Chương 17

Từ Ngọc ực ực uống hết thìa cháo loãng cuối cùng, chỉ thiếu điều không thò tay ra liếʍ sạch đáy bát.

Cô nhìn mấy người lớn rõ ràng có "nước" nhiều hơn "cháo" của cô, có thể miễn cưỡng gọi là cháo, trong mắt hiện lên vẻ buồn bã.

Mặc dù cô hiểu rằng không làm việc thì chắc chắn sẽ ăn ít hơn người làm việc, nhưng cũng không thể ít đến mức khoa trương như vậy chứ?

Bây giờ họ đã sống như thế này, càng không cần nói đến nhà họ Từ sau này bị nhà họ Ninh hãm hại đến mức nghèo túng.

Nhưng may mắn thay, cô đến đúng lúc, có thể dựa vào hướng dẫn để từng bước thay đổi cục diện.

Từ Ngọc liếc nhìn người chú ba không nói lời nào, không biết những lời cô vừa nói mang chút tính cá cược, cố ý nói ra trước khi mọi người chưa kịp mở lời có lọt vào tai chú ba không.

Những lời cô nói, chính là lời của "Từ Ngọc" trong nguyên tác được gia công lại, nếu như thế này mà vẫn không lay động được lòng người...

Hôm nay ăn chậm hơn hẳn, Từ lão tam buông đũa, anh ta do dự một lúc, mới mở miệng:

"Mẹ, anh cả, công việc nuôi lợn mà sáng nay nói, con nghĩ lại thì không đi nữa."



Lòng Từ Ngọc lập tức nhẹ nhõm, xem ra mọi chuyện hiện tại vẫn nằm trong tầm kiểm soát, mấu chốt là đến lúc Ninh Chấn Đào không muốn nhận thì chú ba có thể vứt bỏ nó đi, tốt nhất là có thể giống như trong nguyên tác, đổ lỗi ngược lại, trả về cho Ninh Chấn Đào, để nhà họ Ninh nếm thử nỗi khổ mà nhà họ Từ đã trải qua.

"Sao tự nhiên lại nói đến chuyện này?"

"Công việc ở chuồng lợn không phải ai cũng làm được, cứ hỏi xem..."

Ánh mắt anh ta lướt qua Từ Ngọc, suy nghĩ một lúc rồi không nói ra tên Từ Ngọc.

"Cô hỏi mọi người xem, ai cũng biết nuôi lợn lâu rồi thì người sẽ có mùi chuồng lợn..."

Anh ta nói không nhiều, nhưng cũng đủ thuyết phục những người nhà họ Từ đặt nhiều kỳ vọng vào Từ lão tam, họ không cho rằng nuôi lợn là công việc tốt, có thể đưa con trai út đến huyện mới là tốt nhất.

Ẩn công trạng và danh tiếng, Từ Ngọc nhìn mọi chuyện diễn ra suôn sẻ, cô gật đầu hài lòng, chỉ một lúc sau cô lại cau mày, hiện tại cô vẫn chưa có khả năng thoát khỏi công việc mà trước đây nhà họ Từ áp đặt lên Từ Ngọc, ví dụ như chiều nay, cô phải cùng Từ Trân vừa trông trẻ vừa làm việc nhà.

Nhưng may mắn thay, cuộc sống tươi đẹp sẽ xuất hiện nhờ vào nỗ lực của cô.