Chương 6

Bàn tay của trùm trường vươn về phía hai cặρ √υ" bự trên ngực Lâm Thanh Nhã, lúc nhẹ nhàng, lúc lại gay gắt, những vết đỏ xinh đẹp vốn đã biến mất bỗng nhiên xuất hiện trở lại.

Lâm Thanh Nhã không khỏi hừ nhẹ một tiếng, dùng móng tay run rẩy ấn vào đầu cây gậy trong tay.

"Ưm ~" Trùm trường bị ấn một cái, vẻ mặt đau khổ, tay cũng không khống chế sức lực được, hung hăng vuốt ve, một dòng chất lỏng màu trắng đυ.c bay thẳng vào cằm hắn, nhỏ giọt xuống đất.

Lâm Thanh Nhã trợn mắt kinh ngạc, không để ý đến cơn đau ở ngực, trong đầu cô biết mọi chuyện sẽ kết thúc, hai tay run rẩy đến mức không thể cầm được gậy thịt nóng hổi đáng sợ bên dưới.

Trùm trường thoát ra khỏi cơn đau khủng khϊếp, thở hổn hển, nâng mí mắt lên, lạnh nhạt nhìn cô, "Có phải cậu muốn khiến tôi trở nên vô dụng không?"

"Không, không, không." Lâm Thanh Nhã lắp bắp phủ nhận, ánh mắt vô cùng bối rối.

Trong thâm tâm, cô bắt đầu hối hận về những lời mình đã nói với trùm trường.

Phải làm sao đây, cô cảm thấy lần này mình thật sự sẽ chết.

Cứu con với, ba ơi!

cô thề là cô sẽ không bao giờ quên mang theo máy hút sữa nữa!

“Được rồi.” Giọng nói của trùm trường cắt ngang lời xám hối của cô, “Cậu ngồi lên ghế đi.” Nói xong, trùm trường lôi chiếc ghế ở một bên sang, đặt bên cạnh Lâm Thanh Nhã, ra lệnh.

Lâm Thanh Nhã không dám từ chối, run rẩy ngồi xuống.

Vừa ngồi xuống, cô lại nghe thấy giọng nói của trùm trường, "Ngồi giữa một chút, tiến về phía trước tí."

Lâm Thanh Nhã cúi đầu, dùng tay di chuyển chiếc ghế, cẩn thận làm theo lời của trùm trường, rồi di chuyển từng chút một, sau khi làm xong mọi việc, cô ngoan ngoãn ngồi trên ghế, cúi đầu không dám nhìn trùm trường.

Chỉ nghe trùm trường cười khẩy, "Được rồi, đầu của cậu sắp vùi vào ngực rồi, ngẩng đầu lên đi."

"Bây giờ làm theo lời tôi nói, hiểu chưa?"

Lâm Thanh Nhã ngẩng đầu, ngoan ngoãn gật gật.

"Đặt em trai của tôi vào giữa hai cặp ngực lớn của cậu."

"A." Lâm Thanh Nhã nghe vậy không nhịn được khẽ phát ra âm thanh.

Cô thấy trùm trường đang nhìn mình từ trên cao xuống, "Sao hả? không hiểu à?"

Lâm Thanh Nhã lập tức lắc đầu.

"Hiểu rồi, thì làm như tôi nói đi."

Cô từ từ đưa tay ra nắm lấy gậy thịt nóng bỏng, nghiêng người về phía trước. Khi vật đó chạm vào bộ ngực mềm mại non nớt của cô, Lâm Thanh Nhã rùng mình vì nóng.

Trùm trường được bao bọc trong sự mềm mại này, thoải mái nheo mắt lại, "Đặt hai tay của cậu cạnh hai cặp ngực lớn, ấn chặt, di chuyển cơ thể qua lại."

Lâm Thanh Nhã lập tức hiểu ý hắn.

Hóa ra hắn muốn quan hệ bằng ngực.

Đột nhiên, Lâm Thanh Nhã cảm thấy một luồng nhiệt nóng xông thẳng vào mặt, cô xấu hổ cúi đầu xuống, trên làn da trắng ngần thanh tú của mình, có thể nhìn thấy đầu hồng phấn xinh xinh của côn ŧᏂịŧ.

Có vẻ do không sử dụng thường xuyên nên chưa có màu đậm.

Cô lập tức hoảng sợ dời tầm mắt đi chỗ khác, nhìn sang một bên.

"Sao còn không di chuyển?" Trùm trường hỏi với giọng nói đầy du͙© vọиɠ.

Lâm Thanh Nhã mơ hồ nói: "Làm ngay đây." Rồi bắt đầu hành động.

Chỉ là động tác của cô rất chậm rãi, khắp người đều có cảm giác ngượng ngùng ngây ngô của tuổi trẻ.

Trùm trường không hài lòng với tốc độ chậm chạp của cô nên đưa tay nhéo vào bộ ngực mềm mại của cô, nhào nặn, một lúc sau, sữa trắng chảy ra từ ngực Lâm Thanh Nhã.

“Đưa tay xuống dưới vυ" để hứng sữa.” Trùm trường khàn giọng nói.

Lâm Thanh Nhã do dự một lúc, sau đó làm theo lời trùm trường, "A ~" cô hét lên vừa đau đớn vừa sung sướиɠ.

Khi trùm trường đặt tay xuống dưới núʍ ѵú của cô, hắn dùng lực nhẹ, một dòng sữa chảy ra rơi vào tay Lâm Thanh Nhã.