Chương 16: Sự thật về Cố An Tâm

“ Cố Ngữ Tâm , thật không ngờ em lại có thể đâm Lăng Vĩ Luân bị thương tới vậy . “

“ Cố Gia Hữu , anh đừng tới đây . Nếu như anh lại gần đây tôi nhất định sẽ không tha cho tha cho anh “

Cố Gia Hữu không quan tâm đến lời nói của Cố Ngữ Tâm mà đi gần tới bên cạnh cô , anh tin cô nhất định sẽ không đâm anh trai mình .

Cố Ngữ Tâm hoảng sợ , cô đưa con dao về phía trước Cố Gia Hữu , anh ta không sợ mà còn định giơ tay bắt lấy cô nhưng không ngờ Cố Ngữ Tâm lại rạch một đường dài lên tay Cố Gia Hữu .

Khiến anh đau đớn lùi ra sau , anh thật không ngờ ngay cả anh trai mình mà Cố Ngữ Tâm còn dám làm

“ Ngữ Tâm , em bình tĩnh lại đi .“

“ Cố Gia Hữu , là anh ép em tới bước đường cùng này . Nếu như không thể lấy Tử Khiêm vậy thì để em chết .“

Dứt lời , Cố Ngữ Tâm cầm con dao lên đâm vào người mình , vết thương chảy máu ra ngày càng nhiều ướt đẫm cả chiếc đầm cưới của cô đang mặc , cô ngã nhào xuống dưới sàn , đôi mắt dần nhắm lại .

Trong phút chốc đó cô nghe được giọng của Tử Khiêm , cô mỉm cười nhắm đôi mắt đi .

“ Ngữ Tâm ! “

Đồng thời , Cố Gia Hữu và Diêu Tử Khiêm gọi hét to tên cô lên .

[…]

Trong giấc mơ , Cố Ngữ Tâm thấy được một người phụ nữ giống y chang cô , rốt cuộc cô ta là ai tại sao lại giống cô đến như vậy chứ .

“ Cố Ngữ Tâm , tôi hận cô . Cả đời này cô và Tử Khiêm đừng mong có thể bên nhau được .“



“ Cố Ngữ Tâm , tôi không có được Tử Khiêm vậy thì cô đừng mong có được .“

Mọi ký ức của cô bỗng nhiên ùa về , cô đã nhớ hết tất cả mọi chuyện rồi , những giọng nói vừa rồi là của Cố An Tâm chị song sinh với cô .

Từ nhỏ , Cố An Tâm và Cố Ngữ Tâm là chị em sinh đôi với nhau nhưng sức khoẻ của An Tâm lại yếu hơn Ngữ Tâm . Vì vậy , trong gia đình lại dành hết tình cảm , yêu thương Ngữ Tâm hơn An Tâm nhiều , ngay cả anh trai Cố Gia Hữu cũng yêu thương và bảo vệ Ngữ Tâm .

Khi sự xuất hiện của Diêu Tử Khiêm đã làm thay đổi đi tất cả mọi chuyện , anh là con trai của quản gia trong nhà họ Cố , không biết từ khi nào mà cả 2 chị em nhà họ Cố đều đem lòng yêu Tử Khiêm còn về Tử Khiêm lại yêu Cố Ngữ Tâm , lúc này sự thù hận và đố kị khiến cho An Tâm ác hơn , cô đã chia rẻ và gây mọi sự hiểu lầm cho Ngữ Tâm và Tử Khiêm không thể bên nhau được .

Năm sinh nhật 18 tuổi của Cố An Tâm và Cố Ngữ Tâm , bọn họ đã tổ chức đi chơi cùng nhau còn có Tử Khiêm nữa , nhưng trên đường đi không may chiếc xe bị mất phanh Tử Khiêm đã kịp thời đẩy Ngữ Tâm ra khỏi xe . Còn anh và An Tâm đã mất kẹt trong xe và chiếc xe đó đã rơi xuống vách núi .

An Tâm đã dùng cả người mình bảo vệ và che chắn cho Tử Khiêm nên anh đã sống sót chỉ là bị mất đi đôi chân và bị què còn về An Tâm đã mất đi sau tai nạn đó . Ngữ Tâm đã chứng kiến đi mọi chuyện nên không chịu được đả kích nên đã mất đi trí nhớ .

Cho đến khi Cố Ngữ Tâm lên đại học cô đã gặp được Lăng Vĩ Luân cô đã đem lòng yêu Lăng Vĩ Luân vì anh ta có vài nét rất giống với Tử Khiêm nhưng lúc đó chính Ngữ Tâm cũng không nhớ ra Tử Khiêm là ai .

[…]

Cố Ngữ Tâm giật mình , cô hoảng hốt nhìn xung quanh là cô đang ở bệnh viện , cô đã nhớ ra hết tất cả mọi chuyện . Cô đã nhớ ra Tử Khiêm là ai rồi , tiếng cửa mở ra Diêu Tử Khiêm bước vào .

“ Tử Khiêm , em đã nhớ lại hết mọi chuyện rồi .“

Cố Ngữ Tâm mỉm cười vui vẻ vì cuối cùng đã nhớ ra hết mọi chuyện , cô cứ tưởng mình sẽ quên đi mất cả đời này , không ngờ cô và Tử Khiêm lại còn duyên gặp lại nhau .

“ Nếu cô đã nhớ lại hết tất cả rồi , thì tôi cũng sẽ rời đi .“

Diêu Tử Khiêm lạnh lùng nói , câu nói của anh khiến cho Cố Ngữ Tâm nghe khó hiểu .

“ Tử Khiêm , anh nói gì vậy , em nghe không hiểu .“

“ Cố Ngữ Tâm , cô không hiểu sao , vậy để tôi giải thích cho cô hiểu . Chúng ta chia tay đi , những thời gian trước đây tôi đối xử với cô chỉ là muốn bù đắp cho cô thôi .“



Diêu Tử Khiêm tức giận anh siết chặt hai bàn tay mình .

Cố Ngữ Tâm nghẹn ngào , cô lắc đầu không tin những lời Tử Khiêm nói . Từ trước đến nay Tử Khiêm cứu cô , ở bên cạnh cô chăm sóc , dùng sự ấm áp và dịu dàng cho cô chỉ là bù đắp thôi sao .

Còn có Tử Khiêm nói chia tay với cô sao .

“ Tử Khiêm , anh gạt em đúng không . Em không tin đây là sự thật. “

“ Cố Ngữ Tâm , được rồi . Cô từng nói yêu tôi nhưng cô làm được gì cho tôi chưa , ngược lại An Tâm vì cứu tôi mà đã hy sinh đi tính mạng .“

Cố Ngữ Tâm đau đớn cô ngã lùi ra sau mấy bước , nước mắt không biết từ lúc nào đã rơi ra rất nhiều không thể ngừng được rồi .

Tử Khiêm nói rất đúng , từ trước đến nay cô chưa từng làm gì cho Tử Khiêm chỉ biết làm phiền đến anh ấy . Còn về An Tâm chị ấy vì yêu Tử Khiêm mà không nguy hiểm tính mạng cứu anh ấy mà mất đi . Còn cô thì làm được gì .

“ Nếu như vậy , từ trước đến nay anh đã từng yêu em chưa , dù chỉ là một chút .“ Cố Ngữ Tâm nức nở nói

“ Tôi đã từng yêu cô , nhưng giữa chúng ta có một khoảng cách rất lớn là An Tâm , cô ấy vì cứu tôi mà mất . Tôi mãi mãi không bao giờ quên được cái chết của cô ấy … cũng nhưng giữa chúng ta mãi mãi không thể nào bên nhau được . Cô hiểu không ? “

Khi nói ra những lời này , Diêu Tử Khiêm cũng rất đau đớn không kém gì Cố Ngữ Tâm , từ nãy giờ anh luôn quay sau lưng mà nói chuyện với cô , anh không dám đứng đối diện trước mặt cô .

Cố Ngữ Tâm cắn chặt môi đến chảy máu ra để không bật khóc nức nở , tim cô lúc này tại sao lại đau đến như vậy , đau đớn đến không thể thở được nữa . Vì cô quá kích động , nên vết thương trên bụng cô đã rách ra chảy máu rất nhiều .

Máu chảy ra thấm cả nửa bộ đồ bệnh nhân cô đang mặc , vết thương đau , trái tim cũng đau nhưng tim cô đau hơn .

“ Được , em hiểu tất cả rồi . Xin lỗi vì đã làm phiền anh bao nhiêu lâu nay .“ Cố Ngữ Tâm nghẹn ngào

“ Từ giờ trở đi , tôi mong chúng ta mãi mãi cũng sẽ không gặp lại nhau nữa .“ Diêu Tử Khiêm nhẫn tâm