Chương 11: Chị à em muốn (H nhẹ)

Hạ Thần đắp chăn nằm trên giường, vẻ mặt rất đáng thương: "Chị à, em sắp chết rồi…"

"Sao vậy?" Hành Lạc ngồi bên cạnh giường của cậu.

"Em không có đủ năng lượng!"

Lúc này Hành Lạc mới nhớ ra rằng người máy cần năng lượng và năng lượng đó thường là điện.

"Cậu có cần nạp điện không?"

Hạ Thần gật đầu rồi lại lắc đầu: "Em không cần điện, em muốn chị..."

Muốn cô sao? Hành Lạc có chút không hiểu: "Nhưng tôi không phải năng lượng, cậu không bổ sung năng lượng thì sẽ thế nào?"

"Em sẽ chết đấy!" Hạ Thần trực tiếp bật khóc, nước mắt đọng trên khuôn mặt thanh tú, đưa tay nắm lấy góc áo của Hành Lạc: "Chị à, chị giúp em với, hu hu hu... Em không không muốn chết đâu!"

Hành Lạc nhíu đôi mày xinh đẹp, người máy cũng có thể chết ư?

"Tắt nguồn có chết không?" Hành Lạc tò mò hỏi.

Tắt nguồn có thể giúp năng lượng không bị tiêu hao.

Hạ Thần nghe xong càng khóc thảm thiết hơn, hai mắt đẫm lệ, giống như một con thú nhỏ bị thương.

"Không muốn, chị à, em không muốn tắt nguồn đâu, em không muốn rời xa chị!"

Hạ Thần khóc nhiều đến mức trái tim Hành Lạc tan nát, dù sao cũng ở chung một thời gian. Cô cũng có tình cảm với cậu, hơn nữa mỗi ngày cậu đều nấu những món ăn ngon cho cô.

"Đừng khóc." Hành Lạc đau lòng lau nước mắt cho cậu: "Làm sao để bổ sung năng lượng?"

"A!"

Hành Lạc kêu lên một tiếng, Hạ Thần không tốn chút sức lực nào nâng cô lên, sau đó để cô dạng chân ngồi lên eo cậu.

Chiếc chăn bông trên người cậu không biết biến mất từ lúc nào.

Hành Lạc ấn vào eo và bụng của cậu, ấm áp gầy gò nhưng vô cùng cường tráng. Cô cúi đầu nhìn xuống, giữa háng cậu có một cái túi lớn nhô lên.

Hạ Thần nắm chặt lấy eo Hành Lạc: "Chị à, em muốn!"

Hành Lạc không đồng ý cũng không từ chối.

Nhưng trong mắt Hạ Thần, Hành Lạc như vậy là đồng ý!

Hạ Thần cởi sạch quần áo, thân hình đầy đặn cường tráng với những đường cong mạnh mẽ và đường nét duyên dáng, từng khối cơ bắp trên cơ thể đều được chế tác tinh xảo.

Cự long khổng lồ giữa háng càng đáng sợ hơn, vừa dài vừa thô, gân xanh nổi lên, rất nóng hổi.

Hành Lạc mở to mắt, cô sẽ không chết chứ!

"Không muốn!"

Hành Lạc muốn bỏ chạy nhưng bị người đàn ông giữ lại, sau đó bị lột sạch quần áo.

Hạ Thần đè cặp đùi đang giãy dụa của Hành Lạc, cảnh xuân bên trong buộc phải mở ra. Hạ Thần nhìn thấy, chậm rãi mở ra hoa huyệt đang đóng chặt, ngón tay hắn vừa chạm vào múi thịt, huyệt nhỏ vốn đang đóng kín cũng mở ra một khe hở, nước thuận theo ngón tay chảy xuống lòng bàn tay.

Hạ Thần nhẹ nhàng cắm một ngón tay vào khiến Hành Lạc hít vào một hơi, sau đó lòng bàn tay hướng lên lại cắm thêm một ngón giữa khác vào moi móc bên trong tiểu huyệt. Tiểu huyệt của cô quá mềm mại, cậu sợ mình dùng thêm chút lực sẽ nghiền nát cô.