Chương 18: Hai người là một đôi à

Ngôn Dịch và Bạch Hòa cùng xe buýt tới đó, cửa hàng trang phục cosplay nằm trên con phố thương mại gần trung tâm triển lãm manga, cách nhà họ khoảng một nửa giờ đi xe.

Sau khi lên xe, Ngôn Dịch kéo Bạch Hòa tới giữa xe, thấy có một chỗ ngồi đơn, cậu liền kéo cô ngồi xuống, chính mình thì đứng trước mặt cô, một tay nắm thanh cầm, tay kia chống vào cột dọc, như một chiếc "vỏ bảo vệ" vây quanh cô trong "lãnh thổ" của mình.

"Có chỗ ngồi bên kia kìa!" Bạch Hòa vội vàng đẩy Ngôn Dịch, "Cậu đến đó ngồi đi, còn xa lắm.”

"Không cần." Ngôn Dịch nói, "Tớ muốn đứng một lúc.”

Xe buýt chậm rãi di chuyển, chỗ ngồi duy nhất còn lại ở phía đối diện đã bị một người đàn ông béo ú chiếm hết, Bạch Hòa không còn cách nào khác chỉ có thể nói: "Tớ ngồi một lúc rồi để cậu ngồi.”

"Không cần."

Cô không thích mùi người trong xe buýt nên cô dựa vào Ngôn Dịch, hít thở hương thơm nhẹ nhàng của anh, như vậy sẽ khiến cô cảm thấy dễ chịu hơn.

"A Dịch, Kỳ Lãng nói cậu ấy thuê bọn họ, vậy chúng ta có nên trả tiền cho cậu ấy không?”

"Cho cậu ta cũng chưa chắc đã nhận đâu.”

Nghĩ đến cũng phải, trước đây Kỳ Lãng thường tổ chức sự kiện, bất kể là trò chơi kịch kịch hay party tại biệt thự, anh chưa từng để bạn bè phải trả bất kỳ một xu nào.

"Luôn để cậu ấy mời chúng ta đi chơi cũng không tốt, lần sau để chúng ta mời cậu ấy đi chơi một lần đi.”

Ngôn Dịch rất thích cách cô gọi cả hai là "chúng ta" và gọi Kỳ Lãng là "cậu ấy", giống như hai người là cùng một nhóm.

"Được, chờ cậu được phát tiền tiêu vặt thì chúng ta mời cậu ta đi chơi.”

"Cái gì, còn phải chờ tiền tiêu của tớ nữa sao.”

"Cậu đừng mơ tớ sẽ trả tiền.”

"Hừ, quỷ hẹp hòi." Bạch Hòa dựa vào Ngôn Dịch, than thở, "Cha mẹ cho tớ ít tiền tiêu vặt hơn cậu, bọn họ thích cậu nhất.”

Ngôn Dịch bất đắc dĩ cười: "Tiền của tớ, mỗi lần cậu cần, không phải tớ đều cho cậu rồi sao, còn ghen tỵ nữa à.”

"Cũng phải, tiền tiêu vặt của A Dịch cũng là của tớ.”

Nói đến đây, một cô gái tóc dài ngồi một mình phía trước đã lén nghe được một lúc, bỗng quay đầu hỏi: "Hai người là một đôi à?”

Bạch Hòa sửng sốt, vội vàng nói: "Không phải, cậu ấy là em trai của tôi.”

"Ồ!" Cô gái tóc dài lập tức mỉm cười, nói với Ngôn Dịch, "Vậy sao, vậy... có thể thêm weixin không anh đẹp trai~”

Bạch Hòa cảm thấy vô cùng phấn khích, cô nhìn Ngôn Dịch.

Tên nhóc này cao gần mét chín, vóc dáng mảnh mai đều đặn, mỗi lần đeo khẩu trang ra ngoài, góc mũi phồng lên tạo nên đường cong, chỉ để lộ đôi mắt đen sâu thẳm, tạo nên một chút sự lạnh lùng.

Cho dù đeo khẩu trang cũng có thể làm cho người ta cảm nhận được đây là một anh chàng vô cùng đẹp trai.

Ngôn Dịch thực sự rất đẹp, không phải loại rực rỡ hoang tàn như Kỳ Lãng, cậu đẹp một cách dịu dàng, yên bình, giống như một tảng rêu xanh sau cơn mưa.

Trước đây cô không nhận ra rằng, thằng nhóc này... đã đến tuổi mà đi đường sẽ có cô gái xin weixin rồi.

Đối mặt với cô gái nhiệt tình này, Ngôn Dịch thẳng thừng nói: "Xin lỗi, không được.”

Cô gái hơi thất vọng, lại không nhịn được hỏi: "Tại sao?”

Rõ ràng, cô gái khá tự tin về bản thân mình.

Ngôn Dịch lịch sự trả lời: "Tôi có người mình thích rồi.”

"Ồ, vậy thôi.”

Cô gái tóc dài quay người lại, không làm phiền cậu nữa.

Sau khi xuống xe, Bạch Hòa đuổi theo Ngôn Dịch hỏi: "Cậu có người mình thích rồi sao? Là ai thế! Ở trường chúng mình à? Có phải Tiểu Kinh không! À tớ biết rồi! Cậu và Tiểu Kinh chắc chắn có một chân!”

Tô Tiểu Kinh là bạn thân của cô, từ nhỏ đã chơi cùng nhau, rất quen thuộc với cô và Ngôn Dịch, Bạch Hòa không có nhiều bạn lắm nên Ngôn Dịch biết mỗi cô ấy.

Ngôn Dịch dừng lại, Bạch Hòa suýt đυ.ng vào cậu.

"Vừa nãy là lừa cô ấy, chỉ là tớ không muốn nói nhiều.”

"Ơ?”

"Cô ta không phải kiểu tớ thích.”

Bạch Hòa khoa trương nói: "Cô gái đó xinh đẹp như vậy mà không phải kiểu cậu thích sao? Ánh mắt hơi cao đó nha Tiểu Dịch, vậy cậu thích loại nào?”

"Tớ thích..." Ngôn Dịch dừng lại, nhìn cô với ánh mắt nóng rát, "Tớ thích cô gái hướng nội, khi có người lạ sẽ im lặng.”

"Ôi chao, vậy thì xong rồi, Tiểu Kinh lại thuộc kiểu người hướng ngoại quá mức.”

Cô không nhìn ra cái gì trong ánh mắt của cậu, Ngôn Dịch thu lại cảm xúc, nắm lấy tay cô, cùng cô đi đến phố thương mại.