Chương 19

【Anh Ngạn? À, nam chính, cậu ngẩng đầu là thấy rồi.】

Nghe vậy, Sở Thời Từ liền ngẩng đầu lên, cái nắp mở toang, Tô Triết Ngạn đang đứng ở bên ngoài quay lưng về phía khoang con nhộng, không biết đang làm gì.

Cậu trèo lên cây thang, chưa kịp thăm dò đã bị một ngón tay đẩy về.

Cậu còn muốn giãy giụa, Tô Triết Ngạn trực tiếp tịch thu cây thang của cậu.

Nhìn cửa khoang xa xôi không thể với tới, Sở Thời Từ có chút nhụt chí.

Hệ thống đã tỉnh táo, rảnh rỗi tám chuyện với cậu,【Sao hồi nãy cậu lại gọi là anh Ngạn vậy?】

"Hắn đánh nhau giỏi và đủ nghĩa khí, sau này chính là anh Ngạn của ta."

【Kỳ lạ, sao tôi lại cảm thấy cậu nói chuyện nghe giang hồ quá vậy.】

"Trước đây ta là một tên côn đồ, mi không biết à?"

Hệ thống ngơ ngác lắc đầu,【Tôi không có thông tin cụ thể của cậu, nhìn cậu ngoan như vậy tại sao lại dính dáng đến giang hồ? Cậu kể cho tôi nghe đi, tôi tò mò.】

Sở Thời Từ không thỏa mãn lòng hiếu kỳ của nó, chỉ nói rằng mình bị ép, có vẻ không hứng thú lắm.

Dưới giá sách có mấy chai dầu máy đã cắm sẵn ống hút, đây là bữa sáng mà Tô Triết Ngạn chuẩn bị cho cậu.

Sở Thời Từ uống hai ngụm, phát hiện hương vị của nó ngon một cách đáng kinh ngạc.

Cậu đi vài vòng trong khoang con nhộng, tìm được một thùng dầu máy mới.

Nó không có ở đó ngày hôm qua, nó mới xuất hiện vào hôm nay thôi. Ba lô của Tô Triết Ngạn không thể chứa một cái thùng lớn như vậy được, chắc là sáng nay hắn lại đi vào trong thành phố rồi.

Sở Thời Từ rơi vào trầm tư.

Người này rốt cuộc thức lúc mấy giờ vậy?

Trên thùng dầu máy mới viết【Công nghệ Vĩnh Sinh, dầu máy loại tốt.】

Bao bì tinh xảo, hoa văn in nổi kết hợp với logo tuyệt đẹp, từ trong ra ngoài đều tản ra mùi đồng tiền vàng.

Bên cạnh có một thùng dầu máy cũ còn dư lại hơn phân nửa, một cái thùng vỡ đựng gì đó đã tróc hết sơn, và hai chữ【Dầu máy】viết tay xiêu xiêu vẹo vẹo.

Trên bàn sách có thêm một số hộp mới,【Dịch hộ lý dành riêng cho robot】,【Hộp linh kiện đồ chơi thế hệ thứ ba】,【Giường đồ chơi lắp ráp loại tốt】

Chỉ nhìn 25 điểm giá trị sức sống, Sở Thời Từ vẫn không hiểu được ý nghĩa của các con số, nhưng hôm nay cậu đã có cảm giác trực quan rồi.

Thái độ trước đây của Tô Triết Ngạn đối với cậu là chỉ cần nuôi sống thôi.

Bây giờ đã trở thành robot cục vàng rồi, được uống dầu loại tốt nhất và ngủ trên chiếc giường đắt tiền nhất.

Cửa khoang được mở ra, Tô Triết Ngạn đặt một chiếc giường công chúa màu hồng có rèm che xuống đáy giá sách với vẻ mặt lạnh lùng.

Sở Thời Từ rất ghét cái màu này, nhưng Tô Triết Ngạn cứ nhìn cậu chằm chằm.

Cậu suy nghĩ một hồi, sau đó hưng phấn nhào qua, kinh ngạc mà thốt lên: “Đây là giường của tôi hả? Đẹp quá, tôi thích lắm!”

Chiếc giường rất mềm mại và có nguyên một bộ vật dụng trên giường, đầu giường còn treo một cái dreamcatcher* nữa. Ngay cả trong một món đồ chơi, nó cũng là một mặt hàng cao cấp đắt tiền.Sở Thời Từ vốn không thích màu hồng nhạt, nhưng khi nhìn thấy chiếc giường này, cậu chợt cảm thấy chua xót trong lòng.

Ngôi sao hoang vu không có trật tự và thiếu thốn tài nguyên. Dù là lương thực hay đồng tiền vàng, chúng đều là do Tô Triết Ngạn giành được từ tay những tên tội phạm khác.

Cậu không nghĩ rằng mình đã giúp được gì cho Tô Triết Ngạn cả, cậu chỉ nói chuyện với hắn và chơi đùa với ngón tay của hắn mà thôi. Không ngờ chỉ như thế mà Tô Triết Ngạn lại sẵn sàng mua nhiều thứ hào nhoáng bên ngoài như vậy cho cậu.

Sở Thời Từ đang nghĩ xem nên cảm ơn hắn như thế nào thì chợt phát hiện trong chăn hơi phồng lên, hình như đang giấu thứ gì đó.

Cậu nghi ngờ xốc chăn lên, bên dưới là một con búp bê nam. Nó lớn hơn cậu một chút, vẻ ngoài thanh tú và tay nghề tinh xảo, các khớp có thể cử động.

Giọng nói lạnh lùng của Tô Triết Ngạn vang lên trên đỉnh đầu, “Mi luôn nói rằng mình thích đàn ông, ta mua rồi đó. Cho mi đấy, cầm đi chơi.”

Hắn dừng lại, rồi nói với một chút tò mò: “Chơi tại đây, ta xem.”

Sở Thời Từ:……