Chương 7: Nói ngắn gọn

Giản Thu Nhiên: “Anh là ai!”

Đối phương ngẩng đầu mỉm cười, giọng nói không vội không nóng nảy nói: “Tôi là Marlin Gerald, phụ trách chăm sóc chủ nhân nhỏ, cũng chính là người chăm sóc sinh hoạt hằng ngày của hổ con, ngài có thể gọi tôi là Marlin.”

Đầu Giản Thu Nhiên cũng sắp nổ tung, thật sự không cách nào tưởng tượng dưới tình huống cửa phòng khóa trái, bản thân ở trên lầu mười bảy tại sao lại nhảy ra một hổ một người từ trong hư không được.

“Đây thật sự là nhà ngài sao?” Marlin mỉm cười, giơ tay vỗ ngón tay.

Hoàn cảnh chung quanh xảy ra biến hóa, thật giống như mặt nước bị ném xuống một viên đá đánh vỡ sự yên bình, hình ảnh phản chiếu vặn vẹo, lộ ra bộ dáng chân thật.

Phòng ngủ không còn, thay vào đó là một mảnh không gian trắng xóa. Con hổ con lúc trước bị Giản Thu Nhiên trói gô đang ngồi xổm trên vai quản gia, từ trên cao nhìn xuống cậu.

Marlin nói: “Từ lúc ngài nhìn thấy con thú đó, ngài cũng đã không còn ở trên địa cầu nữa.”

Giản Thu Nhiên nhìn điện thoại di động trong tay hóa thành những mảnh dữ liệu tan trong không gian, mặt không chút thay đổi đứng dậy: “Cho nên?”

Marlin: “Thật xin lỗi, bởi vì trình độ văn minh của hai tinh cầu có sự khác nhau nên chúng tôi không cách nào giải thích quá nhiều cho ngài...”

Giản Thu Nhiên: “Vậy thì nói ngắn gọn.”

Marlin: “Nhưng ngài phải tin rằng, chúng tôi tuyệt đối không có ác ý, lại càng không muốn làm tổn thương đến an nguy cá nhân và tài sản của ngài...”

Giản Thu Nhiên: “Nói ngắn gọn.”

Marlin: “Chúng tôi càng hy vọng cậu hợp tác để đôi bên cùng có lợi, để cho chúng ta...”

Giản Thu Nhiên ngước mắt, ánh mắt hiền lành nói: “Đừng! Dài! Dòng! Nữa!”

Marlin: “... Chính là vì hy vọng ngài có thể chăm sóc cho chủ nhân nhỏ.”

“Tôi từ chối.” Giản Thu Nhiên nói không chút do dự. Vô nghĩa, loại người ngoài hành tinh không giải thích được đột nhiên xuất hiện ở nhà cậu, thậm chí thiếu chút nữa còn làm tổn thương đến cậu, là người bình thường đều sẽ cảnh giác mà từ chối. Đây là chuyện nghĩ cũng không cần nghĩ.

Marlin cũng không sốt ruột, nhẹ nhàng nói: “Xin hãy để cho tôi nói hết lời.”

“Bởi vì tinh thần chủ nhân nhỏ của tôi bị hao tổn nên thỉnh thoảng sẽ có chút vội vàng xao động, nhưng sau khi tiến vào không gian trói buộc, dựa theo bình hiệp ước đẳng thì ngài ấy sẽ không cách nào công kích ngài, cho nên về vấn đề an toàn này, ngài không cần lo lắng.”

“Ngoài ra, chỉ cần ngài chịu chăm sóc chủ nhân nhỏ, chúng tôi cũng sẽ trả giá thù lao tương ứng, hiện tại thứ ngài thiếu nhất là tiền không phải sao?”

Marlin giơ tay lên, lại là một tiếng động. Chỉ thấy vách tường trắng xóa phiếm quang nháy mắt hóa thành máy chiếu, nhanh chóng tải tư liệu thuộc về Giản Thu Nhiên, tất cả những chuyện từ khi sinh ra, không bỏ sót dù là chi tiết nhỏ.

Marlin đi tới, nhấn nhấn vào một cột có chữ sức khỏe: “Căn cứ vào tư duy của người địa cầu các ngài, ngài đã mắc phải ung thư phổi giai đoạn đầu, nếu như kịp thời trị liệu trong vòng một kỳ, tỷ lệ sống sót tỷ lệ có thể đạt tới 70%~90%, điều kiện tiên quyết là ngài có thể gánh vác các loại chi phí giải phẫu, hóa trị, xạ trị, trị liệu miễn dịch, trị liệu tế bào.”