Chương 14: Áσ ɭóŧ rơi rồi!

“Con thỏ nhỏ, bắt được rồi nha.” Cô đang chăm chỉ làm việc thì đột nhiên cảm thấy tai nóng bừng lên, sau lưng liền như có một bức tường ấm nóng dí sát lại.

Thẩm Sâm đứng ở sau lưng cô, hai tay ôm lấy cô từ phía sau, đem cả người cô ôm trọn vào trong l*иg ngực.

Mùi hương đặc biệt của người đàn ông quanh quẩn bên người, thân thể mềm mại vừa được anh đánh dấu lên, vừa nhạy cảm vừa kích động. Hơi thở của Cố Nhuyễn Nhuyễn ngày càng trở nên dồn dập hơn, đôi chân bất giác trở nên mềm nhũn, cả người như muốn ngã về phía sau.

Thời gian hamster phát tình không ngắn, thường khoảng bốn ngày. Mấy ngày nay Cố Nhuyễn Nhuyễn liên tục trốn tránh Thẩm Sâm, ngoại trừ không muốn bị cuốn vào tình tiết của sách gốc thì kỳ phát tình cũng là một nguyên nhân.

Cô đã trốn anh ba ngày, hôm nay là ngày thứ tư, vào thời gian này nếu không tới gần anh thì cô vẫn miễn cưỡng có thể khống chế bản thân, nhưng nếu chạm mặt thì chẳng khác gì củi khô gặp lửa, thân thể không tự chủ được mà xuất hiện phản ứng.

Ngón tay thon dài trắng nõn nắm chặt lấy cán kéo, cố nén sự bất thường của thân thể, Cố Nhuyễn Nhuyễn xốc lại tinh thần, cố gắng lơ đi nhất cử nhất động của người nào đó.

Đối với vấn đề về nguyên tắc, Cố Nhuyễn Nhuyễn cảm thấy cô cần nghiêm túc xem xét, ví dụ như vấn đề về bản thể của cô.

Cô là một chú hamster, hamster, là một con hamster dễ thương đáng yêu! Không phải thỏ trắng, cũng không phải mèo con! Trên gương mặt nhỏ nhắn biểu tình lên cảm xúc giận dữ.

Gò má né tránh sự liếʍ láp của anh, tay của Cố Nhuyễn Nhuyễn đè lên cánh tay người nào đó, đẩy ra. Bởi vì Thẩm Sâm chỉ ôm hờ hờ nên cô rất dễ dàng đẩy tay anh ra.

Trước mặt vừa trống rỗng, hamster nhỏ lập tức bước lên mấy bước, sau đó xoay người đứng yên, cách xa người nào đó nửa mét, đôi mắt tròn xoe nhìn người đang bước tới, trên gương mặt nhỏ trắng nõn mang theo mấy phần nghiêm túc, trông như một đứa trẻ đang bắt chước dáng vẻ người lớn.

Thân thể của bé con mềm mềm mịn mịn, cảm giác ôm vào trong ngực rất tuyệt, vừa cúi đầu, nửa cái cổ trắng nõn mềm mại duyên dáng của cô lộ ra ngoài, Thẩm Sâm không nhịn được cúi đầu liếʍ vành tai xinh xắn của cô, vương vấn đi xuống cổ cô.

Đang đắm chìm trong sự mềm mại thì đột nhiên vòng tay của anh trống rỗng, thân thể mềm mại ấy không thấy đâu nữa, giương mắt nhìn một cái, bé con trong lòng ngực đột nhiên cách xa anh cả nửa mét, để vụt mất cô trong tầm tay, Thẩm Sâm có chút không vui, nhìn chằm chằm Cố Nhuyễn Nhuyễn với ánh mắt thâm trầm: “Lại đây.”

Thanh âm khàn khàn trầm thấp, trong giọng nói mang ý ra lệnh.

Hamster nhỏ vừa nghe liền trợn to hai mắt, theo bản năng muốn nghe theo lời anh, nhưng, nghĩ đến việc anh gọi sai bản thể của cô, tuy trong lòng hiện tại cảm thấy rất sợ hãi nhưng vẫn dùng sức siết chặt cây kéo, lấy hết can đảm lắc đầu với anh, giải thích: “Em không phải là thỏ trắng, cũng không phải mèo con, em tên là Nhuyễn Nhuyễn, lần sau anh mà còn gọi sai, em sẽ không thèm quan tâm anh nữa.”

Chú hamster nhỏ vẫn có ấn tượng tốt với anh, mặc dù cô đã cố gắng trở thành một chú hamster khiêm tốn không gây chuyện, tránh xa nhân vật chính và phản diện, nhưng phản diện lại đến gần cô lúc cô đang trong kì phát tình, hậu quả..., nghĩ cũng chẳng dám nghĩ.

“Lại đây.” Biểu cảm trên mặt Thẩm Sâm trở nên tối tăm, ánh mắt anh tối sầm lại, lạnh lùng lặp lại câu nói.

Cơn gió mạnh trước cơn mưa đột nhiên nổi lên, khiến những cây ngô xung quanh lắc lư mạnh mẽ, tiếng ma sát vang dội, Thẩm Sâm đứng giữa những cấy bắp, tâm trạng trở nên u ám.

Nhìn Thẩm Sâm với dáng vẻ đáng sợ ở trước mặt, Cố Nhuyễn Nhuyễn nhát gan, chần chừ không biết có nên tiến lên hay không. Sau nhiều lần ra lệnh, cô chỉ có thể ủy khuất thuận theo, lết đôi chân ngắn từ từ đến bên cạnh anh.

Thẩm Sâm mặc kệ cô đang di chuyển với tốc độ chậm rì rì, cho đến khi cô đi đến bên cạnh anh, anh một tay kéo cô vào l*иg ngực, ôm chặt cô vào trong ngực, cúi đầu cắn nhẹ đôi môi nhỏ nhắn của cô, phần thân dưới của anh dùng lực chạm vào chỗ mềm mại của cô, khẽ cười nói: “Không gọi là thỏ trắng, không gọi là mèo con, vậy còn chú chuột nhỏ thì sao.”

Áσ ɭóŧ rơi rồi!