Chương 1.1: Buông ra

Ánh đèn mờ ảo, âm thanh choáng ngợp, ly rượu đỏ đung đưa và đôi giày cao gót lấp lánh. Với mái tóc uốn sóng màu đỏ ở sau lưng, Man Vân khoanh chân ngồi ở quầy bar, thỉnh thoảng cô nhìn sang sàn nhảy được vây quanh bởi làn khói mờ ảo ở trước mặt.

Âm thanh rất lớn, như thể đang đánh thẳng vào tim, tiếng ồn làm cho người yếu ý chí mất đi lý trí, du͙© vọиɠ tăng lên, có người còn bám theo người khác giới bên cạnh rồi đυ.ng chạm lung tung, tôi với bạn gần gũi, cơ thể cuốn lấy nhau.

Sự va chạm giữa nơi nhạy cảm đã khơi dậy những ham muốn nguyên sơ nhất trong cơ thể. Cộng thêm một bản tình ca vang lên và một làn khói, những người ở trên sàn nhảy bắt đầu điên cuồng. Có những nụ hôn nồng cháy, có những kẻ mυ"ŧ cổ, thè lưỡi ra liếʍ ngực qua lớp áo. Một số người còn trực tiếp đưa tay vào bên trong quần áo của người kia rồi sờ soạng lung tung.

Ở trong một nhóm người, bạn không biết tôi, tôi không biết bạn, chỉ cần vui vẻ suốt đêm, thực sự rất tốt.

"Người đẹp, mời cô uống một ly" Một người đàn ông trông có vẻ đê tiện với nụ cười nham hiểm tiến lại gần Man Vân rồi đưa cho cô một ly rượu.

Man Vân nhìn ly rượu, đó là một loại rượu thông thường. Cô không ngốc, ly rượu kia chắc chắn có vấn đề. Cô nhìn qua người đàn ông, ngẩng đầu lên rồi uống cạn ly rượu đỏ, sau đó thì cầm lấy chiếc túi nhỏ bước ra ngoài cửa.

"Người đẹp, đừng đi,... người đẹp" Người đàn ông đê tiện kia không từ bỏ ý định mà bám sát theo sau.

Đẩy cửa quán bar ra, không khí trong lành tràn vào ống phổi, sau khi hít một hơi thật sâu rồi thở ra, Man Vân cảm thấy như sống lại.

Mẹ kiếp! Cô thầm mắng trong lòng, nơi mà An Nhiên giới thiệu cho cô thật sự tệ đến mức không tưởng.

Uổng công hôm nay cô ăn mặc đặc biệt, mặc hơi sεメy một chút, kết quả lại để cho những tên khốn đó được lợi. Nhìn xuống bộ ngực sắp lộ ra của mình, nố một cách sôi động, mềm mại trắng nõn, chiếc váy bó sát dài tay nhỏ nhắn giúp cô phô ra đường cong. Cô cố tình đấy, cố tình mua size nhỏ nhất.

Lúc còn nhỏ, đã từng có một khoảng thời gian cô thực sự rất tự ti về bộ ngực của mình. Khi ấy cô đang trong kỳ dậy thì, cơ thể phát triển quá nhanh và quá lớn. Lớn hơn bình thường so với các bạn cùng lớp. Đồng phục học sinh đều phải đặt size lớn nhất. Nếu không bộ ngực nhô ra phía trước sẽ rất xấu hổ, sẽ thường xuyên thu hút ánh mắt của người khác. Dần dần, quần áo đều phải cố tình mua cỡ lớn nhất để mặc. Lúc đó cô cảm thấy ngực to thực sự không tốt chút nào, trông rất béo!

Man Vân là một người phụ nữ rất bảo thủ, cảm thấy bộ ngực không nên lộ quá rõ nên khi học đại học cô đã cố gắng thu nhỏ ngực một thời gian. Thu nhỏ ngực. Vâng, đúng là như vậy, bạn không đọc nhầm. Đó là thu nhỏ ngực. Mỗi ngày cô đều tập thể dục và ăn kiêng, duy trì trong nửa năm, kết quả! Ngực không những không nhỏ xuống mà ngược lại càng ngày càng căng mọng hơn. Vòng eo thì nhỏ đi rất nhiều.

Hôm nay, cô cố tình mặc một chiếc váy bó cỡ nhỏ để tôn dáng của mình lên, không ngờ, trộm gà không được còn mất nắm gạo.

"Người đẹp, người đẹp, chờ một chút..." Người đàn ông xấu xa nắm lấy cổ tay mảnh mai của Man Vân.

Man Vân quay người lại nhìn người đàn ông thì thấy hai mắt hắn đã vẩn đυ.c, bộ dáng hốc hác, giống như đang say. Cô không thể đôi co gay gắt với hắn nên đành nhường nhịn, cô thờ ơ hỏi: "Rốt cuộc anh muốn làm gì?"

"Muốn cái gì?" Người đàn ông cười rồi nói: "Tới đây rồi còn ăn mặc sεメy như vậy, cô nghĩ tôi muốn làm gì? Đương nhiên muốn làm cô" Nói xong người đàn ông kéo Man Vân vào trong l*иg ngực.

Man Vân ngửi thấy mùi thuốc lá và mùi rượu rẻ tiền lập tức muốn nôn ra, cô quát lên: "Buông ra" Cố gắng giãy giụa: "Nếu không tôi sẽ báo cảnh sát."

"Báo cảnh sát? Được thôi, cô báo đi..." Người đàn ông đương nhiên không sợ, nhìn Man Vân dùng tay để bảo vệ ngực, nụ cười của hắn càng thêm nham hiểm.

Man Vân nhìn xung quanh một lượt, nửa đêm ở cửa vũ trường căn bản không có ai, chỉ có vài chiếc taxi. Các tài xế taxi dường như đã quá quen với cảnh tượng như vậy rồi nên hoàn toàn không để ý đến.