Chương 29

Bát mì mới được mang lên, ánh mắt Cung Du rơi vào trong bát không nói một lời cúi đầu ăn, lời nói nên nói, hành động nên có được thực hiện vẫn được thể hiện một cách tự nhiên trong mỗi lần thay đổi nét mặt của Hằng Đế.

Mặc dù trong bát không có ớt nhưng do yêu cầu quay cận cảnh nên trên mặt nước mì nóng hổi có một lớp dầu đỏ nổi lên, hơi cay và nước nóng vẫn khiến môi Cung Du hơi sưng.

Ngược lại rất gần giống với hiệu ứng cảnh này.

Ánh sáng trong mắt Trần Khả Hoành càng sáng hơn, thẳng lưng nhìn vào màn hình.

Cho đến khi lời thoại cuối cùng còn ở trong miệng, cuối cùng Cung Du không chịu nổi sự dày vò của dạ dày, đầu ngón tay run lên cái bát lập tức rơi khỏi tay lăn xuống đất phát ra tiếng loảng xoảng.

“Cắt!”

Trần Khả Hoành càng khoan dung hơn với Cung Du, ông ấy cũng biết ăn mấy bát mì liên tiếp như thế thực sự không dễ dàng nhưng vì Lục Triệu NG nhiều lần đã khiến tâm trạng ông ấy rất tệ, kìm nén sự tức giận âm ỉ trong lòng.

Chủ yếu là vì đau lòng cho Cung Du.

“Tiểu Du, cậu không sao chứ?” Trần Khả Hoành đứng lên từ ghế đạo diễn lo lắng: “Nếu không hôm khác quay lại đoạn này?”

“Không, Không cần đâu, đạo diễn Trần.” Bộ tóc giả của Cung Du dính sát vào chân tóc mồ hôi nhễ nhại, anh đưa tay lên lau nước mắt sinh lý nơi khóe mắt ho nhẹ hai tiếng: “Tôi điều chỉnh trạng thái một chút, lập tức ...”

Nói xong trong dạ dày lại thấy khó chịu.

Cung Du vội vàng chạy vào nhà vệ sinh.

Lao vào buồng vệ sinh nôn mửa dữ dội, Cung Du choáng váng gần như quỳ xuống bên cạnh bồn rửa tay, những ngón tay gầy gò nhợt nhạt không có sức đặt trên mặt đá cẩm thạch màu ngà có vẻ như so với nó còn trắng hơn một chút.

Cung Du nằm sấp trước bồn rửa mặt không ngừng dùng nước lạnh làm mát đôi môi phát nóng liên tục khẽ ho.

Cho đến khi nôn ra gần hết những gì trong bụng, anh mới cảm thấy đỡ hơn nhiều vội vàng súc miệng sạch sẽ, nửa người Cung Du dựa vào cột đá cẩm thạch hơi thở hổn hển.

Có tiếng bước chân từ ngoài cửa truyền đến, Cung Du miễn cưỡng di chuyển đầu gối muốn nhường đường cho người khác nhưng người đó đã dừng lại trước mặt anh.

“Anh không sao chứ? Cung tiên sinh.”

Giọng nói dịu dàng của người mới đến như dòng nước không ngừng vuốt ve trái tim khô nóng đau đớn.

Dường như nghe có người gọi tên anh, Cung Du bối rối lau mồ hôi trên tóc ngơ ngác nheo mắt ngẩng đầu lên.

“Cung tiên sinh?”

Người mới đến hỏi lại.

Con ngươi của Cung Du hơi giãn ra cuối cùng cũng miễn cưỡng điều chỉnh tiêu điểm lại, anh gập nhẹ hai chân hơi khuỵu xuống dựa sau đầu lên mặt bàn đá cẩm thạch khó khăn chuyển động môi hỏi: “...Anh là?”

Cảnh tiệc mừng thọ yêu cầu những cảnh quay cận mặt diễn viên với độ rõ nét cực cao để làm nổi bật sự tinh tế của bộ phim này.

Vì vậy Cung Du không dám đeo kính áp tròng khi trang điểm lo lắng một khi mảnh kính lộ ra sẽ làm khán giả mất hứng, từ đó sẽ ảnh hưởng đến danh tiếng của bộ phim.

Anh nôn trong nhà vệ sinh làm viền mắt đỏ hoe vì mặc một bộ trang phục mỏng không phù hợp cả người không khỏi run lên vì lạnh, mà cơn đau rát do ớt cay còn sót lại trong dạ dày khiến bụng anh đau không chịu được ngay cả tay chân cũng không còn sức lực, tà áo gọn gàng xếp chồng lên nhau trở nên càng lộn xộn.

“Tôi là Cảnh Tiếp.”

Khi tự giới thiệu không nói “tôi tên” mà nói “tôi là” khi giới thiệu bản thân, hoặc là người bình thường hoặc là ông lớn.

Nghe đến tên người đàn ông, Cung Du theo bản năng rùng mình một cái ngay cả ý thức mơ màng cũng có chút tỉnh táo lại.

Cảnh Tiếp lại là một nhân vật công chính.

Người này khác với Hứa Mẫn, tính tình nho nhã lễ độ luôn duy trì trạng thái tao nhã khiến người khác không kìm lòng được bỏ xuống đề phòng mà rơi vào sự dịu dàng của anh ta.

Trong nguyên tác, sau khi Lăng Hữu Hữu chịu uỷ khuất ở chỗ Hứa Mẫn mới rơi vào lòng của Cảnh Tiếp.

Nhưng sự dịu dàng của anh ta chỉ dành cho Lăng Hữu Hữu còn đối với nguyên chủ thì cực kỳ tàn nhẫn.

Chân của nguyên chủ chính là bị hắn trước nhiều người tự tay đánh gãy.

Hầu kết của Cung Du chuyển động, anh cắn chặt răng để kiềm chế quai hàm đang run lên vì lạnh và cũng vì sợ.

Cảnh Tiếp đang cúi đầu nhìn anh.

Giống như quan sát một con mồi dễ như trở bàn tay.

Cảnh Tiếp chưa từng qua lại với Cung Du chỉ biết một chút chuyện của anh qua tin đồn, nghe nói anh là loại người được nước lấn tới, không hiểu lý lẽ ngoài việc khi quay phim được coi là chuyên nghiệp ra thời gian còn lại thì không ai muốn để ý đến một diễn viên nghiêm túc như anh mà chỉ lo tránh xa anh như thể sợ bị dính bẩn.

Nhưng Cảnh Tiếp vẫn có ấn tượng tốt không ít với khuôn mặt này.

Đặc biệt là khi anh khóc.

Bộ phim điện ảnh “Thứ Minh” là mới do anh ta sản xuất đồng thời cũng chịu trách nhiệm sản xuất các tác phẩm mới, khi mới biết Trần Khả Hoành mời Cung Du đóng vai chính thái tử Bạch Ất anh ta cũng không phản đối, dẫu sao Trần Khả Hoành là người có tâm trong giới tuyệt đối sẽ không phạm sai lầm.

Nhưng lời gièm pha của người khác thất đáng sợ, trong lịch trình bận rộn Cảnh Tiếp vẫn để thư ký của mình chuẩn bị tất cả các tài liệu video về quá khứ của Cung Du để anh ta kiểm tra.