Chương 1.2: Người đàn ông lạnh lùng

Không có cách nào để cầu cứu, nhìn đôi tay bẩn thỉu trước mặt, Man Vân quyết định cúi xuống cắn, đồng thời dùng giày cao gót của mình giẫm mạnh lên giày da của người đàn ông. Bị đau nên người đàn ông buông lỏng, gần như là bỏ cô ra, trong phút chốc Man Vân chạy về phía trước như điên. Người đàn ông chỉ dừng lại vài giây, hít một hơi, mắng một câu ""con đĩ" rồi đuổi theo.

Man Vân chỉ biết nhắm mắt, dùng hết sức chạy về phía trước. Sau khi chạy được vài bước, cảm thấy đôi giày cao gót vướng víu quá nên vừa chạy vừa ném nó đi. Cố gắng nén cơn đau ở lòng bàn chân lại vì cọ vào những viên đá nhỏ, cô liều mạng chạy, chạy được một lúc cô mới nhớ ra phải gọi cảnh sát, nhưng cô lại nghe thấy người ở phía sau hình như sắp đuổi kịp cô nên cô không dám quay đầu lại mà chỉ có thể chạy.

Không kịp dừng lại, ầm! Ầm một tiếng, cô lao vào một vòng tay. Man Vân ngẩng đầu lên, một người đàn ông với vẻ mặt lạnh lùng, đôi lông mày hơi nhíu lại xuất hiện ở trước mặt cô, nhìn thấy người đàn ông, cô thở phào nhẹ nhõm, cả người trực tiếp ngã quỵ xuống. Người đàn ông không có ý định đỡ cô, vì vậy cô đã ngã xuống trước mặt anh. Tay cô còn tự nhiên kéo lấy ống quần của người đàn ông.

"Con đĩ, để tôi xem cô chạy đi đâu" Người đàn ông xấu xa đã đuổi tới, thấy Man Vân dựa vào đùi của người đàn ông, còn ôm chặt lấy, vẻ mặt hắn không vui: "Anh bạn, tôi nhìn trúng cô gái này trước rồi" Nói xong, hắn vươn tay về phía Man Vân.

Man Vân ngẩng đầu lên nhìn người đàn ông với vẻ mặt cầu cứu rồi kéo ống quần của anh. Người đàn ông bỏ qua bàn tay đang duỗi ra của người đàn ông xấu xa, anh cúi đầu nhìn Man Vân một cái rồi lại nhìn người đàn ông đê tiện ở trước mặt, sau đó anh nhìn về nơi có ánh đèn nê ông lập lòe và âm thanh âm trầm nặng trĩu phía trước liền hiểu rõ, anh quay lại nhìn cô với vẻ mặt chán ghét rồi hỏi: "Không muốn đi cùng anh ta?"

Man Vân vội vàng gật đầu.

Người đàn ông thở dài một hơi, anh dùng một tay nắm chặt lấy cánh tay của Man Vân rồi kéo cô lên, đi lướt qua người đàn ông đê tiện kia.

"Dù sao thì cũng phải có thứ tự đến trước đến sau có đúng không? Nếu như anh cũng thích cô ta, chúng ta đi tới phía trước đặt một phòng, ba người chúng ta cùng nhau vui vẻ."

Người đàn ông đê tiện bám sát theo sau, hắn vui vẻ định nắm lấy cánh tay kia của Man Vân, nhưng còn chưa chạm vào tay đã bị người đàn ông nắm lấy rồi vặn ra phía sau, giọng nói bình tĩnh, anh nhàn nhạt nói: "Cô ấy không muốn đi cùng anh." Nói xong anh buông tay người đàn ông xấu xa kia ra, đá vào mông hắn ta một cái rồi quát: "Cút."

Cơn đau dữ dội khiến người đàn ông xấu xa kia tỉnh táo lại một chút, hắn lắc đầu rồi đánh giá người đàn ông ở trước mặt. Người đàn ông ăn mặc chỉnh tề, ánh mắt lạnh lùng, đột nhiên hắn ta tức giận, hắn biết mình không thể chạm vào anh nên nhổ một bãi nước bọt rồi bỏ chạy.

Người đàn ông vẫn nắm lấy cánh tay của Man Vân rồi đi về phía trước. Man Vân muốn bảo đi chậm thôi vì lòng bàn chân cô đau, nhưng khi nhìn thấy khuôn mặt lạnh lùng của người đàn ông cô đành chịu đựng. Đi khập khiễng đến bên cạnh chiếc xe taxi, người đàn ông bảo cô lên xe, Man Vân đành phải cúi đầu ngồi vào, sau đó ngượng ngùng nhìn anh cười.

Lúc này, người đàn ông dường như đã không thể chịu đựng thêm được nữa, khi Man Vân chuẩn bị đóng cửa lại, anh đặt tay lên cửa xe taxi rồi nói: "Man Vân, cho dù sau giờ làm việc là thời gian riêng tư của cô, nhưng tôi vẫn mong một người phụ nữ đã kết hôn như cô tới những nơi lộn xộn này ít hơn để tránh ảnh hưởng đến công việc ngày hôm sau."

Man Vân nịnh