Chương 3.1: Câu lạc bộ Vụ Vân

Vốn dĩ Man Vân muốn bắt đầu lại từ đầu, từ từ trở lại một cuộc sống bình thường. Cô vẫn còn trẻ, vào một thời điểm thích hợp nào đó sẽ gặp đúng người. Nhưng hôm nay cô không đợi được nữa, gấp gáp muốn chứng minh sự quyến rũ và nữ tính của mình, cô không tin đến tiền cũng không thể mua được lời đường mật? Cũng như mua được tình cảm của đàn ông.

Cô cũng chỉ là một người phụ nữ bình thường, cũng có nhu cầu sinh lý như bao người. Cô không muốn tự mình làm, ít nhất là không muốn tự mình phá trinh. Cô muốn tìm một người đàn ông đến dạy cô, hướng dẫn cô, mở ra trái tim bị khóa chặt của bản thân. Lần đầu tiên nếu tìm một nam PR quả thực là tốt hơn nhiều, về sau sẽ không có bất cứ mối liên quan nào nữa.

Đứng trước số 79 đường Thanh Hoa, sau nửa ngày chuẩn bị tâm lý, cuối cùng cô cũng bước vào Vụ Vân.

Vụ Vân, đây là tên của câu lạc bộ cao cấp này.

Vừa bước vào cửa đã có hai người bảo vệ đến xác minh giấy tờ tùy thân. Cô đã mượn thẻ hội viên của An Nhiên.

Thẻ hội viên này vô cùng tinh xảo, mặt thẻ có màu đen tuyền, một mặt ở giữa có in biểu tượng hình kim cương với màu đỏ của son môi, mặt khác chỉ có một dãy số ở phía góc dưới bên phải, căn bản là không có tên của câu lạc bộ. An Nhiên chỉ nói cho cô biết địa chỉ chứ không nói tên của câu lạc bộ nên cô mới nhầm lẫn.

Cô cố ý xõa tóc xuống để không thấy rõ mặt rồi lấy chứng minh thư của An Nhiên ra, Man Vân thấp thỏm như đang bị tra tấn, tên bảo vệ bên trái như nhìn ra có gì đó không ổn, đang định đuổi người đi thì chợt nghe có người ở bên trong kêu lên: "Sao bây giờ mới đến, tôi chờ lâu lắm rồi, vào nhanh đi."

Hai tên bảo vệ quay đầu lại nhìn rồi cúi người nói: "Tề tổng."

Người được gọi là Tề tổng trực tiếp khoác vai Man Vân rồi dẫn cô đi vào. Mấy tên bảo vệ nhìn nhau liền hiểu chuyện gì đang xảy ra nên cũng không hỏi nhiều.

Người đàn ông này họ Tề, tên là Tề Lỗ, anh ta là cổ đông của nơi này, đồng thời cũng là bạn của An Nhiên. Anh ta khoác tay qua vai Man Vân, ánh mắt không an phận nhìn sang: "Ồ, thật không ngờ Tiểu Man Man cũng sẽ xuất hiện ở đây" Đôi mắt xấu xa của anh ta dán chặt vào khe ngực của cô, không có ý định rời đi.

Man Vân hơi ngượng ngùng, bờ vai cô run lên, thấy anh ta không có ý định buông tay cô liền cúi người 90 độ rồi nói: "Hôm nay thật sự rất cảm ơn anh Tề."

Tề Lỗ ho khan hai tiếng rồi mới thu hồi ánh mắt, Man Vân là bạn thân của An Nhiên, người của An gia anh ta cũng không dám động vào.

"Không có gì, An Nhiên đã nói qua với anh, nếu đã đến đây rồi thì cứ chơi cho thật vui vẻ đi."

Nói xong liền lưu luyến chuẩn bị rời đi. Vừa chuyển mũi chân, anh ta lại nói: "Nếu có chuyện gì cứ đến tìm anh, anh ở trên tầng sáu."

Hai chữ tầng sáu ở cuối câu nói hơi chậm và rất mờ ám.

"Vâng, cảm ơn anh Tề."

Vẻ mặt của Man Vân cứng đờ, cô nở một nụ cười.

Chờ cho đến khi Tề Lỗ rời đi cô mới có thể thở phào nhẹ nhõm, người phục vụ đứng ở bên cạnh nhìn thấy cảnh này của hai người, biết đây là bạn của ông chủ nên lập tức tiến lên ân cần giới thiệu.

Không nhìn thì không biết, vừa thấy liền giật mình, chỉ riêng tiền của một phòng riêng và một nam PR hàng đầu đến tiếp rượu cũng đã tốn mất nửa năm tiền lương của cô.

Những người tiếp theo thì rẻ hơn nhiều, đắn đo hồi lâu, cuối cùng cô vẫn quyết định thuê một nam PR hàng đầu.

Nếu đã đến đây chơi thì phải chơi cho thật vui vẻ, hơn nữa đây là lần đầu tiên của mình, cũng không thể để bản thân chịu thiệt thòi được. Xem ra phí giới thiệu sẽ do mình và người đàn ông đó thương lượng, chỉ hy vọng là đến lúc đó đừng quá cẩu huyết.

Cô tiến vào một phòng riêng, gần giống với phòng KTV, có thể dùng để ca hát, nhưng gian phòng này rộng đến mức khủng khϊếp, một mình cô cũng không cần dùng đến căn phòng lớn như vậy, thật lãng phí.