Chương 2.1: Người đàn ông cấm dục

Đang lúc nói chuyện hăng, Man Vân đột nhiên cảm thấy cả người run lên, không khí như giảm đi mấy độ, sau đó lại nghe thấy tiếng đập cửa vang lên ở sau lưng, cô quay đầu nhìn lại, Tần Dịch đang nhíu mày đứng ở cửa văn phòng của mình rồi gõ vào tấm cửa kính.

Thấy Man Vân nhìn lại, Tần Dịch sốt ruột nói: "Man Vân, bây giờ đang trong giờ làm việc, mong cô hãy chú ý tới lời nói và hành động của mình."

"À, à, vâng, vâng" Man Vân vừa tranh thủ thời gian tắt điện thoại vừa cúi người với Tần Dịch.

Người đàn ông nói xong liền quay người chuẩn bị đi vào phòng làm việc, vừa bước vào một bước, anh dừng lại rồi quay người nói: "Hôm qua cô đến đường Thanh Hoa" Nói xong anh quay đầu bước vào văn phòng. Lúc Man Vân thở dài rồi chuẩn bị rời đi thì anh lại bước ra, giọng nói vừa nghiêm túc vừa sắc bén: "Số 79 đường Thanh Hoa là câu lạc bộ cao cấp. Mặc dù tôi không nên can thiệp vào thời gian cá nhân của cô, nhưng cô là một người phụ nữ đã có gia đình, tôi mong là nhân viên của tôi sẽ không phạm phải những sai sót không đáng có như vậy ở bên ngoài, thứ nhất là ảnh hưởng đến công việc, thứ hai là ảnh hưởng đến hình ảnh của công ty, thứ ba, tôi rất ghét loại người này, tự bảo trọng" Nói xong anh bước vào phòng làm việc rồi đóng sầm cửa lại.

Man Vân bị tiếng đóng cửa lớn làm cho giật mình, phải mất một lúc sau mới định thần lại, điều thứ nhất và thứ hai mà anh nói không cần để ý đến, nhưng điều thứ ba là anh đang đưa ra tối hậu thư cho cô sao? Ý tứ rất rõ ràng, nếu phát hiện cô lại có hành vi sai trái, không bị kiềm chế cũng sẽ bị đuổi việc.

Man Vân thở dài, làm thư ký của anh đã ba năm, cô hiểu rất rõ tính tình của anh. Nghiêm túc, chăm chỉ, cẩn thận, làm việc và nghỉ ngơi đều đúng giờ, mọi thứ đều đâu vào đó, giống như một cái máy. Ngay cả những nữ nhân viên bình thường của mình anh cũng rất nghiêm khắc, phải chăm chỉ, phải nghiêm túc, trung thành, tốt bụng, đặc biệt là phải có lòng yêu thương. Trong lòng anh có một cây thước đo, một khi vạch ngang thì sẽ bị xóa sổ.

Không được phép nói chuyện phiếm và bàn tán về đời tư của người khác, tất cả những chuyện và cảm xúc không liên quan đến công việc đều phải bỏ ở bên ngoài và ở lại lúc tan làm. Tất cả các phòng làm việc ở trong công ty đều hoạt động như một bộ máy có trật tự.

Cũng bởi vì như thế, với hiệu suất rất cao, muốn hạn chế sự phát triển của công ty là rất khó. Trong vòng năm năm tập đoàn Thịnh Tự đã giành được rất nhiều danh tiếng và sự công nhận trong ngành, hơn nữa còn giành được một vị trí nằm trong top năm mươi các doanh nghiệp hàng đầu ở Hoắc Thành. Một người đàn ông chỉ mới ba mươi mốt tuổi, vừa bước qua tuổi ba mươi đã được gọi là huyền thoại bằng chính đôi tay của mình.

Đối với nhân vật huyền thoại này, trong lòng Man Vân chỉ có kinh sợ, trong lòng cô Tần Dịch không phải là "người" sống. Đúng, không chỉ về năng lực của anh, mà cả cuộc sống riêng tư của anh.

Thanh tâm quả dục như một Phật tử. Những lúc khác Man Vân không biết, nhưng trong ba năm làm thư ký cho anh, cô chưa từng nghe thấy chuyện xấu nào về anh.

Bạn gái? Bạn nữ còn không có chứ nói gì đến bạn gái. Cô nghi ngờ không biết Tần Dịch có phải là người bất lực hay không.

Bất kỳ người phụ nữ nào ở bên ngoài, đến gặp riêng anh đều sẽ bị chặn lại. Cô là cô gái duy nhất trong cả ba mươi hai tầng, cũng là người phụ nữ duy nhất có thể vào đây trong ba năm, còn lại đều là thư ký nam. Thế nhưng bây giờ, người phụ nữ duy nhất là cô cũng đã bị đuổi ra ngoài.

Cô nghe nói trước cô cũng có vài nữ thư ký, nhưng họ đều bị sa thải vì chạm đến mấu chốt yêu cầu của anh, không ai may mắn được tha. Cô là nữ thư ký cuối cùng được nhận vào, những người tiếp theo đều tuyển thư ký nam.