Chương 7/2: Lo lắng/ cậu có quen với ai không

"Chào buổi sáng." Công thượng Văn Ngọc nói với hai người họ một câu.

Quả nhiên, ngay khi lớp học buổi sáng bắt đầu, Tiểu Thái Dương đã lén quay sang trò chuyện với cậu.

“Văn Ngọc, cậu đã ăn dưa lớn của lớp bên cạnh chưa!” Tiểu Thái Dương cho dù hạ thấp giọng nói, cũng có thể làm cho người ta nghe ra được sự kích động trong giọng nói của cô.

"Dưa gì?" Công Thượng Văn Ngọc nghi hoặc nghiêng đầu hỏi lại.

Tiểu Thái Dương đầu tiên là không hiểu sao nhìn thoáng qua Công Thượng Văn Ngọc một cái, nói: "Bữa sáng cậu lại ăn cay sao? ”

"Tôi.... Ừm. "Công Thượng Văn Ngọc rũ mắt trả lời lại, ngón tay vô thức nhúc nhích, giống như làm chuyện xấu gì sợ bị phát hiện mà nói dối.

Tiểu Thái Dương cũng không quá chú ý đến môi cậu, nói xong câu kia, lại vội vàng ghé sát lại gần nhỏ giọng nói: "Trong lớp B cách vách chúng ta có một nam sinh tốt... Nhưng người sau lưng cậu ta, lại quay phim khiêu da^ʍ."

Tiểu Thái Dương nói đến chữ cuối cùng thì giọng rất nhỏ, khiến cho Công Thượng Văn Ngọc ngay từ đầu không nghe rõ ràng, nhíu mày nhìn cô một cái.

"Mà... Gần đây cậu ta còn được người bao dưỡng, nghe nói người bao dưỡng của cậu ta là một người có gia thế rất hiển hách, hai người bọn họ đều là gay!" Tiểu Thái Dương lại nói tiếp.

"..."

Công Thượng Văn Ngọc cẩn thận nói nhỏ một chút về đoạn này, rồi hỏi: "Vậy trọng điểm là chuyện đồng tính luyến ái, của bọn họ sao? ”

“…Không, không.” Tiểu Thái Dương chậc chậc một tiếng: “Vấn đề chính còn chưa có nói ra.”

"Còn nữa sao? Có phải là vợ của người đàn ông đó tìm đến trường không?" Công Thượng Văn Ngọc cũng theo mạch chuyện, nói: "Sau đó bị tát vào mặt?"

"Có phải khi cậu ở nhà, đã xem không ít phim truyền hình cẩu huyết phải không?" Tiểu Thái Dương im lặng hai giây, sau đó hỏi ngược lại.

Công thượng Văn Ngọc nở nụ cười, thản nhiên gật đầu.

"Không phải, là người đàn ông kia." Tiểu Thái Dương lại nói: "Người đàn ông kia không hiểu sao. Lại đăng video *+@* của mình lên diễn đàn của trường!"

“…Cái gì?” Công Thượng Văn Ngọc nhất thời sửng sốt.

Tiểu Thái Dương quay đầu lại nhìn giáo viên, rồi lại vội vàng lặp đi lặp lại: "Đã đăng video làʍ t̠ìиɦ của cậu bạn kia lên."

Công Thượng Văn Ngọc như là hơn 10 mấy năm qua cũng chưa từng nghe qua loại chuyện chấn động như này, nên nhất thời che môi nghẹn ngào, thấy Tiểu Tiểu Thái Dương còn muốn cho mình xem video, Công Thượng Văn Ngọc theo bản năng quay đầu lại.

"Đừng xem..." Lỗ tai của Công Thượng Văn Ngọc đỏ lên.

"Văn Ngọc, cậu không thể cứ như vậy." Tiểu Thái Dương đột nhiên nói với cậu: "Sau này làm sao có thể quen bạn gái đây?"

Logic của Công Thượng Văn Ngọc đến giờ vẫn còn khá rõ ràng, cậu bác bỏ điều đó: "Có theo đuổi bạn gái cũng không nên xem video đồng tính.”

"Cái này thì có cái gì, người nằm ở phía dưới bị chơi chính là con gái." Tiểu Thái Dương nhanh miệng, nói ra lời mà bản thân không cố ý, nhưng người nghe lại có thể không biết.

Hơi nóng trên mặt Công Thượng Văn Ngọc từ vành tai lan đến hai má, nghĩ đến tư thế khép hai chân giúp thiếu niên thư thái sáng nay, hơi thở bị cảm giác xấu hổ đè ép càng ngày càng thêm dồn dập.

Mặc dù cậu không bị làm như vậy… Nhưng nó cũng gần như vậy.

“A, Văn Ngọc, cậu không nghe ra chữ này sao?” Tiểu Thái Dương tiến lại gần nhìn cậu, giơ tay lên muốn thăm dò chọc vào mặt cậu: "Cậu đỏ mặt rồi. ”

Công Thượng Văn Ngọc vô thức né tránh, nhưng không đáp lại.

"Được rồi, không phải ai cũng có da mặt dày như cậu đâu." Giản Quân lúc này mới lên tiếng, rồi lại theo thói quen xúc phạm Tiểu Thái Dương.

Điều kỳ lạ chính là, Tiểu Thái Dương trước kia thoạt nhìn đều rất vô tư, nhưng lần này nghe được những lời này lại đột nhiên trở nên luống cuống, giọng điệu trả lời có chút nặng nề.

Hai người lời qua tiếng lại, như là muốn lao vào cãi nhau.

“Được rồi, chỉ là một đoạn phim thôi.” Công Thượng Văn Ngọc nói xong, lại theo bản năng sờ sờ túi áo, mới phát hiện ra trong túi trống rỗng.

Trong lòng Văn Ngọc theo bản năng lộp bộp một chút, không phải là vì chuyện sợ mất điện thoại di động, mà là do điện thoại của cậu không có mật khẩu.

Bởi vì quanh năm ở nhà, nên cậu căn bản không có thói quen thiết lập mật khẩu trên điện thoại di động, không chỉ có màn hình khóa điện thoại di động, các loại app bên trong cậu cũng chưa từng cài đặt mật khẩu.

Hơn nữa, trong wechat của cậu còn có thẻ hạn mức tiêu dùng không giới hạn, nếu như bị mất.... Bên trong còn có đoạn ghi âm mà cậu đã ghi sáng nay.

Công Thượng Văn Ngọc ngay lập tức nghĩ đến những gì mà Tiểu Thái Dương vừa nói ——

Đã tải video làʍ t̠ìиɦ lên trên diễn đàn của trường...

Công Thượng Văn Ngọc không thể không thừa nhận, giờ phút này trong lòng cậu có chút hoảng hốt, nếu như cậu biết sớm, cậu sẽ không nghĩ tới chuyện sáng nay phát sinh có ý nghĩa quan trọng cần lưu lại làm kỷ niệm, vì đây là lần đầu cậu sinh ra phản ứng tìиɧ ɖu͙©, không thì cũng không có gì đáng ghi lại.

Trong lòng Công Thượng Văn Ngọc vạn lần ăn năn muốn xoay chuyển tình thế, nhưng trên mặt lại không lộ ra chút manh mối gì.

Bàn trước và bàn sau của cậu vẫn đang ném bom vào nhau, nên căn bản không phát hiện ra được lúc này Công Thượng Văn Ngọc đang lo lắng bất an.

Nhưng hết lần này tới lần khác, Tiểu Thái Dương còn giống như phát hiện ra cái gì đó, cất cao giọng, kinh ngạc nói: "Văn Ngọc... Cậu có hẹn hò với ai không?”

Tay của Công Thường Văn Ngọc trượt xuống, cậu bình tĩnh ngước mắt nhìn Tiểu Thái Dương: "Hả?"