô uống, hầu kết anh khẽ lên xuống, ánh mắt tối đi. Anh hỏi cô vài chuyện trong lớp.

Lúc sau cô cảm thấy thật nóng, thật khát nước, cơ thể như có hàng ngàn con kiến đang cắn lên.

Cố Mạnh có một số vật dụng muốn nhờ cô phát cho các bạn học. Xem như món quà dành tặng cho các bạn. Ngày mai còn rất nhiều việc nên hôm nay anh nhờ cô mang đến cho mọi người.

Cô không đành lòng từ chối mà theo anh lấy đồ.

Gần đến nơi cô phát hiện tay chân bủn rủn, người khô nóng, không thể đi nổi nữa, cô muốn về phòng.

Anh đi đến đỡ cô dậy. Nhưng cô không hiểu được khi anh chạm vào cô, cô lại cảm thấy dễ chịu. Cô muốn anh chạm vào. Cô thật sự muốn khóc, vì suy nghĩ của mình.

Vào đến phòng anh ôm cô từ phía sau, ném cô lên giường. Loạng choạng hồi lâu cô mới ngồi lên được. Thì lúc này anh đi đến xé toạc cả bộ đồ của cô, cô thật sự sợ hãi.

“Thầy làm gì vậy… Tránh ra, mau tránh ra, không cần..”

“Trần Hân em sẽ phải thuộc về anh…A ha anh yêu em.”

Anh như mất đi lí trí, giơ hai tay cô lên cởi áσ ɭóŧ, tách hai chân ra cởi đi qυầи ɭóŧ. Anh đặt hai tay cô vào côn ŧᏂịŧ to lớn nóng như lửa đốt.

Cô biết sẽ xảy ra chuyện gì, dù cho cô khó chịu muốn chết. Nhưng cô sẽ không cho anh, người cô yêu là Hứa Tuyền. Dù vậy dưới sự mạnh mẽ của anh cô có phản kháng như nào cũng không có ích gì.

Tiếng khóc nức nở cùng với những tiếng cầu xin vang lên cũng không làm anh động tâm. Anh cầm côn ŧᏂịŧ dài đầy gân cương cứng đến phát đau mạnh mẽ chen vào huyệt nhỏ của cô.

Đường đi chật hẹp, làm anh phát đau, người anh yêu vẫn còn là xử nữ, lần đầu tiên của cô là cho anh. Làm lòng anh thật sướиɠ.

Nước mắt cô rơi trên gương mặt trắng bệch vì đau. Anh dịu dàng hôn lên trán cô, động tác nhẹ nhàng cho cô thích ứng.

Vừa đưa đẩy vừa nói “ Hân Hân em là của anh, em là của riêng anh. Anh muốn ở cạnh em cả đời. hư” Động tác anh dần trở nên mạnh bạo, anh thúc thật mạnh đẩy côn ŧᏂịŧ xuyên qua lớp màиɠ ŧяiиɧ lên tận tử ©υиɠ.

“A ..” Cô hét lên, không có hơi sức để khóc nữa. Cô cảm giác như có một chiếc xe tải cán ngang qua mình.

Máu trinh theo đó chảy ra thấm lên ga nệm. Anh nhìn thấy, nở nụ cười sung sướиɠ, ánh mắt dần dịu dàng ngắm nhìn cô.

Cất giọng nỉ non bên tai cô “ Em thấy chưa, em đã là người phụ nữ của anh, cơ thể của em thuộc về anh rồi.”

Anh cười đắc ý, liếʍ láp sau tai cô, đến cổ cô cắn mạnh xuống. Cổ cô in lại dấu cắn sâu ngoằn rất đáng sợ.

Côn ŧᏂịŧ thô to ra vào huyệt nhỏ đầy nước khiến anh thỏa mãn rên lên sung sướиɠ. Tiếng ra vào bạch bạch, tiếng thở dốc đầy nặng nề thỏa mãn của người đàn ông hòa cùng tiếng rên khóc xin tha của cô gái tạo nên khung cảnh quỉ dị.

Một đêm dài Cố Mạnh đổi rất nhiều nơi và rất nhiều tư thể làm cô. Đến khi cô không còn sức lực mà ngất đi. Anh vẫn chưa buông tha cô.

Anh kê gối phía dưới để đảm bảo tϊиɧ ɖϊ©h͙ không chảy ra ngoài.

Mang thai đứa con của hai người, ngày ngày ở cạnh anh, vĩnh viễn làm vợ anh, để một mình anh thao.

Cơn hoan ái qua đi, anh hôn nhẹ lên trán cô, ân cần nhẹ nhàng mà vuốt ve lau chùi cho cô. Từ trước đến giờ anh chưa từng cưng chiều và yêu ai nhiều đến thế.