Chương 18

Sở Thời Từ nghe được cuộc nói chuyện vừa rồi của hai người, cậu chạy đến bên chân Tô Triết Ngạn, một giọt nước rơi trên đỉnh đầu cậu.

Cậu ngẩng đầu nhìn, Tô Triết Ngạn cầm con dao lẳng lặng đứng tại chỗ, mặt không chút cảm xúc, giống như một pho tượng lạnh lùng.

Nếu không phải trên mặt hắn in một vệt nước mắt, Sở Thời Từ sẽ không thể nhìn ra hắn vừa khóc.

Hệ thống giúp kiểm tra cốt truyện có liên quan đến cuộc chiến bảo vệ đất nước.

Nguyên tác viết rất nhiều, tóm lại là do giặc ngoại xâm đánh vào thủ đô của đế quốc, Tô tướng quân dẫn binh tập kích bất ngờ. Tiến sâu vào lòng quân địch gϊếŧ chết lãnh đạo của đối phương, dũng mãnh, không sợ chết ngăn cơn sóng dữ. Do suy kiệt cơ thể dẫn đến nguy kịch nên hắn được đưa vào bệnh viện, trong quá trình cấp cứu, giới tính của hắn bị bại lộ. Sau khi xuất viện, hắn bị dẫn lên toà án quân sự.

Hệ thống tặc lưỡi lắc đầu:【Thế mà vẫn chưa hắc hóa, Tô Triết Ngạn quả là một nam chính căn chính miêu hồng*.】

*Căn chính miêu hồng – 根正苗红: chỉ những người có xuất thân gia đình tốt, là một cách nói trong thời kỳ cách mạng văn hoá. (mieutocthieunu)

Sở Thời Từ chỉ có thể xem đại cương của nguyên tác thôi, còn nội dung cụ thể cần hệ thống cố vấn.

Mặc dù hầu hết những nam chính của truyện vả mặt, sảng văn đều có một khởi đầu bi thảm, nhưng cậu không ngờ rằng Tô Triết Ngạn lại thảm như vậy trong giai đoạn đầu.

Sở Thời Từ vừa bò lên ống quần, vừa hỏi hệ thống: "Nhiệm vụ phụ của ta có tính là đã hoàn thành không?"

【Không, nam chính trở thành như bây giờ không liên quan gì đến việc đế quốc ăn cháo đá bát cả, điều này cùng lắm chỉ khiến hắn thất vọng và đau lòng thôi.】

Cậu bò được một nửa, thân thể bị một bàn tay lạnh lẽo túm lấy, tầm mắt bay nhanh lên cao, nháy mắt đã ở trước mặt Tô Triết Ngạn.

Nhìn đuôi mắt ửng đỏ của hắn, Sở Thời Từ không nhịn được vươn tay sờ sờ mặt hắn.

Hình như Tô Triết Ngạn hơi mỉm cười, quá nhanh nên cậu không thấy rõ.

Sở Thời Từ bị hắn mang về khoang con nhộng, nhìn hắn cởϊ qυầи áo và bắt đầu lau vết máu trên người.

Đúng như cậu dự đoán trước đó, Tô Triết Ngạn không hề xem cậu là con người. Lau người xong, hắn không thay quần áo mà trực tiếp nâng cậu lên bằng một tay rồi nhẹ nhàng chà lau.

Chú chim của Tô Triết Ngạn to và có dáng chuẩn, trái tim của một thuần 0 như cậu sẽ đập loạn xạ mỗi khi nhìn thấy nó.

Nhưng đêm nay, tầm mắt của cậu vẫn luôn rơi vào đôi mắt màu lam tĩnh mịch kia, không xao xuyến cũng không suy nghĩ lung tung.

Khi ngón tay của hắn lại lướt qua trước mặt, Sở Thời Từ vươn tay bắt lấy nó. Kéo nó qua đỉnh đầu để hắn rút dây ăng-ten trên đầu ra.

Tô Triết Ngạn không hiểu món đồ chơi nhỏ đang làm gì.

Vào thời điểm dây ăng-ten được dựng lên, một giai điệu piano du dương và nhẹ nhàng vang lên trong khoang con nhộng, đây là giai điệu truyền thống của đế quốc ——《 Bài thánh ca của các anh hùng 》

Con robot ôm lấy ngón tay hắn, cọ cọ đầu ngón tay của hắn một cách thân mật.

Tô Triết Ngạn im lặng một hồi rồi ngoảnh mặt đi, không nhìn cậu.

Một lúc lâu sau, Sở Thời Từ nghe thấy một tiếng nức nở yếu ớt, trong đầu vang lên âm thanh nhắc nhở của hệ thống.

【Giá trị sức sống +4, giá trị sức sống hiện tại là 25/100.】

……

Sáng sớm hôm sau, Sở Thời Từ mở mắt và theo bản năng nhìn xung quanh tìm người.

Hiện tại mới 5 giờ thôi nhưng trong khoang con nhộng lại không có một bóng người. Trên chiếc bàn thấp cách đó không xa còn đặt một hộp kem dinh dưỡng chỉ mới ăn được vài miếng.

Sở Thời Từ đã quen rồi.

Nam chính ăn ít hơn mèo và dậy còn sớm hơn gà nữa. Vốn dĩ đã có vấn đề về tâm lý rồi, người có làm bằng sắt thì cũng không thể chịu nổi nếu cứ tiếp tục như vậy. Sau này, dù có bóp miệng đổ vào cũng phải bắt hắn ăn hết một hộp kem dinh dưỡng trong ngày.

Hệ thống bị đánh thức, mơ mơ màng màng hỏi:【Cậu đang tìm gì thế?】

"Tìm anh Ngạn của ta."