Chương 20.1

Khắp căn cứ vang lên tiếng gầm lẫn tiếng pháo, lúc Hoắc Tiểu Tiểu bước vào phòng này mọi âm thanh biến mất. Hoặc nói có thể nói trong căn phòng chật hẹp của tòa nhà lung lay sắp đổ này không để âm thanh lọt vào.

Hồ Tiên bước đi khó khăn đứng trước cánh cửa cao khoảng hai mét. Ngay khi Hồ Tiên đến gần, trên cánh cửa hiện lên một gương mặt máy móc.

" Tích, kiểm tra gien thông qua kỹ sư chế tạo cơ giáp vô địch đệ nhất vũ trụ-- Hoan nghênh ngài tiến vào. "

Kỹ sư chế tạo cơ giáp vô địch đệ nhất vũ trụ?

Hoắc Tiểu Tiểu run rẩy khóe miệng, tên này nghe quen thế ? Trong đầu cô nghĩ đến cái nick trung nhị trên mạng của Tạ Tây Từ.

"Khụ, cháu ngẩn người làm gì?"

Hồ Tiên cũng ngượng, làm bộ ho khan một tiếng " vào đi. "

Quên mất không sửa xưng hô cho hệ thống, chủ yếu chỗ này ngày thường chỉ có một mình ông.

Lộ mất rồi, lộ mất rồi.

Hây

Vừa bước vào cửa Hoắc Tiểu Tiểu liền hối hận, cảnh tượng trước mặt làm gia đầu cô tê dại.

Có thể nói nó vô cùng loạn, đủ loại màu sắc chồng chất lên nhau làm làm Hoắc Tiểu Tiểu nhớ tới động của một con nhện cái biến dị mà cô vô tình đi vào ở mạt thế. Trong không khí các loại mùi khiến cho người ta cảm thấy khó chịu có thể so sánh với axit ăn mòn .

Hoắc Tiểu Tiểu thất thần trong giây lát không chú ý dưới chân, chân lảo đảo suýt làm rơi chậu dụng cụ tạo bọt khí màu đỏ.

A-- Cô hít một hơi, đồ tể còn bị dọa. Đồ chơi này có khá năng ăn mòn so với nước bọt của tang thi. Cô cúi đầu nhìn, thiếu chút nữa vướng vào một cây chù thủ đựng trong ống trong suốt, ống này còn có thể nhìn thấy năng lượng màu xanh lam chuyển động. Cái này là ống , đúng không? Nó có phải ống nước không? Đây là đường ống dẫn năng lượng cao dùng ư.

Cái đường ống này sao với đường ống dẫn năng lượng bên cạnh đúng là gặp sư phụ.

Đường kính dây cấp điện so với mặt Hoắc Tiểu Tiểu còn to hơn một vòng, dây cáp này là dây dẫn đến một cỗ máy kỳ quái ,nó cao bằng nửa chiều dài tầng nhà 5m . Bên ngoài giống hình người toàn thân màu đen, trước ngực là một đống dây chị chít. Chiếc máy trước mặt khiến người ta cảm thấy áp lực ập đến gần như trực tiếp áp vào lưng cô. Giống như trước mặt cô không phải một đống sắt thép làm thành vũ khí mà như một vị thần sống. Vị thần này không mở mắt thậm chí cơ thể còn không hoàn thiện. Dù vậy Hoắc Tiểu Tiểu nhìn thoáng qua rồi thu hồi tầm mắt, cô sợ xem tiếp kìm nén không được xách đao ra.

Tuy tò mò đây là gì nhưng sự thật đã chứng minh biết quá nhiều sẽ đem đến nguy hiểm khó lường. Vậy nên Hoắc Tiểu Tiểu miễn cưỡng ngậm miệng.

" Cẩn thận một chút " . Ông lão đi phía trước nhắc nhở.

Ông lão này không đáng ghét như bề ngoài có vẻ còn khá hiền lành.

Hoắc Tiểu Tiểu vừa định gật đầu, liền nghe thấy ông lão phía trước nói " Đồ đạc và tài liệu ở chỗ của ông đều là bảo bối ở các tinh hệ trong tinh tế đem về đây, làm hỏng một cái bán ngươi cũng không đủ đền. "

.......Đúng là ông già đáng ghét, cảm động chỉ là ảo giác.

"Thất thần cái gì ,lại đây. "

Hồ Tiên bước lên ghế gian nan lấy cái hộp trong tủ. Hộp hình vuông to bằng nằm tay, giống như được làm bằng loại plastic kém chất lượng, bên ngoài gồ ghề nhìn khó coi.

" Đây là. "

Hoắc Tiểu Tiểu cau mày hỏi ông " ông có chắc thứ này có thể ngăn thú triều?"

Hồ Tiên " Hắc " một tiếng, "ngươi a,đứa bé này, cái này được gọi là trung tâm năng lượng vũ trụ, nó được tạo thành từ những nguyên liệu còn lại trong quá trình nghiên cứu của ta. Ta cho cháu biết những nguyên liệu thừa này ở bên ngoài cũng vô cùng quý hiếm. "

Nhìn vẻ mặt Hoắc Tiểu Tiểu như muốn nói " Ông đang nói gì ", Hồ Tiên vυ"i đầu vẫy tay " Thôi ,giải thích cho cháu cháu cũng không hiểu ,đem cái này giao cho Thẩm Duệ hoặc Quách Toàn nói cho bọn họ cho cái này vào nguồn trung tâm hệ thống phòng thủ là được. "

Hoắc Tiểu Tiểu gật đầu

" Này đợi đã. "

Hồ Tiên lục trong hòm ở dưới chân ,tìm được một khẩu súng, nó nhỏ xinh là súng bắn tỉa hạng nhẹ.

Bé con bắn súng chuẩn ,những thiên tài ở tinh cầu cao cấp cũng chỉ đến thế. Hai khẩu súng này không cần tinh thần lực, đạn tự động, đại khái nó có thể bắn trăm viên sau mỗi lần nạp năng lượng. Nó còn hình thái khác nhưng cần tinh thần lực kích hoạt, cháu tinh thần lực còn chưa thực tỉnh không cần để ý. Hồ Tiên vứt hai súng cho Hoắc Tiểu Tiểu.

Hoắc Tiểu Tiểu cầm súng phát hiện chốt bảo hiểm chưa mở.

Ông lão này sợ nổ súng. " Súng giật, trong tay ta không ảnh hưởng, cháu không chịu được thì nghỉ một lát trời sinh cấp bậc cường độ thân thể của cô bé cao nhưng không nên cố quá thành quá cố. Chẳng may lưu lại mầm bệnh không dễ chữa,đến lúc đó Thẩm Tiểu tử tìm ta gây phiền toái. "