Chương 19.2

Lúc này Hoắc Tiểu Tiểu thở phì phò ,cúi đầu nhìn súng trong tay. Làm thế nào để dùng một phát súng gϊếŧ được con tinh thú này, kể cả đến trước mắt không dùng được?

Hoắc Tiểu Tiểu cầm súng nhìn thoáng qua trong quái vật đang phẫn nộ đập xe, quái vật và cơ giáp hạng nặng to ngang nhau ,hai mắt đỏ tay chân to. Toàn thân nó được bao bọc bởi lớp vảy màu xanh Lục, đuôi mọc đầy gai nhọn, vung lên không trung. Nó có vẻ mạnh hơn lần trước.

Hoắc Tiểu Tiểu thở dài, ngay lúc cô định dị năng thứ hai, cách đó không xa một ông già tập tễnh bước tới. Mỗi bước của ông, Hoắc Tiểu Tiểu đều lo lắng giây tiếp theo có phải cô cần mang người đi hô hấp cấp cứu.

Cùng tiếng gào thét vì đau đớn của quái vật, ông lão đang đi thì đừng giữa đường ho dữ dội. Tiếng ho này làm người nghe cảm thấy ông có phải vì ho quá kích liệt mà làm cổ họng xuất huyết không.

Hoắc Tiểu Tiểu nhìn chằm chằm khoảng cách giữa ông và tinh thú, định tùy thời tiến lên cứu viện . Ngay lúc Hoắc Tiểu Tiểu bày tư thế ông lão " bệnh tình nguy kịch " cho tay vào ngực móc ra một khối Rubik.

"Khối Rubik?"

Trong vẻ mặt ông đang đùa phải không của Hoắc Tiểu Tiểu, khối Rubik trong tay ông lão không ngừng biến đổi thành một khẩu tiểu liên xinh đẹp. Khẩu tiểu liên này toàn thân lóe lên ánh sáng màu tím, dày đặ hoa văn. Hoắc Tiểu Tiểu chỉ nhìn thấy hoa văn như vậy trên súng của Tạ Tây Từ. Hơn nữa hoa văn trên khẩu súng của ông lão này còn nhiều hơn ,súng của Tạ Tây Từ không so được.

Ông lão run run cầm súng, nhằm chuẩn quái vật ở xa.Ở trong mắt Hoắc Tiểu Tiểu hai tay của ông cầm súng run, thỉnh thoảng còn thấy ông ho , tiếng ho khiến hai tay ông đong đưa, đây là tối kỵ trong bắn súng.

Uy lực khẩu súng của Tạ Tây Từ cô đã cảm thụ qua. Vào lúc này dù đối mặt với quái vật đang há miệng đầy máu mắt Hoắc Tiểu Tiểu cũng không chớp một cái, yên lặng rút khỏi tầm ngắm của súng. Ngay lúc quái vật di chuyển khỏi xe ông lão đã bóp cò súng trong tay.

Không có tiếng súng.

Cô cảm thấy sau khi ông già nổ súng một giây, thân thể khổng lồ của tinh nổ tung, chất lỏng bay tứ tung như như huyết hoa nở rộ trong đêm. Đến thời gian kêu một tiếng tinh thú cũng không có liền biến thành đống thịt nát.

Đứng một mình lực lâu, Hoắc Tiểu Tiểu liếʍ môi khô khốc, cảm thấy cổ họng bị ngứa.

Vũ khi này thật cmn mạnh.

"Nhóc con kia. "

Hồ Tiên xoa tay, khẩu súng này ông đã thiết kế nó ít giật hơn nhưng vẫn khiến hổ khẩu của ông phát đau. Ông ngẩng đầu nheo mắt, giống như diều hâu trong đêm chính xác nhanh chóng tìm được vì trí cô nhóc đang ẩn thân sâu hơn sau khi ông bắn.

" Gọi ngươi đó, đừng đứng sau tinh thú, đứa trẻ này không sợ mùi máu thối chết à. "

Hoắc Tiểu Tiểu thân mình hơn cứng đơ, tuy rằng cô không quá nghiêm túc che dấu bản thân nhưng bản lĩnh ẩn thân của cô rất đỉnh, ông già này liếc cái đã nhìn ra. Kết hợp súng và nhãn lực của ông lão, cô bắt đầu tin tưởng lời của Thẩm quân trưởng.

Ông lão này đúng là không đơn giản.

Hoắc Tiểu Tiểu nhận mệnh đi từ sau đống thịt vụn kia ra " Kêu ta làm gì, ngươi không phải đã thoát khỏi nguy hiểm rồi sao. "

Hồ Tiên vui vẻ "Hóa ra nhóc con ngươi tới cứu ông già này. "

Hoắc Tiểu Tiểu trong bóng tối lặng lẽ trợn trắng mắt ,không phải vậy chẳng lẽ cô tới đây chơi.

" Nếu ông có năng lực tự vệ ,ta không lãng phí thời gian, tạm biệt. "

"Ngươi đi đâu?"

"Đi lên đằng trước. "

"Ngươi muốn ra tiền tuyến?"

Hồ Tiên hỏi lại ho một trận "Tuy rằng chúng ta còn không biết tinh thú, vì sao không kinh động bất cứ hệ thống cảnh báo nào đã tập kích. Nhưng nghe động tĩnh, tấn công đều là tinh thú cấp D, tinh thú vừa tấn công nãy là cấp D đỉnh cấp, cho nên chúng dùng thủ đoạn truyền tống cũng chỉ truyền tống tinh thú cấp thấp là nhiều nhất. Hơn nữa cơ giáp trong căn cứ hiện tại hẳn đã điều động toàn bộ, không cần bao lâu có thể đuôi được đám tinh thú đi. "

Tôi cũng không thể chỉ nhìn rồi mặc kệ, cứu được một người cũng là cứu, hậu cần còn cách tiền tuyến một khoảng,cơ giáp muốn tới cũng cần thời gian. " Hoắc Tiểu Tiểu dứt lời bước về phía trước.

" Nhóc con này ,gấp cái gì, cháu có thể cứu được bao nhiêu người?" Hồ Tiên mắng "Dùng đầu ngón tay để nghĩ cũng biết, tinh thú lúc này thừa dịp phòng vệ quân loạn thành đoàn bắt đầu công thành, hàng ngàn hàng vạn con tinh thú tạo thành thú triều dựa vào một mình cháu có gϊếŧ hết không? Đứa trẻ này nóng vội cái gì. "

Hoắc Tiểu Tiểu mặt nhỏ sụp xuống " Vậy phải làm sao bây giờ?"

" Vào đây cùng Tạ,cầm cái này giao cho Thẩm tiểu tử . Chân cẳng của lão không tiên ,đợi lão tới tường hộ thành, tinh thú đã phá vỡ mất. "

Hồ Tiên vừa đi vừa xoa khớp đau nhức "Tuy thứ kia đợi tới lúc thành phẩm kém khoảng cách hơi lớn nhưng bán thành phẩm cũng đủ ứng phó với thú triều loại nhỏ. "