Chương 34

Thời Dư lập tức xác định vị trí của tín hiệu cầu cứu, rồi nhắn tin cho mấy người Phong Hiểu.

【 Giấc mơ làm cá mặn: Mình đi cứu một người, các cậu cứ đi trước đi.】

Lục Đông Ngôn cùng Phong Hiểu đang sửng sốt thì đã thấy Thì Dư lái cơ giáp lao về phía con nhện khổng lồ.

Hai người tất nhiên không thể để Thời Dư đi một mình, đành nhắn lại cho đội Ngũ Lý và những người khác rồi cũng đuổi theo Thời Dư.

Trên danh nghĩa là đội trưởng, Tô Kiến Hành không có thời gian ngăn cản họ, anh đau đầu nhíu mày, tinh thần trách nhiệm không cho phép anh tự ý rời khỏi vị trí của mình, nhưng anh không thể chỉ đứng xem họ liều lĩnh hành động.

Vừa định để cho những người khác trong đội quay về, lại có một cơ giáp khác bay đi, một màn hình ảo khác hiện ra trước mặt Tô Kiến Hành.

【 Lạc Hạ Từ: Mình cũng đi xem một chút, các cậu về trước đi 】

Tô Kiến Hành: "..."

Mấy tên ngốc này muốn đảo lộn thiên hạ sao? Bọn họ có biết nơi này nguy hiểm cỡ nào không? Sức chiến đấu của một con nhện khổng lồ còn lâu mới so sánh được với một con nhện nhỏ, chưa kể nó không đi một mình. Mà còn có rất nhiều sinh vật không tên đằng sau nó!

Anh ta cắn răng, để cho những người khác trở về, cũng may những người còn lại không có ý khác. Nhìn bọn họ rời đi, Tô Kiến Hành mới lái xe về phía đám Thời Dư biến mất.

Thời Dư khoanh vùng tín hiệu cầu cứu, rất nhanh biết được tình hình hiện tại của Cố Tiền Khiêm.

Cậu ta đang ở đầu của một con hẻm nhỏ, còn cõng theo một người trên người máu chảy đầm đìa.



Bị thương!

Mà phía sau là mấy tên hộ vệ áo đen đang chật vật chống đỡ đám nhện đuổi tới, con nhện khổng lồ đang ở cách đó không xa cũng đi về phía bọn họ.

Xem tình hình, loài sinh vật không biết tên cũng đang đi về phía này .

Thời Dư lập tức kết nối với số Cố Tiền Khiêm, rất nhanh đã nhìn thấy khuôn mặt dính máu của cậu ta .

Cố Tiền Khiêm thấy là cô, sững sờ chưa kịp phản ứng đã nghe Thời Dư nói: “Nhìn thấy ngã tư phía trước không? Lập tức rẽ phải, bên đó có một chỗ cho thuê xe đạp bay, cậu lập tức tới đó dùng xe đạp bay đi về hướng đông bắc.”

Nói xong, không đợi Cố Tiền Khiêm kịp phản ứng, cô đã lấy thanh đao trên lưng cơ giáp xuống chém đến con nhện khổng lồ.

Thời Dư đã tận mắt nhìn thấy khả năng chiến đấu của nhện khổng lồ, cô không dám khinh thường, trong mắt ẩn hiện ánh sáng vàng, lưỡi đao được tăng cường, trong chớp mắt cô điều khiển cơ giáp nhanh như ánh sáng lao đến trước mặt nhện khổng lồ, trực tiếp bổ xuống một đao.

Con nhện khổng lồ phát hiện khách không mời, tám cái chân cuộn tròn dừng lại, giơ hai chân trước lên, phát ra tiếng lách cách như đang đe doạ.

Nó dừng lại, nhưng những sinh vật xuất hiện cùng với nó lại lao về phía Thời Dư như thủy triều.

Thời Dư không sợ những con quái vật xấu xí này, cô cười lạnh và điều khiển cơ giáp như một tia sáng đáp xuống trước mặt con nhện khổng lồ, chém xuống một cách nặng nề.

Con nhện khổng lồ khinh khi, hai chân trước ngạo nghễ nhảy múa, hàm răng trắng sắc bén ở bụng cắn cắn, tiếng lách cách càng thêm chói tai.

Con dao lớn cực kỳ sắc bén, Thời Dư bật chế độ cơ giáp ở mức cao nhất, thừa lúc nó không chuẩn bị, liền lật người và giẫm lên lưng con nhện khổng lồ, dao lớn liền đâm thẳng xuống.

Con nhện khổng lồ vẫn đang vung vẩy hai chi trước đã cứng đờ.



Theo suy nghĩ của nó, đống kim loại trước mặt căn bản không thể làm nó bị thương, nhưng thực tế, cơn đau dữ dội quét qua toàn thân nó.

Chỉ nghe thấy một tiếng rắc, có vật gì đó vừa vỡ vụn.

Thời Dư lập tức xoay người tránh sang một bên, cùng lúc đó một cái chân đầy lông của nhện khổng lồ đập xuống vị trí cô vừa đứng.

Con nhện khổng lồ gào lên đau đớn, một cơn cuồng phong đầy mùi tanh từ những chiếc răng nanh màu trắng lao ra, ngay lập tức đánh sập các tòa nhà gần đó, chất lỏng sền sệt màu xanh lục phun ra từ miệng nó, mặt đất lập tức bị ăn mòn. Đồng thời, khói trắng và mùi hôi thối bốc lên nồng nặc.

Lục Đông Ngôn và Phong Hiểu đến sau gần như bị ảnh hưởng, suýt chút nữa đã tránh được chất lỏng màu xanh lá cây. Còn chưa kịp định thần đã bị cơn bão do con nhện khổng lồ phun ra hất văng ra xa, có rất nhiều sinh vật nhỏ đuổi theo Cố Tiền Khiêm.

Lạc Hạ Từ khóe mắt giật giật, dây thừng từ cánh tay cơ giáp trên người phóng ra, đem hai người từ dưới đất kéo lên, miễn cho bị sinh vật kia đã gặm được buồng lái cỗ máy và còn nuốt thêm cả hai người họ như thức ăn.

Lục Đông Ngon và Phong Hiểu bối rối cảm ơn và nhanh chóng loại bỏ những sinh vật đã trèo lên cơ giáp.

Thời Dư vội liếc nhìn ba người, lẩm bẩm một từ rắc rối.

Bản năng sinh tồn đã kí©h thí©ɧ con nhện khổng lồ, nó nhanh nhẹn xoay người, đôi chân tua tủa lướt qua vị trí cô đứng.

Thân đại đao của cơ giáp đột nhiên thay đổi hình dạng, trở nên mỏng hơn, dài hơn, lưỡi đao xoay một cái, chi trước của con nhện khổng lồ bị chém bay.

Lúc này, cách đó không xa cô gái ở trung tâm thương mại còn chưa rời mà nhìn chằm chằm cuộc chiến của cơ giáp cấp A và nhện khổng lồ, trên mặt lộ vẻ hưng phấn, lập tức cho ống kính đang trực tiếp lia về phía đó.

Cô ôm mặt thét lên: “Mọi người mau nhìn! Đây chính là cơ giáp số hiệu Y1121 mà mọi người vẫn hỏi! Cô ấy xuất hiện! Cô ấy xuất hiện rồi!”