Chương 12: Chuột nhỏ

Tống Hoà quả thực là vừa đói vừa khát, nhìn thấy nước gã mở ra, nghĩ đến tình cảnh bây giờ của bản thân, cô không còn cách nào khác ngoài việc cam chịu, cho nên đành phải ngoan ngoãn uống nước.

Sau khi uống xong, trong tay cô đã bị nhét một gói bánh quy nén.

Đây là lần đầu tiên cô ăn thứ này, sau khi mở ra, cắn một miếng, một miếng đi xuống liền để lại mấy dấu răng.

Cô liếʍ liếʍ môi, nhìn dấu răng trên bánh quy còn ngây người một lúc, nghĩ thầm sao nó lại cứng như vậy chứ? Đây là thứ dành cho con người sao?

Sau đó lập tức nghe thấy tiếng cười phát ra từ trên đỉnh đầu.

"Ha ha ha ha bảo bối, sao trông em giống như một con chuột nhỏ thế? Bánh quy cũng không cắn được, yếu ớt." Bồ Tứ cười lớn.

Tống Hoà trừng mắt nhìn gã, há miệng tức giận cắn một miếng bánh quy nén, thậm chí còn dùng răng ma sát, tưởng tượng nó là Bồ Tứ mà cắn.

"Anh không biết nói chuyện thì đừng nói nữa. Nếu cô ấy không cắn được, sao anh không giúp cô ấy bóp nát nó?" Thiếu niên đang ôm cánh tay nhắm mắt nghỉ ngơi đột nhiên lên tiếng, bắt đầu chế nhạo.

Tống Hoà cảm thấy lời này của thiếu niên nói rất hay, nhất là câu trước.

Bồ Tứ chậc một tiếng, duỗi tay cầm lấy bánh quy nén trong tay cô, chỉ cần bóp một chút, gói bánh quy cứng đến mức ngay cả Tống Hoà cũng không cắn được lập tức vỡ ra.

Bánh quy lại được nhét trở lại vào tay cô.

Tống Hoà ăn từng miếng nhỏ, không dám nói một lời.

Bánh quy nén nghiền quả thực dễ cắn hơn rất nhiều, mặc dù mùi vị cũng bình thường, nhưng lúc này cô quá đói đυ.ng, cũng không quan tâm đến những thứ đó. Cô còn chưa có ăn no, một bàn tay to đã vươn tới lấy bánh quy đi mất.

Thấy cô sửng sốt, ánh mắt nhìn chằm chằm vào gói bánh, Bồ Tứ sờ sờ bụng cô giải thích một câu: "Sắp rồi, chờ tới nơi sẽ cho em ăn ngon."

Ý của gã là, gói bánh quy này chỉ là để cô tạm thời lót bụng, không đói bụng là được, không cần ăn quá nhiều.

“Em rất thích gói bánh quy như thế này?” Bồ Tứ đột nhiên hỏi.

Tống Hoà thu hồi ánh mắt, quay đầu nhìn chằm chằm chai nước gã đặt ở bên kia, do dự có nên duỗi tay ra cầm lấy hay không, nghe được câu hỏi của gã liền thấp giọng trả lời: “Không, nhưng chúng ta không thể lãng phí thức ăn."

Cô chỉ là theo thói quen không lãng phí mà thôi.

Bồ Tứ vặn nước đưa tới bên miệng cô, không hỏi thêm câu nào nữa.

Bản thân Tống Hoà cũng đưa tay cầm chai nước, nhấp từng ngụm nhỏ, uống mấy ngụm liền cảm thấy có gì đó không đúng, khuôn mặt đỏ bừng trở nên trắng bệch, không dám uống nước, toàn thân cô cứng đờ, hoàn toàn không biết vì sao người đàn ông này lại động dục!_____

Moè:

Top 3 bạn đẩy ánh kim cho truyện nhiều nhất (Không tính mình), sau khi truyện update HOÀN 3 bạn sẽ có món quà nhỏ trị giá từ 20k - 50k vàng nhé ❤️❤️❤️❤️❤️