Chương 47

Tô Tu bế Tiểu Tinh Tinh đi đánh răng rửa mặt, giúp cô bé mặc quần áo, điều này khiến Tiểu Tinh Tinh hoàn toàn hiểu được chiều chuộng là gì.

Đều không cần phải tự mình bước đi.

Lúc Tô Tu bế Tiểu Tinh Tinh xuống, Tô Bắc đang bận rộn trong bếp, nghe thấy tiếng động, cậu cầm thìa đi đến cửa bếp, chào cô bé: "Chào buổi sáng, bé cưng."

Tô Bắc mặc một chiếc áo phông ngắn màu trắng có in hình một con mèo mướp, mái tóc xoăn màu xám của cậu trông rất bồng bềnh, đôi khuyên tai trên lỗ tai phát sáng lấp lánh.

Nụ cười của cậu thật tươi sáng và tràn đầy năng lượng.

Tiểu Tinh Tinh vội vàng vẫy tay với cậu: "Anh sáu, chào buổi sáng a!"

"Đợi một chút, lập tức có ngay bữa sáng đây."

Tô Bắc nói xong rồi lại chui vào bếp.

Tiểu Tinh Tinh nhìn Tô Bắc, lại nhìn Tô Tu, không khỏi cười khúc khích.

Tô Tu cười nói: "Bé cưng nghĩ tới chuyện vui gì sao?"

Anh vừa nói vừa ôm Tiểu Tinh Tinh ngồi xuống.

"Chính là, em cảm thấy rất hạnh phúc ạ!"

"Có các anh trai ở bên cạnh."

Tiểu Tinh Tinh lấy tay che miệng cười khúc khích, đôi mắt to cong thành hình lưỡi liềm.

"Tới rồi, tới rồi, mì đã sẵn sàng rồi!"

“Đây là món canh cá anh nấu từ sáng sớm đấy.”

Tô Bắc mang tới một dĩa mì, nước dùng dưới đáy mì có màu trắng sữa từ canh cá, bên trên được trang trí bằng hành lá thái nhỏ, hơi nước mang theo hương thơm, chóp mũi Tiểu Tinh Tinh khẽ giật.

Hai mắt tỏa sáng.

Tô Bắc đưa bát đầu tiên cho Tiểu Tinh Tinh.

Tiểu Tinh tinh đưa cho Tô Tu: "Anh cả ăn trước đi ạ!"

Tô Tu sửng sốt một lát, sau đó mỉm cười tiếp nhận: "Được."

"Cảm ơn bé cưng nhé."

"Không cần khách sáo a."

Tiểu Tinh Tinh vui vẻ lắc lư trên đôi chân nhỏ nhắn: “Sư phụ nói, phải có thứ tự lớn nhỏ.”

Nhưng Tiểu Tinh Tinh không biết rằng, trước đây sư phụ đã nói như vậy chỉ để lừa lấy đồ ăn trong tay cô bé mà thôi.

Nhưng cô bé vẫn khắc ghi trong lòng.

Tô Tu cảm thấy sư phụ của bé cưng chắc chắn phải là một người rất tốt mới có thể dạy dỗ bé cưng tốt như vậy.

Sau khi ba người ăn xong, Tô Bắc rất có ý thức tự đi rửa bát.

Tổ chương trình đã bắt đầu quay phim, Tiểu Tinh Tinh sờ cái bụng tròn trịa của mình nói: "A, không xong rồi, tối qua ngủ ngon quá, sáng nay em còn chưa có luyện công a!"

Cô bé không biết đêm qua đã xảy ra chuyện gì, nhưng cô bé ngửi thấy một mùi thơm rất dễ chịu, giống như mùi sữa tắm trên người anh cả, khiến cô bé cảm thấy đặc biệt an tâm.

Có lẽ là do anh cả của cô bé đã ngủ cùng cô bé một lúc.

"Không có việc gì."

“Lát nữa anh cả sẽ tập cùng em.”

"Được ạ!"

Tiểu Tinh Tinh vui vẻ lắc đầu, hì hì, có anh trai thật tốt!

"Không xong rồi!"

Trong lúc hai người đang trò chuyện, một người quay phim vội vàng chạy tới, cũng chính là người hôm qua quay phim Thạch Đại và Tiểu Tinh Tinh: "Tiểu Tinh Tinh, mau đi theo anh, đạo diễn Lưu bên kia xảy ra chuyện rồi!"

“Đạo diễn Lưu bảo anh gọi em qua đó.”

Nhìn thấy vẻ mặt lo lắng của anh ta, Tiểu Tinh Tinh nhảy xuống ghế, chuẩn bị chạy đi, Tô Tu đứng dậy cúi người bế Tiểu Tinh Tinh lên, nhìn người quay phim nói: "Dẫn đường."

"Được."

Người quay phim không dám chậm trễ, dẫn bọn họ chạy nhanh tới đó, vừa chạy vừa nói: "Chúng tôi định bổ sung một hạng mục nhà ma, tối qua đạo diễn Lưu đã cho người bắt đầu xây nhà ma."

"Khi nhà ma xây dựng xong, đột nhiên cả nhà ma cùng nhân viên bên trong đều biến mất không thấy đâu!!"

"Ban ngày ban mặt, có phải đã gặp ma rồi không?"

Người quay phim gần như muốn khóc, trước ngày hôm qua chắc chắn anh ta không tin có ma, nhưng bây giờ anh ta lại rất tin tưởng vào chúng!

Ai bảo anh ta...đã tận mắt nhìn thấy chứ.

"Anh trai nhỏ, anh đừng gấp, dẫn em đi trước nhìn xem sau."

Khi nói đến ma quỷ, Tiểu Tinh Tinh sắc mặt nghiêm túc.

Ba người nhanh chóng đến nơi, đạo diễn Lưu và mấy nhân viên ở lại phòng trường hợp mất dấu địa điểm, dù sao những ngôi nhà mới xây cũng đã biến mất.

Nếu đi xa, họ sẽ không nhớ đó là mảnh đất nào.

Tiểu Tinh Tinh nhìn thoáng qua trước mặt đạo diễn Lưu, cô bé trời sinh đã có đôi mắt âm dương, những gì cô bé nhìn thấy hoàn toàn khác với những gì họ nhìn thấy.

Trong mắt cô bé, trước mặt đạo diễn Lưu là một ngôi nhà màu xám, hẳn là ngôi nhà ma mà đạo diễn Lưu và những người khác đã nói đến.

Nếu đó là một ngôi nhà mà họ có thể nhìn thấy thì nó cũng sẽ có màu sắc trong mắt Tiểu Tinh Tinh.

Nếu đó là thứ họ không thể nhìn thấy thì nó có màu xám.