Chương 43: Chơi Chết Anh

Khi anh không biết gì, cô đã bị cướp đi, anh bất lực.

Nhưng nếu anh đã biết rồi, thì anh sẽ không bao giờ thờ ơ nữa.

Cho dù là ai, cũng không thể ngăn cản anh.

Trợ lý tới đón Cố Cảnh Uyên, mở cửa mời anh lên xe.

Sau khi xe khởi động, anh ta bật máy tính bảng lên, ấn vào một thư mục có đầy hình ảnh bên trong.

Trợ lý đưa hai tay cho Cố Cảnh Uyên: “Thưa ngài, đây là hình ảnh của Tɧẩʍ ɖυệ và… người đàn ông khác, người đàn ông này thật sự quá cặn bã, cũng đã lừa dối rất nhiều người trẻ tuổi!”

Cố Cảnh Uyên mặt không biểu tình mở ảnh ra xem, tất cả đều là những bức ảnh có độ nét cao có thể được xếp vào loại 18+, không phù hợp với trẻ em.

Mấy chục bức ảnh, ảnh nào cũng đều có Tɧẩʍ ɖυệ và người đàn ông khác đang xxoo với anh ta, còn đổi mấy người.

Nhìn thấy những bức ảnh này, sát khí trong mắt Cố Cảnh Uyên càng lúc càng nặng nề hơn.

Anh không thể nhịn được, người đàn ông đó cướp Tần Sắt đi hai năm, lại không biết quý trọng mà còn coi cô như một chiếc giày rách.

Tất cả đều là lỗi của anh ta.

Cố Cảnh Uyên nhướng mày: “Gửi hết cho cô ấy.”

Trợ lý thấy lạnh sống lưng, gật đầu: “Vâng!”



Giờ phút này, Tần Sắt đang đứng ngoài cửa, chưa bước vào phòng bệnh, nghe Tɧẩʍ ɖυệ bên trong đang châm ngòi với vợ chồng Thẩm Chí Quốc, nói ra nói vào đều là những lời không vui vẻ gì về cô, thậm chí còn ngầm ám chỉ đứa bé không phải là của anh ta.



Nhưng Tɧẩʍ ɖυệ vẫn còn dè dặt chưa dám nói rõ.

Tần Sắt cười mỉa, cô vẫn còn rất nhân từ với Tɧẩʍ ɖυệ, nhưng trình độ ghê tởm của người đàn ông này thật sự còn nhiều hơn cô nghĩ.

Trước kia, ở rất nhiều lúc mà cô không biết, có lẽ Tɧẩʍ ɖυệ cũng chính là như thế này, lén lút sau lưng như một con quỷ, khiến cuộc sống của cô chìm trong bóng tối.

Người đàn ông như thế, nếu anh ta dứt khoát nhận lỗi rồi trả tiền, vậy cũng không sao.

Nhưng anh ta lại không muốn bỏ ra chút tiền nào.

Di động lại sáng lên, Tần Sắt mở ra xem, lại là dãy số thần bí đó gửi tới, mấy chục bức ảnh trong đó khiến cô vô cùng giận dữ.

Hôm đó cô nói với Triệu Bác Nguyên rằng Tɧẩʍ ɖυệ không chỉ có một người đàn ông là cậu ta, thật ra là đoán mò mà ra, cô cảm thấy tên cặn bã như Tɧẩʍ ɖυệ hẳn là không hiểu chung tình là gì.

Không ngờ, cô vẫn quá coi thường anh ta rồi.

Tần Sắt chọn bừa hai tấm gửi sang wechat của Tɧẩʍ ɖυệ.

Tần Sắt: “Chồng ơi, đàn ông thì có thể làm bừa, nhưng lời thì không thể nói bừa nha!”

Tɧẩʍ ɖυệ đang châm ngòi thì di động rung lên ngay trong tay anh ta, anh ta vừa cầm lên thì sợ tới mức suýt rơi từ trên giường xuống.

Tần Sắt: Sức kiên nhẫn của tôi đã bị anh làm mòn hết rồi, bà đây không thèm tiền nữa, cha mẹ anh nuôi anh gần 30 năm, cũng nên cho bọn họ thấy anh rốt cuộc là tên chó má thế nào chứ nhỉ?

Nhìn thấy tin nhắn này, Tɧẩʍ ɖυệ sợ tới mức trắng bệch mặt mũi, vội vàng nói: “Cha mẹ, hai người đừng nghĩ nhiều, Tần Sắt hai năm nay ở nhà vẫn luôn hiếu thảo với hai người, giờ đây cô ấy đã mang thai con của con, dù sao cũng phải chăm sóc tốt cô ấy, hai người về trước đi, con ở đây một mình cũng được.”

Tần Sắt lúc này lại mở cửa ra bước vào, mỉm cười: “Cha mẹ, hai người cũng ở đây sao, con có cái hay cho hai người xem này.”



Tɧẩʍ ɖυệ hét lên: “Tần Sắt…”

Tần Sắt mỉm cười: “Sao vậy anh, em đảm bảo anh cũng sẽ thích lắm.”

Bỗng nhiên, di động Tần Sắt rung lên, có tin nhắn gửi tới, tài khoản ngân hàng của cô vừa được chuyển vào 10 vạn.

Tần Sắt liếc mắt nhìn Tɧẩʍ ɖυệ, hừ, 10 vạn sao mà đủ được!

“Cha mẹ…”

Lại ting ting một tiếng, thêm 20 vạn!

“Mẹ…”

Mỗi lần Tần Sắt lên tiếng, di động lại vang lên, liên tục bốn năm lần, tài khoản của cô đã có thêm hơn 100 vạn.

Nụ cười trên mặt Tần Sắt càng tươi hơn, cho đến khi cô hài lòng, không nhắc lại nữa, Tɧẩʍ ɖυệ bèn lập tức đưa cha mẹ anh ta đi.

Tɧẩʍ ɖυệ cả giận nói: “Tần Sắt, cô rốt cuộc biết được bao nhiêu?”

Tần Sắt xoay người vỗ mặt Tɧẩʍ ɖυệ: “Anh chơi đùa bao nhiêu người đàn ông, bị bao nhiêu người đàn ông làm, tôi đều biết rõ.”

“Lại là tên gian phu kia của cô?”

Tần Sắt cười mỉa: “Đúng vậy, tôi đã nói rồi, gian phu của tôi siêu giỏi, anh đấu với anh ấy chỉ có đường chết mà thôi?”

Tɧẩʍ ɖυệ tức giận nghiến răng: “Cô muốn ly hôn chứ gì, ngày mai đi làm thủ tục.”

Tần Sắt không thể cho Tɧẩʍ ɖυệ đoán ra mục đích của cô được, bèn ra vẻ có chống lưng, cố ý nói: “Ly hôn? Bây giờ tôi không vội, gian phu của tôi nói, anh ấy phải… chơi chết anh!”