Chương 1: Bạn gái quen qua mạng

Lâm An Hàm lên mạng nói chuyện với bạn gái mà cậu đã quen qua mạng được một học kỳ, chờ hết hạn nghỉ, cuối cùng cậu cũng có thể dựa vào tình cảm của bạn gái mà quyết định yêu qua mạng.

Nhưng bạn cùng phòng Hoa Hà lại nhắc nhở cậu: "Cậu tỉnh táo một chút, năm nay chỉ có nữ quỷ lừa đảo không có người đẹp đâu? Còn sợ là không phải các nữ quỷ lừa đảo nữa ấy chứ. ”

Lâm An Hàm có chút bác bỏ: "Tôi tin Euera không phải là kẻ lừa đảo!”

Nhìn hình ảnh kỳ dị, Hoa Hà cũng thâm sâu "Ồ" lên một tiếng: "Vẫn là người nước ngoài. Cậu ta thở dài một hơi: "Làm sao trên đời lại còn có người dễ bị lừa như cậu chứ.”

Thấy Lâm An Hàm như là đã thật sự tức giận, cậu ta lại cười hì hì xoa lung tung vào mái tóc xoăn mềm mại của Lâm An Hàm: "Được rồi, được rồi, tôi không nói lại cậu, cậu cứ đi tìm tình yêu của mình đi. Cứ đi rồi sẽ biết là thật hay giả." Nói xong, cậu ta đưa tay giữ chặt bả vai Lâm An Hàm: "Nhìn thấy người đó rồi, thì chụp hình gửi tin nhắn cho tôi, nếu lỡ cậu có bị lừa bán nội tạng thật, thì tôi vẫn còn có cái để mà cứu cậu.”

Đầu tiên Lâm An Hàm gật gật đầu, ngay sau đó lại có chút không bằng lòng để cho Hoa Hà xem ảnh chụp trên điện thoại di động của mình: "Cậu xem, tôi có ảnh của cô ấy, tôi đều nói với cậu, nhưng cậu cứ khăng khăng đó là giả tạo, là kẻ lừa đảo.”

Hoa Hà không biết bao nhiêu lần bị Lâm An Hàm cho xem mấy tấm ảnh này, tầm mắt của cậu ta cũng chưa bao giờ thật sự muốn nhìn vào màn hình điện thoại di động của Lâm An Hàn, để xem thử người kia có nhan sắc tuyệt trần thế nào: "Làm ơn, cậu cảm thấy mấy tấm ảnh này giống người thật sao? Tôi thấy tám chín phần mười là các khuôn mặt mô hình tổng hợp trên mạng, nào có ai đẹp được như vậy, đẹp như vậy còn yêu qua mạng với cậu sao?"

Hoa Hà giương mắt nhìn thấy Lâm An Hàm một chút cũng không nghe vào lời mình nói, mà chỉ chăm chăm nhìn vào màn hình điện thoại di động của cậu, rồi cười ngây ngô, Hoa Hà trợn trắng mắt: "Diện mạo của cậu cũng coi như là tay sát gái của trường, có thể thực tế một chút không, cậu có đàn chị học bên khoa Trung Quốc lần trước chị ấy đã thích cậu tới mức, đến tìm cậu để đi xem phim đó, sao không thử quen chị ấy đi?”

Lâm An Hàm đẩy cậu ta ra, không vui mở miệng: "Nếu tôi quen chị ấy, vậy không phải tôi là một người đàn ông cặn bã sao? Không, tôi phải đi, tôi đã đặt vé máy bay chiều nay bay rồi.”

Hoa Hà là tận mắt nhìn thấy Lâm An Hàm tiết kiệm tiền vé máy bay từ tiền sinh hoạt bình thường của mình, nên cũng không còn cách nào hơn là đồng ý với sự chấp nhất của Lâm An Hàm: "Được rồi, cậu cứ đi đi. Chúc cậu thành công, nếu thực sự là một cô gái xinh đẹp, chứ không phải là một kẻ lừa đảo, vậy khi cậu trở lại tôi sẽ mời cậu đi ăn tối.”

Lâm An Hàm vui vẻ: "Không cần cậu mời, tới lúc đó tôi sẽ mời cậu." Nói xong cậu kéo vali và mở cửa ký túc xá: "Tôi đi đây, bái bai."