Chương 93:

Sự nghiệp của Iori vững bước đi lên, nhưng cậu cũng không có bỏ quên việc học. Cậu hiện tại học y khoa, vì đã quyết định thi lên thạc sĩ, nên học rất nghiêm túc, cũng có chút cố hết sức.

Lúc trước cậu tốn không ít thời gian mà học lại căn bản, để có thể thông quá bài kiểm tra mà trở lại trường lớp, mà hiện tại, nếu đã quyết định thi lên thạc sĩ, kiến thức cơ bản như vậy, căn bản không đủ.

May mắn nhà cậu có anh Masaomi là tổ trưởng khoa nhi. Tuy Masaomi là bác sĩ khoa nhi, nhưng lúc trước, khi đi học ở trường, công cụ thực tập không phân người lớn hay trẻ em, gần như đều một thứ. Vì vậy, trước khi Iori thi giữa kì, anh vẫn có thể giúp được không ít.

Sự nghiệp hay việc học đều có thể xem như thu hoạch tốt đẹp, kết quả vào một ngày nọ, Iori khó có được một ngày nghỉ ngơi ở nhà, biểu ca Phil của cậu đột nhiên gọi điện, bảo cậu đến công ty hắn, nói là có chuyện muốn nói với cậu.

Iori cũng không nghĩ nhiều, liền sửa soạn một chút, đội lên nón lưỡi trai, sau đó lại tìm đâu ra một mắt kính đen, thay bộ thoải mái mà nhà máy hiệu buôn cung cấp, đổi thành một chiếc áo thun, cùng quần jean bình thường.

Iori vốn không có nghĩ tới việc cải trang, nhưng nhóm Hikaru luôn nhắc nhở, hơn nữa cậu đã từng một lần ra ngoài, bị người khác bao vây, nên cũng rút được kinh nghiệm, không dám không cải trang mà đi ra ngoài một mình.

…*…

Công ty của Phil, gọi tắt là EX, là một toà cao ốc hai mươi tầng, nằm ở trung tâm thành phố. Mà Phil lại còn ở tầng hai mươi, Iori chưa từng đến, hơn nữa lại xác định phương hướng kém, vì vậy đã nhắn Phil cho mình cái bản đồ đường đi, rất nhanh cậu đã lên tầng thứ mười tám.

Lại nói, có lẽ là do cùng một gian, thang máy chỉ dừng ở tầng mười tám, chứ không có thông lên tầng hai mươi, mà muốn đến tầng hai mươi, lại phải đi đến một thang máy khác.

Còn chưa bước vào trong, Iori đã bị người ngăn cản lại.

Người ngăn Iori lại là một nữ tiếp tân trang điểm xinh đẹp, trên mặt mang một nụ cười, thẳng tắp đứng ở trước mặt Iori, hỏi: “Xin lỗi, xin hỏi cậu tìm vị nào?”

Iori ngạc nhiên, cẩn thận nhớ lại tên đầy đủ của Phil, do dự một chút mới nói: “Ngài Phil · Melton”.

Nữ tiếp tân ngạc nhiên, ngay sau đó cười nói: “Vậy xin hỏi, cậu có hẹn trước sao?”

Iori lắc đầu, lại nói: “Phải hẹn trước sao?”

- “Đúng vậy, tổng tài của chúng tôi rất bận, khách hàng muốn gặp đều có lịch hẹn trước, không có hẹn trước, dựa theo quy định chúng tôi là không thể để cậu vào, rất xin lỗi.” Nữ tiếp tân vẫn tươi cười như cũ, nhưng là ánh mắt lại lộ ra chút khinh miệt.

Thanh niên trước mắt đội nón lưỡi trai, lại mang kính lớn như vậy, căn bản không thấy rõ mặt mũi. Hơn nữa, trên người mặc trang phục thấp kém như vậy, nhìn thế nào cũng không giống có quan hệ boss của họ.

Iori cũng không biết Phil lại là một tổng tài, muốn gặp mặt hắn còn phải hẹn trước. Không biết Phil gửi tin nhắn cho cậu có tính là hẹn trước không? Nghĩ một hồi, cuối cùng Iori lấy điện thoại, gọi trực tiếp cho Phil.

Vừa nhận, Iori nói thẳng: “Biểu ca, em đang ở trước cửa của EX.”

- “Chờ anh một phút.” Phil nói xong liền trực tiếp tắt điện thoại.

Mà Iori cũng không để ý tới vị tiếp tân đang phòng bị ánh mắt, lấy di động gửi cho Hikaru một cái tin nhắn. Hôm nay, khi cậu ra ngoài, Hikaru còn chưa có tỉnh, có lẽ do tối qua vì làm bản thảo mà ngủ muộn, dù sao hôm qua, giữa đêm Iori tỉnh lại, vẫn thấy Hikaru làm.

Thật ra hôm nay bọn họ tính đi chơi nhảy Bungee, nhưng bây giờ cậu không ở nhà, nếu Hikaru ngủ dậy mà không thấy cậu, không chừng lại suy nghĩ lung tung. Chi bằng gửi anh ấy cái tin nhắn, như vậy khi anh ấy tỉnh, là có thể thấy được.

Vừa gửi xong, thời gian một phút vừa vặn tốt, Iori đã nghe được tiếng bước chân dồn dập. Lại nói, tiếng bước chân của Phil cùng tính cách trầm ổn của hắn không hề giống nhau, luôn làm người khác cảm giác thấy dồn dập.

Phil rất nhanh liền xuất hiện trước mặt Iori, rất tự nhiên mà đưa tay xoa đầu Iori, nhưng đáng tiếc, Iori đội nón, hắn không sờ được những lọn tóc mềm mại kia, vì vậy chỉ để lại ánh mắt đáng tiếc nói: “Iori có đợi lâu không?”

Iori lắc đầu: “Một phút, vừa vặn tốt. Biểu ca, anh tìm em có chuyện gì sao?”

- “Là một chút vấn đề về công ty, anh thấy em cũng không còn nhỏ, muốn để em thử kinh doanh một gian công ty…” Phil vừa nói, vừa khoác vai Iori đưa đến văn phòng, cũng không để ý tới nhóm công nhân nghe được lời này đến này mà tỏ ra kinh ngạc hâm mộ cùng ghen tị.

- “. . .”

Nữ tiếp tân vừa đứng chặn Iori ngốc lăng tại chỗ, thì ra boss của họ còn có một biểu đệ, thì ra boss của họ còn có biểu tình khác ngoài mặt than, thì ra boss bọn họ lại thương biểu đệ như vậy…

Cuối cùng làm sao đưa ra một cái kết luận, ha hả… Chẳng lẽ bạn không nghe được boss như đang nói “Thời tiết hôm nay thật tốt”, là muốn đưa biểu đệ đến gian công ty chơi sao?!

Nữ tiếp tân bắt đầu nhớ lại, vừa rồi cô không làm ra hành vi gì đắc tội vị lão bản đệ đệ này đi? Hình như… Không có đi?!

Phil tìm Iori có ba mục đích, thứ nhất là muốn tặng chút quà cho Iori, nghe nói mấy tháng trước là sinh nhật Iori, lúc ấy hắn rõ ràng biết, nhưng lại vì mục đích mà không có ra mặt, càng không có đưa quà cho Iori.

Mà đưa cái gì… Ách, trong tay hắn ngoại trừ công ty, bất động sản, cổ phần và tiền, thì hình như không có gì cả. Vì vậy, hắn mới nghĩ trước cứ đưa cho Iori một gian công ty chơi. Gian công ty này là khi trẻ hắn làm thí nghiệm giải trí, mở ra công ty giải trí. Trước mắt sáng lập đã hơn một năm, là sau khi hắn đến Nhật mới sáng lập lên. Tuy không thể so với một ít công ty lớn khác, nhưng cũng đã hơn một năm, công ty này cũng xem như có tiếng tăm, nghệ sĩ cũng đã có gần trăm người

Yêu cầu của Phil đối với công ty này không thấp, đối với nghệ sĩ từ trước đến nay chỉ lấy tinh thần, mỗi khi thu người, đều sẽ cho người đi điều tra, người không có năng lực, hành vi không hợp chưa bao giờ lo lắng. Tuy làm vậy rất phiền, nhưng nếu trong tương lai có một ngày, đột nhiên có nghệ sĩ trong công ty lộ ra ở bên ngoài làm bừa bãi, ảnh hưởng đến thanh danh tập đoàn EX của họ thì không hay. Cũng bởi vậy, tuy sáng lập đã hơn một năm, nhưng danh tiếng của “Công ty giải trí Pha Lê” này vẫn không có tiếng xấu.

Hiện tại, Phil thấy Iori rất thích giới giải trí, nếu đã thích công việc như vậy, liền nghĩ đơn giản cứ đem công ty tặng cho Iori đi. Còn hắn sẽ đứng phía sau dạy Iori cách quản lý. Như vậy, chờ sau khi Iori hoàn toàn học được cách quản lý, Phil mới có thể chậm rãi, đem công ty lớn hơn giáo đến tay Iori.

Ý tưởng của Phil rất tốt, nhưng lại quên một điểm, là mất Iori rất sợ phiền phức. Iori rất dứt khoát liền nói: “Có thể… Trực tiếp bán đi không? Bán đi đổi tiền…”

Không phải cậu phá của hay là không tin tưởng, chỉ là cậu không có hứng thú. Công ty gì đó, so ra thì hoàn toàn kém hơn tiền mặt.

Phil cảm thấy lỗ tai mình nhất định xảy ra vấn đề, hơn nữa vấn đề còn không hề nhẹ! Hắn chớp chớp mắt, nhẹ giọng hỏi: “Em vừa mới… Nói gì đó? Anh giống như nghe lầm…”

Iori chỉ phải lặp lại nói: “Em nói, có thể mang công ty mà anh cho, đem đi bán lấy tiền… Đương nhiên, tiền đề là anh thật sự muốn tặng cho em.”

Iori nghĩ, nếu đã cho cậu, thì chính là của cậu, cậu muốn xử trí thế nào là chuyện của cậu. Nếu như Phil không chịu… Vậy quên đi. Dù sao hiện tại cậu cũng không phải rất thiếu tiền, chỉ là nghĩ, có càng nhiều tiền thì càng tốt thôi.

Phil chớp mắt, lại chớp mắt. Hắn thật sự tin tưởng, chính mình lần này không có nghe lầm. Biểu đệ Iori nhà hắn, xác thật nói muốn đem công tỷ mà hắn cho đem đi bán lấy tiền!

- “Vì sao? Các phương thức của gian công ty đều rất không tệ, tiền lời cũng không thấp, tại sao em muốn đem nó bán đi đổi thành tiền?” Phil thật sự hoàn toàn không thể hiểu được.

Iori rất nghiêm túc nhìn chằm chằm đôi mắt hắn nói: “Trước đổi thành tiền, về sau lại đổi thành hoàng kim. Hiện tại thế đạo này, giá trị tiền tệ có thể bị giảm, nhưng một thứ vật chất như hoàng kim lại không”.

Phil bất lực vỗ trán: “Đây không phải trọng điểm… Trọng điểm là, công ty rất kiếm tiền được… Hay là, gian công ty này không hợp ý em? Nếu không, anh đưa cho em công ty khác đi, trong tay anh còn một nhà hàng, cũng rất không tệ…”

- “Đổi hết thành tiền cho em đi, em thích tiền. Đương nhiên, tốt nhất là trực tiếp cho em hoàng kim, khóa trong tài khoản ngân hàng tiết kiệm cho em, như vậy rất tiện lợi cho em”. Iori đối với tiền tài chấp nhất đến không cứu được.

Phil: “. . .”

Một lúc lâu, hắn mới tỉnh táo lại, nghiêm mặt nói: “Bán công ty đi, em cũng chỉ có bằng đó tiền. Mà vẫn luôn mở ra, nghiêm rúc kinh doanh, như vậy về sau em có thể kiếm được càng nhiều càng nhiều tiền hơn, còn nhiều hơn số tiền em bán được.”

Iori không nói gì, Phil chỉ phải tiếp tục cố gắng nói: “Nếu công ty mở ra, như vậy về sau em chính là chủ tịch công ty, mà là chủ tịch chính là nói một không hai, muốn ăn gì thì ăn đó, muốn đi đâu thì đi, muốn chơi cái gì cũng được. Tính luôn việc em không đóng phim, em vẫn sẽ không ngừng thu được tiền lời”.

Iori chớp chớp mắt, ánh mắt linh động, có chút dao động.

- “Sau khi thành chủ tịch công ty, em muốn nghỉ thì nghỉ, muốn làm thì làm. Kịch bản em là người chọn, tuyển người cũng là em chọn lựa. Cứ như vậy, em không chỉ có thể tự do chọn lựa nhân vật kịch bản mình thích, còn có thể kiếm rất rất nhiều tiền, và còn được rất nhiều người tán thành…”

Phil còn đang nói, không ngừng nói. Iori đã hoàn toàn đánh mất ý tưởng muốn bán công ty, cậu cắn răng có chút căm giận nói: “Không bán!”

Vì thế Phil vừa lòng, trên mặt đầu gỗ dường như cũng nhu hòa không ít, lời nói mang ý cười: "Vậy tối nay anh sẽ mang cho em chút tài liệu, chỉ em cách quản lý công ty. Yên tâm, sẽ không quá phức tạp, công ty anh sẽ mời chuyên gia hỗ trợ xử lý, em chỉ cần xem xét ý kiến của bọn họ, quyết sách tốt xấu là được. Nếu cảm thấy không được, trực tiếp bác bỏ, đưa ra lời nói để họ đi làm "

- “Ngày mai em còn phải đóng phim, về sau cũng sẽ thường xuyên đóng phim, rồi chụp quảng cáo, không có gì thời gian ở lại trong công ty.” Iori thành thật nói, nếu cậu thật sự trở thành chủ tịch, vậy không thể nào mỗi ngày đều chạy ra ngoài, mà không ở trong công ty đi!

Phil lại cười nói: “Không sao, nếu muốn chủ tịch mỗi ngày luôn ở tại công ty nhìn chằm chằm, như vậy anh đưa cho em một trợ lý. Em rảnh thì ghé qua xem một chút, không thì cứ ở nhà, phê một số văn kiện rồi đưa họ là được. Nếu có gì không hiểu, cứ tới hỏi anh, anh tùy thời đều có thời gian rảnh.”

Iori lúc này mới yên lòng, cười nói cảm ơn, liền yên tâm thoải mái in vân tay lên hợp đồng chuyển nhượng.

Sau khi xong xuôi, Phil lộ ra mờ nhạt nụ cười không thể thấy: “Đã không còn sớm, đi thôi, bên cạnh có nhà ăn. Nơi đó có thịt dê ăn rất ngon, chúng ta qua đó vừa ăn vừa nói chuyện…”

…__Cảm ơn đã ủng hộ__…