Chương 2

Lúc tập trung nhìn kỹ lại, thì hóa ra là một con thỏ con…

Quả thật là sợ muốn chết, nhưng ở khu vực hoang vắng thế này có thỏ cũng không phải là chuyện gì lạ, Lộ Ký Linh liền không suy nghĩ quá nhiều. Cô thu dọn đồ đạc rồi chuẩn bị ra về, nhưng chỉ mới đi được vài bước thì dường như có thứ gì đó kéo cô lại, cô không nhịn được phải quay đầu nhìn thoáng qua.

Con thỏ con kia vẫn còn ở tại chỗ, giống như không hề nhúc nhích...

Sau khi phân vân một lúc, Lộ Ký Linh đã quyết định quay lại xem con thỏ kia. “Thỏ con, cưng bị làm sao vậy? Có phải đã bị thương hay không?” Trên lý thuyết, nếu là thỏ hoang nhìn thấy người lạ, chắc hẳn chỉ một lúc là không thấy bóng dáng, con thỏ này cứ luôn đứng tại chỗ rất có thể là đã bị thương.

Sau khi kiểm tra một lần cho nó, ngoại trừ phát hiện ra đây là một con thỏ đực, thì Lộ Ký Linh không thấy có gì bất thường, có thể là nội thương rồi.. cô lại nhìn điện thoại di động, bây giờ đã là 2:00 chiều, tốt nhất là nên đi khỏi đây rồi tính sau.

“Thỏ con, có chịu đi theo chị không, chị sẽ đưa cưng đến bác sĩ?” Lộ Ký Linh thử bế con thỏ lên, không quá nặng, có thể chấp nhận được. Cô đôi tay sờ lên lỗ tai con thỏ, nó quả thật rất ngoan.

“Được rồi ngoan lắm, về nhà chị lấy cà rốt cho cưng ăn nhé?” Lộ Ký Linh lập tức cảm thấy rất yêu thích con thỏ con, nếu nó đồng ý thì sau này có thể sống cùng với cô, không cần ở khu vực hoang dã này nữa.

Cũng không biết con thỏ này đã sống ở đây bao lâu, trên người có lây dính chút âm khí nào ở đây không. Nếu bị nhiễm thì thật là không tốt...

“Không sao, dù sao thì bây giờ cưng cũng là con thỏ của chị, mặc kệ thế nào, chị cũng sẽ khiến cưng trở nên tốt hơn, chị rất lợi hại đó...” Lộ Ký Linh càng đi càng xa, âm thanh vui sướиɠ quanh quẩn trong không khí, không hề hay biết rằng đôi mắt màu đỏ của con thỏ trong l*иg ngực, vừa hiện lên một chút khác thường...

“Thỏ con, chị đưa cưng đến bệnh viện trước, sau đó chúng ta mới đi mua một ít đồ đạc cần dùng cho cưng nhé.” Lộ Ký Linh giơ con thỏ con trong l*иg ngực lên trước mặt mình, đôi mắt hạnh sáng rọi đối diện với đôi mắt như hồng bảo thạch của thỏ con, cô không khỏi có chút thất thần.

“Đôi mắt của cưng thật xinh đẹp!” Lộ Ký Linh nhịn không được lại dùng chóp mũi mình cọ cọ vào mặt thỏ con, đột nhiên thỏ con trong tay giơ chân trước lên, vỗ vào mũi nàng.