Chương 13: Con thỏ nhỏ, tóm được ngươi rồi.

Mặt trời tháng sáu nắng chói chang, những bắp ngô trên cánh đồng cũng đã ngả màu vàng chín, thôn chi tư và đại đội trưởng liền sắp xếp công việc thu hoạch cho thôn dân.

Thời tiết tháng sáu thay đổi chóng mặt như một đứa trẻ, ngày hôm nay có thể nắng chói chang nhưng ngày mai liền mưa như trút nước. Nhưng một khi mưa, không phải chỉ một ngày hai ngày là có thể tạnh, ít nhất phải kéo dài cả một tuần.

Nếu như những trái bắp kia không được thu hoạch và phơi khô kịp thời thì khi gặp trời mưa to dài ngày, rất dễ xuất hiện trường hợp bắp mọc mầm, theo thời gian, những cây con nhỏ sẽ mọc lên.

Lương thực như vậy thì không thể ăn nữa.

Đối với vấn đề về lương thực, bất luận là thôn dân hay thanh niên, mọi người đều vô cùng coi trọng, việc thu hoạch ngô rất nhanh liền diễn ra với khí thế hừng hực.

Cố Nhuyễn Nhuyễn người nhỏ bé, vừa nhìn liền biết làm không được bao nhiêu việc, nhưng vì cô gần đây biểu hiện rất tốt, khiến thôn dân đều thích cô, lúc phân công công việc, người trong thôn cũng lặng lẽ giúp đỡ cô, phân cho cô một mảnh đất khá nhỏ. Thậm chí khi thu hoạch, còn có dì còn đưa cho cô một cây kéo giúp móng tay cô không cần phải chịu khổ nữa.

Cô mặc áo quần dài, đội nón lá, đi theo đại đội, rất nhanh liền tìm được mảnh đất mà mình phụ trách.

Nơi này cũng có chút xa xôi, ở phía sườn núi, là một mảnh đất xanh tốt, cây ngô còn cao hơn cả cô, đứng trên sườn núi, nhìn về phía cánh đồng ngô chín già rộng lớn, Cố Nhuyễn Nhuyễn có chút choáng váng, cô biết đội đã âm thầm chiếu cố cô rồi, nhưng diện tích này xem ra vẫn rất lớn a.

Chú hamster nhỏ nắm chặt tay, khuôn mặt nhỏ trắng nõn mang một chút lo âu, lại nhìn xung quanh, thấy xa xa mọi người đều bắt đầu bận rộn, liền lấy lại dũng khí, nhấc nửa chiếc túi lớn của mình lên, cô cũng vùi đầu vào bẻ ngô.

Bắp chín tỏa ra thoang thoảng một hương vị ngọt ngào, khứu giác của hamster luôn nhạy bén, Cố Nhuyễn Nhuyễn một tay cầm bắp mới cắt xuống, một tay che cái miệng nhỏ thỉnh thoảng cứ nuốt nước miếng, sợ không nhịn được mà cắn một miếng.

Bắp ngô là thực đơn yêu thích của hamster chỉ sau hạt dưa, nhất là bắp non, bắp chín thì sau khi cô thành tinh mới được ăn, nhưng cũng thích mùi vị này vô cùng.

Bây giờ lương thực thu hoạch đều thuộc về quốc gia và tập thể, lấy trộm thức ăn cũng là hành vi phạm pháp, càng khỏi phải nói đến ăn vụng ở trên ruộng, chắc chắn sẽ bị lôi ra ngoài rồi bị mọi người chỉ trỏ ghét bỏ.

Mấy ngày này cô đã tìm hiểu kĩ bối cảnh ở thời đại này, Cố Nhuyễn Nhuyễn quyết định nhập gia tùy tục, dựa vào nguyên tắc cô lập ra, cách xa nhân vật chính, không gây chuyện thì không sinh sự, kiên quyết quán triệt việc gặp người khác, phương châm trốn không được thì chạy, khiêm tốn làm hamster, thận trọng trong cuộc sống.

Nhưng mà, mặc dù không ăn được, nhưng ít nhất có thể ngửi một chút, Cố Nhuyễn Nhuyễn cảm thấy như vậy cũng rất thỏa mãn rồi, có thức ăn treo ở trước mặt, cô xoẹt xoẹt cây kéo, tốc độ đã nhanh hơn không ít.

Đi lui đi tới một lúc, những chiếc túi cũng dần đầy ắp bắp ngô, cuối cùng mảnh ruộng ngô đã được nối liền với chân núi.

Lúc Cố Nhuyễn Nhuyễn thu hoạch khu vực cuối cùng, sắc trời đã bắt đầu tối, không khí nóng nực bị gió thổi tan đi, những đám mây đen dày bắt đầu đi lên từ đường chân trời, có vẻ như sắp có một trận mưa lớn.

Cố Nhuyễn Nhuyễn ngẩng đầu nhìn bầu trời một lúc, dưới vành nón lộ ra khuôn mặt nhỏ nhắn trắng nõn mềm mịn, bởi vì nóng mà trên trán cô còn vương những giọt mồ hôi, bởi vì chú tâm thu hoạch nên cũng không để ý phải lau mồ hôi, một tay cầm cây kéo, thao tác càng nhanh hơn.

Khẩu phần lương thực của cô, ông trời cũng không thể cướp đi.

Thẩm Sâm trong lần thu hoạch này chủ yếu phụ trách công việc gánh bắp, phạm vi của Cố Nhuyễn Nhuyễn cũng do anh phụ trách, anh đã để mắt đến cô rất lâu rồi.