Chương 9.1: Biết cô ấy không

Càng nghĩ càng giận, Mạnh Thiểu Du chỉ tiếc là không thể ngay lập tức "thượng cẳng tay" với cái tên hèn hạ kia để giúp Dư Giang Hòa.

Thế nhưng bây giờ cậu chỉ có thể ngoan ngoãn đứng một bên, còn phải nghe Tiểu Lâm huấn luyện tạm thời nữa.

Lần này Trương An Sinh không chỉ đến để giới thiệu trợ lí mới, mà quan trọng hơn cả là thảo luận vai diễn mới với Dư Giang Hòa.

Hai ngày trước, Bắt Lấy Màn Đêm đã hơ khô thẻ tre*, dựa theo sắp xếp ban đầu, Dư Giang Hòa sẽ nghỉ ngơi một thời gian rồi đến đoàn phim mới.

(Hơ khô thẻ tre: Kết thúc công việc.)

Song, lần này lại xảy ra biến cố.

Vốn là phía bọn họ đã bàn bạc với đoàn phim "Truy Tìm Mưa Gió", nhận vai nam chính xong xuôi.

Chỉ cần quay xong Bắt Lấy Màn Đêm là anh sẽ gia nhập vào đoàn ngay.

Rốt cuộc hai ngày trước, phía đạo diễn lại gọi điện thoại báo cho Trương An Sinh biết rằng vai nam chính sẽ đổi người!

Trái với thỏa thuận ban đầu, Dư Giang Hòa bị chuyển từ nam chính xuống nam thứ, vai diễn nam chính gốc thì lại đưa cho một tên đang hot.

Lúc đó Trương An Sinh nổi giận ngay lập tức, hợp đồng đã kí hết rồi mà ông lại nói với tôi là đổi người?! Lại còn nhét ảnh đế Dư nhà chúng tôi vào một vai phụ, muốn anh làm bệ đỡ cho cái tên kia nữa?!

Nằm mơ à!

Bên đạo diễn cũng rất khó xử, họ lén lút nói cho Trương An Sinh biết rằng, dù sao thì cậu nam chính kia cũng ở trong cùng một công ty với Dư Giang Hòa, hơn nữa Dịch Hạ còn có độ nổi tiếng hàng top, cái quan trọng nhất là sau lưng người ta còn có bệ đỡ khủng khϊếp nữa...

Đổ tiền vào đoàn phim thì thôi đi, sau khi vung hai trăm vạn tiền bồi thường hợp đồng xong, bọn họ còn thêm năm mươi vạn nữa, yêu cầu Dư Giang Hòa làm nam thứ.

(Tổng cộng là 10 tỷ rưỡi VNĐ.)

Đây đích thị là bắt chẹt người khác, nên lúc ấy Trương An Sinh nổi giận đùng đùng, mẹ nó chứ mấy người coi ai là đồ ngốc vậy hả?!

Thế nhưng phía nhà đầu tư không hề sợ hãi — Dư Giang Hòa cũng chẳng định diễn, thế nhưng sau khi nhận vai này, những lịch trình khác đều đã dời đi rồi, cũng có nghĩa là, nếu như từ chối, Dư Giang Hòa sẽ không quay chụp gì trong vòng mấy tháng tới, không có thứ để thu hút sự quan tâm.

Vậy thì anh chỉ có thể nằm nhà móc chân thôi, đợi đến khi trở về thì trong giới giải trí đã chẳng còn mặt mũi anh đâu nữa rồi!

"Giang Hòa, cậu thấy sao? Hay là cứ dứt khoát kiện cậu ta luôn?" Trương An Sinh nghĩ đến bên kia, sắc mặt vô cùng khó coi.

Nhưng trong chuyện này, cho dù có kiện thì tối đa cũng chỉ bồi thường tiền vi phạm hợp đồng thôi, vả lại còn chưa chắc có thể thắng được trận chiến dư luận, đối phương là dân tư bản, nên chỉ cần chịu bỏ tiền là có thể áp chuyện này xuống ngay.

Dư Giang Hòa cũng không thích phong cách như vậy, anh chỉ khép lại quyển sách trong tay, thản nhiên nói: "Nếu đã không cần tôi, vậy thì không diễn."

Trương An Sinh cau mày, do dự nói: "Nhưng cứ để như này thì sắp tới cậu không có vai diễn nào đâu..."

Dù sao cũng là người đại diện, nên vấn đề Trương An Sinh lo lắng nhất vẫn là việc thu hút sự quan tâm, nếu không thì chẳng ai lại xoắn xuýt vì chuyện nhỏ như vậy.

Dư Giang Hòa nói thẳng: "Đúng dịp cho tôi nghỉ luôn."

Trương An Sinh: "..."

Sau đó Dư Giang Hòa cũng không để tâm Trương An Sinh định nói gì, anh đứng dậy rồi đi về phía cửa.

Tiểu Lâm thấy vậy thì lập tức kéo một Mạnh Thiểu Du vẫn còn đang đờ đẫn bên cạnh đi sát theo đằng sau.

Không phải, ít nhất mấy người cũng phải lo lắng một tí đi chứ!! Trương An Sinh ngổn ngang đứng tại chỗ.

- -

Mạnh Thiểu Du đi theo Dư Giang Hòa xuống thang máy, Tiểu Lâm nói: "Thầy Dư đợi ở đại sảnh một lát, để tôi đi lấy xe."

Cậu ta nói xong rồi rời đi ngay.

Mạnh Thiểu Du hơi ngây ra, bèn hỏi: "Bây giờ chúng ta làm gì ạ?"

Dư Giang Hòa nhìn cậu một cái, giải thích: "Lát nữa sẽ đến bệnh viện thăm một người bạn."

À.

Mạnh Thiểu Du gật gật đầu, sau đó hai người chẳng ai nói gì.

Im lặng một hồi, trong lúc Mạnh Thiểu Du đang suy nghĩ xem phải phá vỡ tình huống lúng túng này như thế nào, một người đàn ông ăn mặc diêm dúa chợt bước từ cửa vào.

Sau khi nhìn thấy Dư Giang Hòa thì gã bước lại đây, nói với vẻ mặt tươi cười: "Sao thầy Dư lại đứng một mình ở đây vậy ạ? Trợ lí đâu? Đúng rồi, nghe nói gần đây anh đã hơ khô thẻ tre rồi à? Sắp tới vào đoàn phim của ai vậy? Vẫn là nam chính sao?"

Mạnh Thiểu Du đứng một bên nghe ngóng, nghĩ bụng, người này không lên tiếng thì thôi, vừa mở miệng ra đã biết đây là một tên quái gở.

Sau đó cậu lại nghe người đàn ông kia nói: "Sẵn đây, Dịch Hạ nhà chúng tôi cũng sắp gia nhập đoàn phim Truy Tìm Mưa Gió, còn vào vai nam chính nữa, đến lúc đó mong thầy Dư chỉ bảo nhiều hơn nha!"

"..."

À rồi, thì ra đây là người đại diện của Dịch Hạ.

Mạnh Thiểu Du liếc nhìn Dư Giang Hòa, cậu phát hiện ra đối phương vẫn giữ nguyên dáng vẻ lạnh nhạt, giống như chẳng nghe lọt được mấy câu của người kia.

Người đại diện của Dịch Hạ vẫn còn lải nhải, Mạnh Thiểu Du không kiềm được mà nói: "Xin lỗi nhiều ạ, thầy Dư nhà chúng tôi quay nhiều vai nam chính quá, kết quả là anh ấy nhận được quá nhiều giải thưởng, đâu đâu cũng săn đón, thầy Dư nhà chúng tôi cũng phải nghỉ ngơi chứ! Sắp tới anh ấy không có dự định gia nhập đoàn phim nào đâu! Không biết Dịch Hạ nhà anh vội như vậy, có phải là để tranh thủ giành mấy giải thưởng lớn không ạ?"

Mạnh Thiểu Du nói có một câu mà nét tươi cười trên mặt người đại diện của Dịch Hạ cứng đờ luôn.

Tuy Dịch Hạ có độ nổi tiếng hàng đầu trong năm nay, nhưng có thể hot lên cũng là vì may mắn.

Trước đó hắn ta chỉ là một con tép riu giãy dụa ở hạng mười tám, nếu không phải may mắn ôm được đùi* kim chủ thì làm gì có phim cho hắn quay?

(Ôm đùi: Dựa dẫm.)

Đừng nói gì đến chuyện giật giải!

Câu nói của Mạnh Thiểu Du chính là một con dao tàn nhẫn đâm vào l*иg ngực người đại diện của Dịch Hạ, gã ta khổ sở dẫn dắt nghệ sĩ lâu như vậy, vất vả lắm mới có tiến triển, nên bây giờ gã bắt đầu nhắm đến địa vị của Dư Giang Hòa trong công ty.

Cướp được một vai nam chính nên bọn họ cảm thấy mình ghê gớm lắm, kết quả là mới nói có hai ba câu đã bị người ta vả cho lòi bộ mặt thật.

Mạnh Thiểu Du nhướng mày, cậu nhìn gã ta mà cười lạnh một tiếng rồi nói: "Đã ăn cướp thì đừng có la làng, đừng có chạy đến trước mặt người khác mà giả vờ giả vịt, coi chừng sau này vui quá hóa buồn đấy!"

Sắc mặt người đại diện của Dịch Hạ vừa xanh vừa trắng, gã hung dữ nói: "Cậu là ai mà dám nói chuyện với tôi như vậy? Là tân binh à? Coi chừng tôi nói công ty đóng băng cậu đó!"

Chưa kịp để Mạnh Thiểu Du đáp trả, Dư Giang Hòa – nãy giờ đứng một bên xem bọn họ như gió thoảng bên tai – chợt mở miệng: "Đây là trợ lí của tôi, anh muốn đóng băng ai?"

Dư Giang Hòa vừa mở miệng, bầu không khí xung quanh đột nhiên trở nên lạnh lẽo.

Theo bản năng, người đại diện của Dịch Hạ lui về phía sau vài bước, lắp bắp nói: "Không, t-tôi nói giỡn thôi mà..."