Chương 17: Gia Nhập Đội Chấp Pháp?

Dịch: LapTran

-----

Gia nhập đội chấp pháp?

Mộc Phàm kinh ngạc nhìn Võ Cương, trong lòng nghi hoặc, bởi vì theo hắn biết, muốn gia nhập đội chấp pháp cần trải qua khảo hạch mới được.

Nhưng trước mắt, Võ Cương mở miệng liền cho hắn gia nhập đội chấp pháp, nói giỡn đi?

“Ta nghe nói muốn tiến vào đội chấp pháp, cần thông qua tầng tầng sàng chọn cùng khảo hạch nghiêm khắc mới có thể tiến vào mà?” Mộc Phàm nói ra nghi hoặc trong lòng.

Võ Cương cười nói: “Ngươi còn chưa thành niên, căn cứ theo quy định thì không có khả năng để ngươi tiến vào đội chấp pháp, hơn nữa ngươi nói không sai, cần trải qua khảo hạch mới được.”

“Nhưng ngươi khác biệt, bởi vì hiện tại còn chưa thành niên nên ta có thể đặc cách cho ngươi tiến vào, hơn nữa hiện tại chưa cần làm nhiệm vụ, chờ ngươi thành niên, tốt nghiệp lại chuyển thành thành viên chính thức, ngươi thấy thế nào?”

“A đúng rồi, nghe nói ngươi mới vừa bị trường học khai trừ, ta có thể cho ngươi nhập học lại, ngươi xem như thế nào?”

Lời Võ Cương nói khiến Mộc Phàm âm thầm kinh hãi.

Người được đặc cách tuyển chọn, trong khu thứ tám có rất nhiều tổ chức đều có quy định như vậy, trong trường học cũng có một ít thiên tài đặc cách.

Bọn họ chỉ cần học tập, sau khi hoàn thành việc học có thể trực tiếp tiến vào nơi được đặc cách.

Như đội chấp pháp, Võ Cương muốn đặc cách cho Mộc Phàm vào, chính là nhìn trúng thiên phú của hắn.

Tiểu tử này ẩn giấu thực lực, hơn nữa ẩn giấu đến tận mười năm, thậm chí không tiếc bị trường học khai trừ, rốt cuộc vì điều gì?

“Vậy tiến vào đội chấp pháp có đãi ngộ cùng hạn chế gì, tiền lương, phúc lợi thế nào?”

Nói thật thì Mộc Phàm đã động tâm

Đội chấp pháp là một chỗ không tồi, nhưmg không rõ đãi ngộ như thế nào.

Võ Cương cười nói: “Ngươi yên tâm, đãi ngộ của đội chấp pháp trước mắt xem như tương đối tốt trong khu thứ tám, đương nhiên vẫn kém quân chính quy.”

“Mỗi tháng mười ngày nghỉ phép, tiền lương cố định ba vạn, còn có lập công khen thưởng, các loại phúc lợi vân vân, tóm lại một câu, phúc lợi nhiều hơn, đãi ngộ nhiều hơn.”

Võ Cương ba hoa chích choè, hoàn toàn không có nói đến sự nguy hiểm khi gia nhập đội chấp pháp, nhưng Mộc Phàm đã sớm ý thức được.

Nhưng cẩn thận suy nghĩ, sao gia nhập đội chấp pháp không phải là một chuyện tốt chứ.

Dù sao nhân viên đội chấp pháp khu thứ tám đều là cao thủ võ đạo hoặc là cao thủ tu chân.

“Còn nữa, ta có thể lập tức gọi cho trường học giúp ngươi trở lại việc học, nhắc nhở ngươi một chút, nếu ngươi biểu hiện tốt, còn có thể được đề cử tiến vào trường học tu chân cao đẳng.”

“Thấy thế nào?” Võ Cương cười tủm tỉm nhìn Mộc Phàm.



Hắn thật sự muốn đặc cách cho tiểu tử này tiến vào, gặp được nhân tài, tự nhiên không thể bỏ lỡ.

Ở thế giới này, bất kỳ vị thiên tài nào cũng được coi trọng, khiến khắp nơi tranh đoạt, lần đầu nhìn thấy Mộc Phàm, Võ Cương liền chắc chắn hắn ẩn giấu thực lực.

Tuy rằng không rõ thực lực cụ thể nhưng tuyệt đối không kém hơn một thành viên thông thường của đội chấp pháp, mấu chốt là vẫn còn ở tuổi vị thành niên.

Một khối ngọc tốt thế này sao có thể bỏ lỡ, cho hắn tiến vào trước, chờ khi tốt nghiệp, thành niên, sẽ lập tức trở thành một viên tướng trong đội chấp pháp.

“Có đi trường tu chân Thứ hai hay không cũng không quan trọng, thật ra ta cảm thấy hứng thú với cao đẳng tu chân, cần điều kiện gì?”

Hai mắt Mộc Phàm sáng quắc nhìn Võ Cương.

Sau khi bị khai trừ rồi, nếu trở lại trường trung học tu chân còn không bằng trực tiếp khảo hạch tiến vào cao đẳng tu chân, cũng chính là cao trung tu chân, học tập tri thức càng cao hơn, Mộc Phàm để ý luyện đan, luyện khí, hai khoa này ở cao trung mới có.

Vì sao hai cái ngành học này cao trung mới có, bởi vì chỉ có hoàn thành Tôi thể cửu trọng viên mãn, bước vào Luyện Khí mới có thể tiếp xúc luyện đan, luyện khí.

“Nếu ngươi thật muốn tiến vào cao đẳng tu chân, ta có thể cho ngươi một danh ngạch đề cử ngươi đi vào khảo hạch, còn thông qua hay không chính là vấn đề của ngươi.”

Võ Cương nghiêm túc nhìn Mộc Phàm.

"Được, ta đồng ý gia nhập, còn khảo hạch, ta có lòng tin.”

Mộc Phàm vỗ vỗ bộ ngực tự tin bảo đảm nói, căn bản liền không lo lắng khảo hạch, hoàn toàn không có một chút áp lực.

Ba người Võ Cương liếc nhau, thấy được kinh ngạc trong mắt nhau, tiểu tử này thật cuồng, không phải có tiền vốn thì chính là đang thổi phồng.

Võ Cương cười thầm trong lòng, biểu hiện của Mộc Phàm xem như cuồng vọng, không biết trời cao đất dày, nhưng hắn cảm giác tiểu tử này không giống bình thường.

Khảo hạch của cao đẳng tu chân khó khăn thế nào, huống chi còn là cao giáo Thanh Bắc xếp hạng nhất khu thứ tám, chỉ có đi mới hiểu được, không phải ai cũng có thể tiến vào, cho nên hắn không ôm hy vọng.

“Rất tốt, đây là thư đề cử của Thanh Bắc cao giáo, hai ngày sau chính là thời gian khảo hạch nhóm đầu tiên, ngươi cầm thư đề cử đi qua là có thể tham gia khảo hạch, còn lại dựa vào năng lực của ngươi.”

“Cho nên, ngươi hiểu ý ta chứ?”

Võ Cương giải thích kỹ càng tỉ mỉ cho Mộc Phàm, đưa ra một phong thư đề cử.

Đây là thư đề cử từ cao giáo Thanh Bắc, trong khu thứ tám không có nhiều.

“Đội trưởng!”

“Danh ngạch này không phải....”

Hai gã đội viên lập tức vội vàng mở miệng khuyên can, bộ dáng sốt ruột.

“Không cần phải nói.” Võ Cương khoát tay ngăn bọn họ khuyên bảo.



Hắn nhìn về phía Mộc Phàm cười nói: “Mộc Phàm, danh ngạch ta cho ngươi, mặc kệ như thế nào, hy vọng ngươi đừng làm ta thất vọng.”

“Nếu ngươi thật sự vượt qua, tiền đồ vô lượng, thậm chí còn có cơ hội tiến vào quân chính quy của khu thứ tám, nơi đó mới là nơi hội tụ thật sự.”

Võ Cương vui vẻ vì kiếm được một mầm mống không tệ.

Chỉ cần bồi dưỡng tốt, chờ sau khi tốt nghiệp chính là một đội viên không tồi, thậm chí còn có thể trưởng thành hơn nữa cũng không chừng.

Ở thời điểm một thiên tài mới trưởng thành, cung cấp một ít trợ giúp, đối với mình sẽ có rất nhiều chỗ tốt, giống như là đang đầu tư vậy.

Đương nhiên phải có rủi ro, chỉ là rủi ro lớn hay nhỏ, có thu hoạch hay không mà thôi.

Hắn tin tưởng ánh mắt của mình không sai, Mộc Phàm sẽ có chỗ đứng trong tương lai.

“Đúng rồi, đây là tiền thưởng, mười vạn, ngươi cất kỹ.”

Võ Cương cười cười, đẩy túi đen về phía Mộc Phàm.

“Cảm tạ Võ đội trưởng, bảo đảm không khiến ngài thất vọng.” Hai mắt Mộc Phàm tỏa ánh sáng, lập tức ôm chiếc túi, nhìn một chồng tiền dày cộm, cười tươi như hoa.

Đầy túi rồi, mười vạn.

Kiếm tiền thật dễ.

“Thôi, cũng nên đi rồi, chúng sẽ phái người tới tu sửa, ngươi cứ yên tâm.”

Võ Cương cam đoan với Mộc Phàm sẽ phái người tới sửa nhà.

Trong lòng Mộc Phàm lâng lâng, tiễn đám người Võ Cương xong thì trở lại phòng khách, nhìn một túi tiền mặt mà hưng phấn.

“Hệ thống, hiện tại có thể tu luyện Thượng cổ luyện khí thuật đi?”

Lúc này, Mộc Phàm bình tĩnh lại, bắt đầu chính sự.

Tu luyện mới là chuyện quan trong, thực lực sẽ đảm bảo mọi thứ.

“Phương diện thân thể, ý chí của ký chủ đã có tiến bộ, có thể tu luyện, xin hỏi ký chủ có tu luyện Thượng cổ luyện khí thuật hay không.”

Tiếng hệ thống vang lên.

“Tu luyện, lập tức tu luyện.”

Mộc Phàm không chút do dự làm quyết định, lập tức tu luyện, hơn nữa trực tiếp tu luyện tăng lên tới tầng thứ nhất.

“Bắt đầu miễn phí tu luyện Thượng cổ luyện khí thuật, tầng thứ nhất...”

Theo tiếng hệ thống vang lên, Mộc Phàm cảm giác đại não nổ vang, có tin tức dũng mãnh tiến vào, cơ thể phát ra một luồng năng lượng cường đại.