Chương 1: dậy không nổi

Thành phố M …

Trường cấp ba Minh Đức, lúc này tiếng chuông báo hiệu giờ ra chơi đã reo vang. Tất cả các học sinh đều xếp thành hai hàng nam nữ, đứng trên hành lang chỉnh đốn tác phong rồi mới được vào lớp

Tại phòng giáo vụ, âm thanh gắt gỏng vang lên khiến cho các giáo viên xung quanh thì thầm to nhỏ

‘’ Giám thị vừa về trường chưa gì đã thị uy rồi’’

‘’ Chỉ là đi học muộn thôi, đâu cần phải trách phạt như vậy?’’

‘’ Gần 20 phút rồi nha, thật là … vừa mới ra tiết đã thông báo bắt buộc đám học sinh đi trễ sáng nay xuống giáo huấn’’

Có giáo viên không nhịn được mà lên tiếng

‘’ Thầy Lưu à, cũng được rồi. Mau cho em ấy về lớp học đi’’

Giám thị Lưu Nhân đầu hói, bụng có chút phệ vẫn nhất quyết không bỏ qua

‘’ Đám học trò này đã lớn rồi, đang trong thời gian cuối cấp mà tác phong thế này thì sau này ra ngoài xã hội sẽ như nào nữa?’’

Tạm chuyển cảnh …

Trong lớp 12A1, một cô gái ngồi yên vị đọc sách, bộ dạng cô trầm ổn dán chặt ánh mắt đen vào quyển sách tiếng anh dày cộm

Lý Minh Ngọc ngồi bàn đầu đối diện bàn giáo viên, bên trái là khung cửa sổ hé mở. Gió xuân mát mẻ nhẹ nhàng thổi vào, mang theo vài cánh hoa đào màu hồng nhạt. Mái tóc dài mềm mượt tung bay, cô dùng tay vén chúng ra sau tai rồi tiếp tục đọc

Tưởng chừng giây phút này, chẳng có thứ gì trên đời có thể làm cho cô rời khỏi quyển sách

Không biết từ đâu có một nam sinh đi đến, bộ dạng cậu ta ngượng ngùng đưa tay ra sau gáy gãi gãi

‘’ Bạn học Minh Ngọc … tan học … có thể mời cậu đi uống nước được không?’’

Đáp lời cậu ta là tiếng gió xen lẫn tiếng bàn luận. Một nam sinh khác đi đến, húych vai cậu rồi cười cợt

‘’ Mời ai không mời, lại mời cô ấy?’’

‘’ Hả, không được … sao?’’

‘’ Cậu ấy mới chuyển đến, nhưng thành tích đã đứng thứ 2 toàn trường. Tính tình rất là cao lãnh, bình thường không nói chuyện với ai đâu’’

Bên ngoài có tiếng hô vang rất to

‘’ Lý Minh Ngọc, cô chủ nhiệm gọi cậu đến phòng giáo vụ có việc gấp’’

Cô đứng dậy, duy trì gương mặt lạnh như băng nhẹ nhàng bước đi

Tất cả học sinh trong lớp đều như bị mê hoặc không cưỡng lại được mà nhìn theo

‘’ Đẹp quá đi’’

‘’ Tính khí cậu ấy khó gần … ai quan tâm chứ? Xinh đẹp thế này dù tớ có bị giẫm đạp dưới chan cũng cam lòng’’

‘’ …’’

…_________…

Lý Minh Ngọc đẩy cửa bước vào, đã nghe thấy tiếng thầy giám thị cáu gắt vang lên

‘’ Năm nay đã là năm cuối rồi còn đi học muộn, ý thức của các trò ở đâu hả?’’

Vốn dĩ cô chẳng muốn quan tâm, tìm cô giáo chủ nhiệm hỏi xem có việc gì rồi về lớp tiếp tục đọc sách. Nhưng một âm thanh khác có phần tinh nghịch lại khẳng khái vang lên khiến cô phải đảo mắt sang nhìn

‘’ Thưa thầy, chúng em có lý do chính đáng vì đã đi trễ ạ’’ - chủ nhận giọng nói trong trẻo là một cô gái với mái tóc đen ngắn ngang cằm, Lý Tiểu Xuyên

Lưu Nhân chỉ vào cô rồi lên tiếng

‘’ Trò kể tôi nghe xem’’

Cô dõng dạt mở đôi môi hồng chúm chím, quả quyết

‘’ Do chiếc giường quá mềm mại và ấm áp cho nên em không thể dậy nỗi ạ!’’

‘’ Đó mà là lý do chính đáng à?’’ - Giám thị Lưu súyt chút thì té xuống ghế

Các giáo viên và học sinh đi muộn cũng ngại ngùng xoay đi nơi khác, vờ như không liên quan đến mình

Lý Tiểu Xuyên vẫn nhìn thẳng vào thầy giám thị, đôi mắt long lanh không chút sợ hãi mà nói thêm

‘’ Đêm qua em và chị cãi nhau, đến sáng chị ấy không gọi em dậy, cứ thế mặc kệ em nằm ngủ trên giường ạ! Chị ấy đúng là đồ nhỏ nhen!!!’’

‘’ Tôi bảo trò kể lý do chính đáng vì sao trò đi học trễ, không có hỏi quan hệ của trò với chị mình thân thiết thế nào’’

‘’ Lý do em đi học muộn đều là do chị không gọi em ạ!!!’’

Ánh mắt mọi người xung quanh càng thêm nhắm chặt, hệt như ăn nhầm cả một quả chanh mọng nước

Thầy Lưu Nhân giở sổ ra xem, nét mặt càng thêm khó coi giễu cợt

‘’ Lý Tiểu Xuyên, trò năm nào cũng vừa đủ điểm để lên lớp … học dốt, ý thức kém, lại còn thích cãi bướng. Có tin tôi cho trò hạnh kiểm yếu học kỳ này không hả?’’

‘’ Thưa thầy, em đi học muộn chị em cũng có một phần trong đó ạ’’

‘’ Trò còn cố cãi? Được rồi, điện thoại về nhà gọi chị của trò lên đây cho tôi nói chuyện’’