Chương 13

Thường Hi bất chợt nhớ ra, cô tận dụng lại biển lấy từ điện ma đế khắc chữ giúp khách quan dễ dàng phân biệt hai phòng, lại quên mất không lật mặt bảng.

Lật lại liền tốt rồi.

Hiện ra ba chữ phòng pháp khí mạ bạc sáng lấp lánh.

"Tiểu Lục này, không bằng cậu ở đây trông quầy giúp tôi." Thường Hi nhìn lại Tiểu Lục, người này khuôn mặt sáng, lưng thẳng chân dài. Rất thoả mãn phần nhìn của tiệm.

"Bà chủ, tôi còn bận rộn tu luyện." Tiểu Lục lắc đầu từ chối, hiện tại việc học ở đạo quán vô cùng bận rộn, cậu ta làm sao có thời gian ra ngoài làm thêm chứ.

"Năm trăm minh tệ một ngày!" Thường Hi không tin mình không thể thu phục cậu ta.

"Thành giao!" Năm trăm minh tệ bằng một tháng tiền mua pháp khí đạo quán phát cho rồi, hơn nữa nơi này chỉ mở cửa từ mười giờ đêm tới hai giờ sáng, tội gì không làm chứ!

"Được rồi, trả trước cho cậu." Thường Hi lấy ra năm trăm minh tệ đưa cho Tiểu Lục : "Ra về nhớ đóng cửa. Ngày mai gặp lại."

Đồng hồ vừa điểm hai giờ sáng, đã đến giờ đóng cửa rồi. Thường Hi đưa cho Tiểu Lục một lá bùa, nói là đãi ngộ của nhân viên, cậu ta ra khỏi cửa liền có thể truyền tống tới đạo quán.

Cô thì đi thẳng lên lầu, nhào vào cái giường êm ái.

Thật sự ngủ bao nhiêu cũng không đủ mà.

Thường Hi ngủ được không bao lâu, liền bị chuông nhà rung liên hồi đánh thức.

"Xin chào, là chuyển phát nhanh của địa phủ đây." Bên dưới giọng đàn ông đặc quánh, ồm ồm gọi với lên: "Cô Thường mau xuống nhận hàng."

Thường Hi ngái ngủ xuống mở cửa, liền bị một thùng hàng lớn đập lên đầu. Bên ngoài còn được thắt một cái nơ đỏ chói lọi, còn lại cũng không đề tên hay địa chỉ gì. Người chuyển phát sau khi cô kí nhận cũng biến mất không dấu vết.

Cô kéo nơ, nắp thùng lập tức bật ra.

Rất nhiều cánh hoa hồng trắng cùng những tờ 500 minh tệ tung bay trong gió. Sân trước cùng nóc nhà bị phủ kín một màu trắng, giống như tuyết rơi vậy.

"Kẻ nào đến phá ta!?" Minh tệ thì cô yêu thật đấy, nhưng có thể gửi qua ngân hàng địa phủ hay không? Có kẻ nào lại gửi tiền bằng chuyển phát nhanh chứ?

Lại còn thiết kể để bắn ra tứ tung như vậy.

Nhân loại tặng quà càng ngày càng không có đạo đức!

Lúc này, một tấm thiệp viết tay từ từ xuất hiện, lơ lửng trước mặt Thường Hi.

----

Nhớ tương tác: bình luận, theo dõi, đề cử cho Pao nha cả nhà ơi. Chuyện có tương tác tốt sẽ được ưu tiên ra nhanh và nhiều chương đó.