Chương 16.1: Ngày thứ 16không gϊếŧ heo

Hoắc Tiểu Tiểu đầu cũng không nâng tay cầm cái giò heo hướng ông lắc lắc, Tɧẩʍ ɖυệ bất đắc đĩ đối với thân bình bên cạnh nói " Tôi đem đứa trẻ này giao cho cậu ,thu xếp cho nó thật tốt. "

" Vâng! "

Tuy không biết vì sao quân trưởng nhà mình mang đứa trẻ về, thân binh kiên quyết tỏ vẻ sẽ hoàn thành nhiệm vụ.

Tha thứ cho Hoắc Tiểu Tiểu nhà quê ra phố, hai đời cộng lại đến giờ thứ ngon nhất mà cô ăn động vật không biến dị nướng chín không có gia vị .

Ăn uống no đủ ,miệng đây dầu cô vì no quá ợ một tiếng. Quá hạnh phúc, cô nguyện ý vĩnh viễn làm ở bộ phận bếp.

Một bên anh lính không nhịn được cười " ăn no rồi chứ, no rồi tới đây anh xắp xếp cho ở cho em. "

Hoắc Tiểu Tiểu ngại ngùng cười, đi theo anh lính đến khu nhà ở phía sau khu bếp.

" Bộ phận hậu cần có năm phân bộ khu bếp là một đó, là một doanh chủ yếu phụ trách việc ăn uống của binh lính. Ngày thường do đầu bếp phụ trách, máy móc ruốt cuộc cũng không thể làm ra hương do con người làm ra. Nhưng gặp tình trạng chiến đấu thì các bước đều giao cho rô bốt hậu cần, chúng ta chỉ cần điều khiển chúng là được. "

Anh lính đứng trước cửa phòng, đem chìa khóa đưa cho Hoắc Tiểu Tiểu " Em ở đây đi, anh ở phòng số hai tầng ba, có chuyện gì em trực tiếp tìm anh là được. "

" Vâng, Cảm ơn anh. "

Phòng không lớn nhưng có nhà vệ sinh riêng, và ban công.

Hoắc Tiểu Tiểu vào phòng việc đầu tiên là chạy vào phòng tắm tắm rửa, cô hai ngày này chỉ dùng chút nước trong cơ giáp của Phỉ Thiên Sách lau chùi một chút, lại không tắm cô sẽ trở thành đứa trẻ thối. Thao tác mạnh như hổ, tất cả các nút trong phòng tắm Hoắc Tiểu Tiểu đều ấn một lần.

Chờ cô từ phòng tắm đi ra, giá trị hạnh phúc của cô lại được nhận lên gấp đôi.

" Tích Tích Tích--"

Quang não không thấm nước lóe lên ánh sáng xanh, Hoắc Tiểu Tiểu lần nữa đem quang não đeo lên cổ tay. Sau khi quang não kiểm tra xác minh chủ nhân một cửa sổ màu xanh hiện lên .

" Đệ nhất cường tinh tế mới ngài call video. "

"Cái quỷ gì thế này?"

Một lát, Hoắc Tiểu Tiểu mặt không biểu tình tắt. Cô cự tuyệt không đến nửa giây ,quang não lại vang lên

"Vô địch đệ nhất cường giả tinh tế mời ngài call video. "

Hoắc Tiểu Tiểu tiếp tục tắt, sau nhiều lần quang não bám diết không tha kia cũng thôi.

Giống như nó đang thỏa hiệp vậy, sau một phút yên tĩnh, quang não lại vang lên.

"Tích Tích Tạ Tây Từ mới ngài call video. "

Tạ Tây Từ?

Hoắc Tiểu Tiểu nhận, từ cửa sổ nhỏ màu xanh nháy mắt kéo to biến thành gương mặt quen thuộc.

Chỉ là gương mặt này dùng lời lẽ chính đáng chỉ trích cô " Hoắc Tiểu Tiểu ,vì sao cậu không tiếp video của tôi. "

Thật là cậu tức giận người không nhận video đến nỗi làm đầu tóc loạn hết.

Hoắc Tiểu Tiểu cười nói "Ai biết tên trung nhị đó là cậu. "

Tiếp đó cô một bên trả lời cậu một bên đánh giá món đồ chơi mới lạ . Wow, hình ảnh ảo trông như thật, Tạ Tây Từ giống như người thật xuất hiện trong phòng cô.

Nhìn cô bé trước mặt định dùng tay trọc mặt mình ,Tạ Tây Từ vội vàng giải thích " Này này...Đây là ảo ảnh ,không sờ được. "

"Ồ,Hoắc Tiểu Tiểu ngoan ngoãn thu tay. "

Tạ Tây Từ đánh giá phòng Hoắc Tiểu Tiểu một chút " Cậu đang ở đâu?"

Cậu không biết xấu hổ mà hỏi, Hoắc Tiểu Tiểu u oán nhìn cậu " Cậu quên rồi à ?Nhà tôi là trạm rác ,nó nổ rồi. "

Tạ Tây Từ đầu nhìn xung quanh cứng tại chỗ.

Chuyện xảy ra nhanh quá, sau khi quân đội tìm được cậu việc đầu tiên là đưa cậu về. Ruốt cuộc hành động lớn như vậy, muốn giấu giếm dân chúng việc thái tử mất tích không phải chuyện dễ dàng. Hơn nữa sóng gió do thái tử mất tích quá lớn mà Phỉ Thiên Sách ở trong sóng gió này được người mang đi. Biến cố quá nhiều, vì ổn định cục diện chính trị, vì an toàn của cậu, quân đội gần như không nghỉ về cho Thủ đô tinh.

Chưa về đến nơi, vì cậu vừa thức tỉnh tinh thần lực mà trên đường chạy trốn tiêu hao quá mức tinh thần nguyên đột nhiên sụp đổ. Khi cậu tỉnh dậy đã là sáng hôm sau. Sau khi bận hết mọi chuyện thì phải tiếp nhận kiểm tra và trị liệu cậu mới có thời gian gửi tin nhắn cho Hoắc Tiểu Tiểu.

Nhìn mặt cứng đơ của cậu Hoắc Tiểu Tiểu mở miệng giải vây " Tôi bây giờ có chỗ ở. "

"Vậy bây giờ cậu ở đâu?"

" Tôi bây giờ đang đang ở quân doanh của phòng vệ quân. "

Tâm trạng của Tạ Tây Từ giống như ngồi tàu lượn siêu tốc ,cậu vẫn chưa thoát khỏi trạng thái áy náy với cô bé liền nghe Hoắc Tiểu Tiểu nói mình đang ở phòng vệ quân doanh trại .

"Cái gì?"

Tạ Tây Từ hoảng hốt ,âm thanh lớn đến mức lính canh ở cửa sốt ruột gõ cửa "Điện hạ, ngài không sao chứ?"

"Ta không sao, ngươi lui ra đi. " Tạ Tây từ quay đầu nghiêm túc nói với Hoắc Tiểu Tiểu " Hiện tại Hoang Mạc tinh tỉnh cùng Bạo Tuyết tinh tỉnh đều đang bùng nổ thú triều, cậu sao lại ở doanh trại của phòng vệ quân, chỗ đó bao nhiêu nguy hiểm cơ chứ. "

" Vì sao lại không được ,ở đây có ăn, có uống, có chỗ ở, quá tốt ý chứ. "

Hoắc Tiểu Tiểu nói đến đây là phi thường ghét bỏ nói " So với việc làm đầu bếp, làm bác sĩ dễ hơn nhiều,chỉ cần gϊếŧ tinh thú thôi. "

Tạ Tây Từ bị lời này của Hoắc Tiểu Tiểu làm cho nghẹn họng. Cũng phải, quan tâm tất loạn, đối với người thường tinh thú rất nguy hiểm. Nhưng với vị hung thú hình người này thì những tinh thú cấp C, D kia mới phải lo lắng.Dù sao những tinh thú cấp B trở nên đều được quân đội tinh tỉnh chặn trước, lọt lưới đến các tiểu tinh cầu đều là các tinh thú cấp C hoặc dưới cấp C.

"Được rồi..."

Tạ Tây Từ tuy rằng bị thuyết phục nhưng vẫn nhịn không được dặn dò cô " Nhất định phải chú ý ăn toàn. "

Hoắc Tiểu Tiểu cười nói " Tôi định nói cậu chú ý an toàn, dù sao Phỉ Thiên Sách không biết chừng chưa chết . Đúng hung thủ đứng đằng sau bắt được chưa?"

Tạ Tây Từ với vẻ mặt không gợn sóng của mình trước mặt Hoắc Tiểu Tiểu đã bị công phá "Ai,đừng nói nữa, đến bây giờ vẫn chưa có bất kỳ manh mối nào. Nhưng cũng có thể cha không cho tôi biết. "

" Như vậy. "

............