Chương 5

Nơi Cố Bán Hạ làm là một công ty tư nhân nhỏ, cả bảo vệ lẫn nhân viên vệ sinh gộp vào cũng chưa được một trăm người, công ty nhỏ làm kinh doanh nhỏ, số lượng đơn hàng cũng không lớn, nhưng có đôi khi loại đơn hàng này so với làm ăn mấy trăm, mấy ngàn vạn còn khó khăn hơn.

Tối hôm qua uống đến cháy dạ dày mới ký được đơn hàng 80 vạn, kết quả buổi sáng hôm nay vừa đến công ty, thư ký của ông chủ Vương gọi điện thoại tới, nói không ký nữa, bằng lòng bồi thường tiền vi phạm hợp đồng.

Tiền vi phạm hợp đồng thì được bao nhiêu, mặt Cố Bán Hạ lập tức lạnh băng, “Làm phiền cô đưa điện thoại cho ông chủ Vương, tôi muốn nói chuyện với ông ta.”

Thư ký quy củ đáp: “Thật ngại quá cô Cố, chủ tịch Vương đang họp, tiền vi phạm hợp đồng tôi sẽ bảo bên tài vụ trả ngay hôm nay.”

Dập điện thoại, Cố Bán Hạ dứt khoát xách túi đi tới công ty ông chủ Vương.

Dường như thư ký biết cô sẽ đến, liền chặn cô ngay ở cửa ra vào: “Thật xin lỗi cô Cố, chủ tịch Vương của chúng tôi đang họp.”

“Tôi sẽ đợi ông ta họp xong.” Cố Bán Hạ một chút cũng không khách khí đi thẳng vào trong.

Thư ký khách khí, “Là hội nghị rất quan trọng, nó sẽ không kết thúc nhanh.”

“Không vấn đề, nghề nghiệp của chúng tôi là có thời gian.”

Thư ký không có cách nào, đành đưa tay ngăn cản cô lại, giọng điệu cứng rắn, “Cô Cố, cô có chờ cũng vô dụng, chủ tịch Vương ông ấy sẽ không hợp tác với công ty của cô …”

Cố Bán Hạ không thèm nhìn cô ta, dùng sức đẩy cô ta một cái, nhìn thấy đoàn người từ bên trong đi ra, đi đầu chính là ông chủ Vương, cô gái trẻ tuổi ngọt ngào bên cạnh, không phải em họ Cố Tiểu Phong của cô sao.

Thật ra trước khi tới Cố Bán Hạ đã đoán được, đêm qua tuy rằng ông chủ Vương khó chịu, nhưng đã ký hợp đồng, cũng không nói rằng khoản bồi thường chấm dứt, tại sao qua một đêm, lại nhất quyết không chịu hợp tác cùng cô?

Nhà họ Cố giở trò quỷ ở sau lưng cũng không phải một hai lần, nhưng mà trước giờ đều là cha Cố, không nghĩ tới lần này là Cố Tiểu Phong.

Cố Tiểu Phong đi vài bước cũng nhìn thấy cô, nụ cười đang ngọt ngào lập tức biến thành trào phúng, chậm rãi đạp giày cao gót tiến lên, “Người ta đã không muốn hợp tác cùng cô, cô còn mặt dày tìm tới, thật hèn hạ?”

Cố Bán Hạ nhìn thẳng cô ta cười lạnh, “Vốn người ta muốn hợp tác với tôi, cô một hai phải chen vào, cô hèn hay không hèn?”

“Cái công ty nhỏ của cô thì có ưu thế gì để hợp tác? Làm thế nào mà cô ký được hợp đồng này? Ah, suýt nữa tôi đã quên cô là đồ rác rưởi, tám chín phần mười là đến ngủ.”

Vốn dĩ hai người là cúi đầu nói chuyện với nhau, nhưng Cố Bán Hạ đột nhiên lớn tiếng, trả lời: “Cái gì? Đơn hàng là do tôi ngủ cùng ông chủ Vương có được? Vậy hiện tại cô cướp đơn hàng, chẳng phải là để cho ông ta đâm nát rồi à?”

Cách cửa kính chính là khu văn phòng, giọng của Cố Bán Hạ khiến cho bọn họ nghe rõ ràng, trước sự chứng kiến của nhiều nhân viên như vậy, mặt của ông chủ Vương không nén được giận dữ, hầm hầm đi đến.

Mọi người đều biết Cố Bán Hạ nổi tiếng là ngang ngược phóng túng, cô cũng không thèm để ý đến thanh danh bên ngoài của mình, nhưng Cố Tiểu Phong chính là danh viện thục nữ, cô ta nghe thấy lời này mặt liền biến sắc, đưa mắt nhìn, xấu hổ không thôi.

“Ông chủ Vương, hãy nhớ cho kỹ lựa chọn ngày hôm nay của ông, ngày nào đó sẽ có lúc ông phải đến cầu cạnh tôi.”

Ông chủ Vương khinh bỉ, định nói gì đó với cô, Cố Bán Hạ đã xoay người rời đi.

Thời tiết tháng bảy khô nóng, hơi lạnh của máy điều hòa phả vào giữa luồng không khí nóng bỏng, Cố Bán Hạ rất bực dọc nóng nảy, đúng lúc Tiền Đa Đa gọi điện thoại tới, nói cùng nhau đi ăn cơm trưa, cô biết bây giờ quay về công ty không thể tránh được bị nghe chửi, liền tính ăn cơm trước, lấp đầy bụng để có sức nghe mắng chửi.

Gặp nhau ở nhà hàng là 11h30, thế nhưng đến 12 giờ cũng không thấy đồ ăn được bê lên, Chu Mai cùng Tiền Đa Đa ngồi nghe Cố Bán Hạ mắng, cô mắng xong ông chủ Vương lại mắng Cố Tiểu Phong, tiếp sau đó là cha Cố, mắng đến mức mặt mày hớn hở, nước bọt bay tứ tung, mắng đến cuối cùng bàn tay vung lên, khí phách cao ngất mà tổng kết một câu: “Mẹ nó đều là lũ ti tiện.”

Chu Mai thấy cô ngừng lại, vội vàng vẫy tay kêu người phục vụ tới gọi món ăn, Tiền Đa Đa cùng chung kẻ thù với cô, “Bọn họ thật quá đáng, chẳng lẽ bước tiếp theo là muốn đuổi cậu ra khỏi nhà họ Cố sao? Cậu không thể để cho bọn họ thực hiện được!”

“Đương nhiên, tớ còn chờ ba tớ chết để kế thừa tài sản đây này.” Cố Bán Hạ cười lạnh.

Cùng chị em nói chuyện xả giận, tâm tình quay trở lại, chỉ là nghiện thuốc lá, lấy thuốc ra lại nhìn thấy trên tường dán bảng cấm hút thuốc nên đành phải uống thật nhiều nước, nhớ lại lần trước Tiền Đa Đa gọi điện thoại tới, hỏi cô ấy: “Lần trước cậu muốn nói gì với tớ?”

Tiền Đa Đa sửng sốt, nháy mắt mặt đỏ bừng, ấp úng một lúc lâu, giọng nói vừa nhỏ lại vừa chậm: “Tớ, tớ là, là muốn hỏi cậu một chút…. cảm giác làʍ t̠ìиɦ là thế nào.…”

Cố Bán Hạ và Chu Mai cùng nhìn cô.

Tiền Đa Đa là nhà văn mạng, gần đây liên tục chiến đấu ở các chiến trường viết truyện người lớn, phần lãng mạn viết rất khá, nhưng đến đoạn nam nữ chủ bạch bạch bạch thì cô chết sống nghẹn không ra một câu.

“Làʍ t̠ìиɦ sao, không phải như vậy sao, nam đè nặng nữ, nữ nói a a a anh anh làm người ta thật thoải mái, đàn ông hơi lớn tuổi, gọi ba ba, sau đó liền không ngừng làm đi làm lại, thật nhàm chán…”

Tiền Đa Đa nhanh chóng lục túi tìm bút và vở.

“Các cậu có phải bị bệnh không? Tiền Đa Đa, chuyện rõ ràng này mà cậu còn phải ghi chép, tìm phim XXX* xem chẳng phải sẽ biết sao?” Chu Mai không nói nên lời.

*Nguyên văn là phim hoàng phiến

Tiền Đa Đa gãi gãi đầu, độc thân từ trong bụng mẹ 23 năm, thật sự là cô không hiểu.

Chu Mai lại nhìn Cố Bán Hạ, “Không phải cậu nói vị kia thành người thực vật sao? Nói sinh động như vậy, ngày hôm qua còn hỏi tớ vấn đề này, cậu sẽ không cưỡng bức người thực vật đi?”

Ngón tay Cố Bán Hạ trắng xanh tinh tế cầm điếu thuốc, đặt ở phía trước chóp mũi ngửi, “Cậu tin hay không tớ có thể đem người thực vật làm đến tỉnh?”

Lời nói của cô phóng túng lại hoang đường, Chu Mai mặc kệ cô, Tiền Đa Đa lúc này cũng không để ý tới cô.

Từ trước đến nay Cố Bán Hạ không thèm để ý ánh mắt người khác, cô cười hì hì, đúng lúc người phục vụ bê đồ ăn, cô cong ngón tay thành hoa lan chỉ hỏi: “Trai đẹp, cậu cảm thấy ai đáng yêu nhất?”

Người phục vụ nhìn cô một cái, trang nghiêm mà trả lời: “Hồng quân!”

Mọi người: “…”