Chương 39

Giang Lâm Vụ phát hiện mình như được vớt khỏi nước, nàng đã thử qua loại cảm giác kɧoáı ©ảʍ bị Bạch Ngọc đỉnh đυ.ng đến dục tiên muốn chết, thoáng cái nổi lên da^ʍ tính. Nàng vừa liếʍ nam căn vừa kẹp chân cọ xát.

"Tiên tôn. Nhanh lên..." Bạch Ngọc cầu xin. Nói xong vươn ngón tay dài giữ chặt đầu Giang Lâm Vụ, ưỡn thắt lưng cử động.

Nước bọt ướŧ áŧ trong khoang miệng thấm nhuần nam căn, lưỡi nhỏ vừa vào vừa ra thấy đảo qua lỗ sáo, vách thịt trong khoang miệng gắt gao hút lấy gốc của nam căn khiến cho Bạch Ngọc sảng khoái an đến cực điểm.

Cái loại cảm giác vui mừng bị người mình yêu nguyện ý nuốt tận gốc nam căn của mình khiến Bạch Ngọc chẳng bao lâu đã nhanh chóng cảm thấy đạt đến điểm tới hạn. Nam căn càng đâm càng sâu, theo Bạch Ngọc một tiếng kêu lên một tiếng đau đớn, tϊиɧ ɖϊ©h͙ phun vào sâu trong miệng nàng.

Bạch Ngọc thở dốc rút ra nam căn khỏi miệng Giang Lâm Vụ. Bạch Ngọc đâm vào quá sâu, khiến phần lớn lượng tϊиɧ ɖϊ©h͙ bắn ra đều bị Giang Lâm Vụ vô ý thức nuốt xuống. Theo đường nam căn rời đi, chút tϊиɧ ɖϊ©h͙ lưu lại vài phần từ khóe miệng Giang Lâm Vụ kéo ra, đôi môi hồng hào cùng tϊиɧ ɖϊ©h͙ tạo thành một cảnh tượng da^ʍ mỹ. Bạch Ngọc nhìn mà nuốt nước miếng, nam căn vốn chưa thỏa mãn lại dâng cao, chọc thẳng vào bờ môi đỏ mọng của Giang Lâm Vụ còn đang ở phía dưới.

Giang Lâm Vụ mở to hai mắt kinh ngạc nhìn về phía Bạch Ngọc, Bạch Ngọc nhìn lại bất đắc dĩ cười khổ, "Không có khả năng nhanh như vậy hết. Tiên tôn, ta muốn đi vào người, được không?" Rồi cúi người xuống cọ xát Giang Lâm Vụ cầu hoan.

Giang Lâm Vụ vốn đã nảy sinh da^ʍ ý khi cho làm hắn, bị hắn cọ xát, lập tức không còn ý chí bị hắn nửa dỗ dành nửa đẩy đến cởi hết y phục ra. Nàng tя͢ầи ͙ȶя͢υồиɠ nằm trên giường, ánh nến lay động đem thân thể uyển chuyển của nàng chiếu lên vách tường.

"Tiên tôn, nàng thật đẹp." Bạch Ngọc si ngốc nói, mỗi lần nhìn đều bị vén đến thân nóng bỏng, nam căn vểnh lên cao.

Hắn chống đỡ nam căn cứng rắn, tìm đến chỗ tiêu hồn bí ẩn kia phát hiện nó đã ướt đẫm.

Bạch Ngọc kinh ngạc ngẩng đầu nhìn Giang Lâm Vụ, Giang Lâm Vụ bị hắn nhìn đến xấu hổ, cả người trắng nõn đã phiếm hồng ửng, muốn khép chân lại. Bạch Ngọc lập tức chen vào giữa hai chân, tìm qua đôi môi đỏ mọng của Giang Lâm Vụ chặn lối vào thăm dò quấy nhiễu cướp đi sự chú ý của nàng. Nam căn nhắm thẳng vào miệng huyệt, lúc vào đến tận cùng, cả hai người đồng thời phát ra một tiếng thở dài thỏa mãn.



Bạch Ngọc ưỡn thắt lưng co rút nam căn, muốn thẳng tắp rút thẳng ra cắm thật sâu.

"A ha ~ ừm~" Giang Lâm Vụ bị hắn làm đến kêu lên liên tục, sâu trong đó trài ra một trận ngứa ngáy tê dại, muốn Bạch Ngọc nhập càng sâu.

Nàng nâng bắp chân trắng nõn trơn bóng ôm lấy thắt lưng Bạch Ngọc, trong tiểu huyệt co rút quấn lấy nam căn. Bạch Ngọc bị loại chủ động này của nàng câu đến cả hồn đều như bay lên, nam căn càng thêm trướng lớn vài phần, khởi xướng tàn nhẫn đυ.ng vào lòng chân nàng.

Qυყ đầυ cứng rắn cọ cọ vách mẫn cảm trong huyệt, tử ©υиɠ mềm mại mυ"ŧ lấy qυყ đầυ, tinh hoàn vỗ vào miệng huyệt phấn nộn phát ra tiếng "Bốp Bốp!”.

Chỗ giao hợp của hai người rất nhanh chảy ra dâʍ ɖị©ɧ trong suốt dính lên người hai người, kɧoáı ©ảʍ thấu tâm thực cốt làm hai người vong tình giao hợp.

......

"Tiên tôn sảng khoái không? Bạch Ngọc vào sâu bên trong làm Tiên tôn sảng khoái không?" Bạch Ngọc thở dốc, ưỡn thắt lưng mở rộng rất nhanh cắm sâu Giang Lâm Vụ.

Mà Giang Lâm Vụ đã bị cao trào liên tiếp giày vò đến tâm thần tan rã, đáp lại hắn chính là một luồng mật dịch phun ra. Bạch Ngọc bị tiểu huyệt mυ"ŧ lấy, lại bị vách thịt giật giật kẹp đến gầm nhẹ một tiếng đem tất cả tϊиɧ ɖϊ©h͙ bắn vào tử ©υиɠ. Hắn cúi người hôn Giang Lâm Vụ, Giang Lâm Vụ nhiệt tình đáp lại hắn. Hơi thở hai người tương đồng, ngay cả nhịp tim cũng bắt đầu chậm rãi nhất trí...

Đêm dài đằng đẵng, hai người giao hợp quấn lấy nhau, xuân quang đầy phòng.