Chương 1.3: Tần Dịch

Người đàn ông kia tên là Tần Dịch, anh là sếp của Man Vân.

Tần Dịch nhíu mày nhìn Man Vân chằm chằm một hồi, trong lúc Man Vân nghĩ anh định nói chuyện gì đó thì anh lại xoay người rời đi. Man Vân như trút bỏ được gánh nặng liền thở phào nhẹ nhõm, cô xoa ngực rồi báo lại địa chỉ cho tài xế.

Tần Dịch ở bên kia với vẻ mặt lạnh lùng, anh lấy điện thoại ra gọi điện, người ở đầu dây bên kia vừa nói được một chữ đã bị anh quát lại: "Dương Hạo, lần sau cậu còn để xe ở nơi đầy chướng khí như vậy thì cút ngay cho tôi" Nói xong, không đợi bên kia trả lời anh cúp máy luôn.

Sau khi lên xe, anh kéo cà vạt, châm một điếu thuốc, lúc này cảm xúc mới nhẹ nhõm hơn một chút. Tối nay tâm trạng của anh vốn rất tốt, anh đã đi thương lượng đầu tư, hai bên đều có ý hợp tác lâu dài. Vì có chung sở thích nên cả hai đã nói chuyện một lúc. Không ngờ chỉ vì ở hơi muộn một chút mà anh lại gặp được cô thư ký nhỏ của mình ở giữa đường. Còn đi đến những nơi như vậy, thật sự khiến anh được mở rộng tầm mắt.

Cô thư ký bình thường rất cẩn thận, trung thực, bảo thủ và nhút nhát lại có thể ăn mặc như vậy rồi xuất hiện ở nơi đó. Đây đúng là một đòn mạnh đánh vào khả năng đánh giá người khác của anh. Sao anh có thể nhìn nhầm người? Hơn nữa còn là người đã sát cánh cùng anh trong gần ba năm. Anh luôn tự kỷ luật, có chế độ xét duyệt rất nghiêm ngặt đối với nhân viên, đặc biệt là thư ký riêng, vì không thể đáp ứng yêu cầu của anh nên trước khi Mạn Vân đến, cứ ba tháng phải đổi một người. Cho đến khi Man Vân xuất hiện, nhưng hôm nay chuyện gì đã xảy ra? Người phụ nữ này có thể là đang giả vờ. Sau đó Tần Dịch hút thêm một điếu thuốc nữa rồi mới khởi động xe chạy về nhà.

Ngày hôm sau, Man Vân đi làm đúng giờ nhưng lại được bộ phận nhân sự thông báo cô đã bị chuyển khỏi vị trí thư ký riêng của chủ tịch. Họ bảo cô thu dọn đồ đạc rồi đến bộ phận hậu cần đưa tin. Man Vân thực sự cảm thấy bản thân thật xui xẻo, sao chuyện gì cô cũng gặp phải? Kết hôn với chồng được ba năm thì biết anh ấy là gay. Đây là lần đầu tiên trong đời cô dám cả gan đi hộp đêm rồi được giới thiệu đến một nơi tệ hại như vậy, bị mấy tên khốn gạ gẫm, đã vậy còn gặp được ông chủ cấm dục đến mức sắp trở thành hòa thượng của mình.

Sau khi thu dọn đồ đạc xong, Man Vân bước ra khỏi phòng thư ký thì gặp Tần Dịch vừa mới đi làm. Đôi mắt Tần Dịch lạnh như băng, lạnh lùng nhìn cô một cái, sau đó bước vào phòng làm việc.

Man Vân thực sự không thể chửi mắng, đây là chuyện gì chứ...

Chuông điện thoại reo lên, là An Nhiên, bạn xấu của cô: "Tối hôm qua có làm gì không, có sướиɠ không?" Câu hỏi của An Nhiên rất thẳng thắn.

"Sướиɠ cái đầu cậu, không ngờ cậu dám giới thiệu cho mình mấy chỗ như thế, lần sau gặp lại để xem mình có gϊếŧ chết cậu không" Nhớ đến nơi đó, Man Vân tức giận đến mức nghiến răng nghiến lợi, cô ôm thùng giấy đứng đó, chỉ hận không thể chọc thủng nó.

"Cái gì mà mấy nơi đó, cái nơi đó rất cao cấp đấy, dịch vụ phục vụ năm sao rồi cậu còn muốn gì nữa?" An Nhiên xấu hổ nói.

"Cái gì mà năm sao, gọi là kinh tởm muốn chết mới đúng" Man Vân hơi kích động nên giọng nói to hơn một chút.

"Hả, mình hỏi cậu, cậu có đến số 79 đường Thanh Hoa hay không?" An Nhiên nghe cô nói thì cảm thấy có gì đó không ổn.

"Ừ, là số 79 đường Thanh Hoa. Vừa đẩy cửa thì đi vào luôn. Không cần phải có thẻ hội viên và xác minh giấy tờ tùy thân như cậu đã nói" Giọng Man Vân càng lúc càng lớn.