Chương 3: Cầu tôi thao cô

Trong phòng tắm.

Hứa Yên thầm cảm thấy may mắn, may mắn vì lúc đi tắm có có khoác thêm khăn tắm bên ngoài.

Vốn định rửa mặt xong liền đi nghỉ ngơi, khuôn mặt đã được tẩy rửa sạch sẽ làm lộ ra dung nhan tinh xảo thanh thuần, còn có chút nhu nhược đáng thương, hoàn toàn không giống khí chất mọi khi.

Cho dù cô bọc khăn tắm rộng thùng thình trên người cũng không che được đường cong tròn trịa,

Phía bên dưới là đôi chân thon dài mảnh khảnh vô cùng mê người.

Nguyên bản Phó Thích Thư vừa hành sự xong đã vô cùng thỏa mãn, thấy thế, đũng quần lập tức phồng lên một bọc! Gấp không chờ nổi muốn vác súng ra trận một lần nữa.

“Chỉ cần trở thành người phụ nữ của anh, em sẽ không muốn ly hôn nữa phải không?”

Nhậm Hứa Yên chưa từng nghĩ đến, tên rác rưởi này vừa làʍ t̠ìиɦ với em gái ruột xong, lăn xuống sô pha liền muốn tới làm cô?

Nào có kẻ đê tiện hơn?

Hứa Yên nhăn chặt lông mày: “Phó Thích Thư, anh điên rồi sao? Thời điểm kết hôn cũng đã nói rõ, người anh thích hẳn là Phó Điềm đi? Hiện tại hai người đã phát sinh quan hệ, anh lại muốn phản bội cô ta? Cô ta biết không?!”

Thân hình cao lớn của Phó Thích Thư khựng lại một giây, ngay sau đó lại tiến gần tới cô.

“Điềm Điềm có thể hiểu! Yên Yên, mặc kệ hôm nay em có nói gì, nhất định anh phải khiến em trở thành người phụ nữ của anh!”

Hắn vừa nói, người đã tiến tới trước bồn tắm, còn thò tay ra muốn bắt lấy bộ ngực của Hứa Yên!

Ánh mắt cô ngập tràn sự chán ghét, nhắm chuẩn thời cơ, một chân đạp hắn lăn thẳng ra ngoài!

Phó Thích Thư không kịp phòng bị, trực tiếp bị đạp ngã lên gạch men sứ bóng loáng, rống giận: “Hứa Yên! Vậy mà cô lại dám làm vậy với tôi!”

Hứa Yên không thể hiểu được: “Đối phó với tra nam còn cần phải giả vờ?”

Tuy Phó Thư Thích vô cùng tự tin nhưng lúc này cũng tự mình hiểu lấy mình: “Cô thật sự không thích tôi dù chỉ một chút?”

Hứa Yên kéo kéo khóe miệng, thực sự không còn lời gì để nói.

Vốn dĩ hôn nhân của hai người chỉ là liên hôn giữa các gia tộc thôi có được không?

Lúc ấy Phó Thư Thích vẫn là một người đàn ông bình thường, hiện tại ư?

Đến cả em gái ruột cũng lăn giường được, đầu óc bị keo dán lại làm ngu đi?

Còn dám hỏi cô yêu hay không yêu, thực sự không chút thú vị.

Hứa Yên cũng lười tranh cãi với người này: “9 giờ sáng mai đi làm thủ tục ly hôn.”

Cô muốn rời khỏi chốn thị phi này ngay lập tức!

Phó Thích Thư cắn răng hung tợn mắng: “Tôi có chết cũng không ly hôn!”

Hứa Yên cười lạnh một tiếng: “Không ly hôn? A, vậy anh không sợ tôi đi phơi bày chuyện giữa anh và Phó Điềm sao?”

Phó Thích Thư không chút sợ hãi: “Hứa Yên, cô đừng quên công ty nhà cô hoàn toàn dựa vào chú nhỏ nâng đỡ! Cô có can đảm phơi bày chuyện của tôi cùng Điềm Điềm, tôi liền để cho cả nhà cô uống gió Tây Bắc!”

Hứa Yên híp híp mắt, tuy trong lòng vô cùng tức giận nhưng cũng không còn cách nào.

Lúc trước cô chọn kết hôn với Phó Thích Thư, trừ bỏ danh tiếng không tồi của hắn ở bên ngoài còn phải cân nhắc tới số vốn tập đoàn Thịnh Thế có thể rót vào công ty nhà cô.

Trước mắt quá trình hợp tác đã diễn ra một nửa, nếu tập đoàn Thịnh Thế rút bỏ số vốn đầu tư, bọn họ thật ra cũng chỉ tổn thất một chút.

Nhưng Hứa gia sẽ thật sự phá sản!

Lớn từng này, lần đầu tiên Hứa Yên cảm thấy nghẹn khuất như vậy!

Thấy cô thật lâu không đáp lại, trên mặt Phó Thích Thư lộ ra vài phần ý cười.

Hắn đi lên trước, duỗi tay nhếch cằm Hứa Yên lên: “Yên Yên, đừng cáu kỉnh, phải biết rằng người khác muốn trèo lên Phó gia cũng trèo không tới đâu! Em còn không biết có bao nhiêu người hâm mộ em sao?”

Hứa Yên hơi hơi nghiêng đầu, cười khẩy: “Người khác sợ cũng là Phó Sâm, Phó Thích Thư anh có gì đắc ý?”

Sắc mặt Phó Thích Thư đột biến: “Cô cho rằng nói vậy có thể chọc giận tôi, làm tôi đồng ý ly hôn với cô? Hứa Yên, cứ chờ xem, sẽ có một ngày cô phải ngoan ngoãn nằm dưới cầu tôi thao cô!”

Trong phòng tắm.

Hứa Yên thầm cảm thấy may mắn, may mắn vì lúc đi tắm có có khoác thêm khăn tắm bên ngoài.

Vốn định rửa mặt xong liền đi nghỉ ngơi, khuôn mặt đã được tẩy rửa sạch sẽ làm lộ ra dung nhan tinh xảo thanh thuần, còn có chút nhu nhược đáng thương, hoàn toàn không giống khí chất mọi khi.

Cho dù cô bọc khăn tắm rộng thùng thình trên người cũng không che được đường cong tròn trịa,

Phía bên dưới là đôi chân thon dài mảnh khảnh vô cùng mê người.

Nguyên bản Phó Thích Thư vừa hành sự xong đã vô cùng thỏa mãn, thấy thế, đũng quần lập tức phồng lên một bọc! Gấp không chờ nổi muốn vác súng ra trận một lần nữa.

“Chỉ cần trở thành người phụ nữ của anh, em sẽ không muốn ly hôn nữa phải không?”

Nhậm Hứa Yên chưa từng nghĩ đến, tên rác rưởi này vừa làʍ t̠ìиɦ với em gái ruột xong, lăn xuống sô pha liền muốn tới làm cô?

Nào có kẻ đê tiện hơn?

Hứa Yên nhăn chặt lông mày: “Phó Thích Thư, anh điên rồi sao? Thời điểm kết hôn cũng đã nói rõ, người anh thích hẳn là Phó Điềm đi? Hiện tại hai người đã phát sinh quan hệ, anh lại muốn phản bội cô ta? Cô ta biết không?!”

Thân hình cao lớn của Phó Thích Thư khựng lại một giây, ngay sau đó lại tiến gần tới cô.

“Điềm Điềm có thể hiểu! Yên Yên, mặc kệ hôm nay em có nói gì, nhất định anh phải khiến em trở thành người phụ nữ của anh!”

Hắn vừa nói, người đã tiến tới trước bồn tắm, còn thò tay ra muốn bắt lấy bộ ngực của Hứa Yên!

Ánh mắt cô ngập tràn sự chán ghét, nhắm chuẩn thời cơ, một chân đạp hắn lăn thẳng ra ngoài!

Phó Thích Thư không kịp phòng bị, trực tiếp bị đạp ngã lên gạch men sứ bóng loáng, rống giận: “Hứa Yên! Vậy mà cô lại dám làm vậy với tôi!”

Hứa Yên không thể hiểu được: “Đối phó với tra nam còn cần phải giả vờ?”

Tuy Phó Thư Thích vô cùng tự tin nhưng lúc này cũng tự mình hiểu lấy mình: “Cô thật sự không thích tôi dù chỉ một chút?”

Hứa Yên kéo kéo khóe miệng, thực sự không còn lời gì để nói.

Vốn dĩ hôn nhân của hai người chỉ là liên hôn giữa các gia tộc thôi có được không?

Lúc ấy Phó Thư Thích vẫn là một người đàn ông bình thường, hiện tại ư?

Đến cả em gái ruột cũng lăn giường được, đầu óc bị keo dán lại làm ngu đi?

Còn dám hỏi cô yêu hay không yêu, thực sự không chút thú vị.

Hứa Yên cũng lười tranh cãi với người này: “9 giờ sáng mai đi làm thủ tục ly hôn.”

Cô muốn rời khỏi chốn thị phi này ngay lập tức!

Phó Thích Thư cắn răng hung tợn mắng: “Tôi có chết cũng không ly hôn!”

Hứa Yên cười lạnh một tiếng: “Không ly hôn? A, vậy anh không sợ tôi đi phơi bày chuyện giữa anh và Phó Điềm sao?”

Phó Thích Thư không chút sợ hãi: “Hứa Yên, cô đừng quên công ty nhà cô hoàn toàn dựa vào chú nhỏ nâng đỡ! Cô có can đảm phơi bày chuyện của tôi cùng Điềm Điềm, tôi liền để cho cả nhà cô uống gió Tây Bắc!”

Hứa Yên híp híp mắt, tuy trong lòng vô cùng tức giận nhưng cũng không còn cách nào.

Lúc trước cô chọn kết hôn với Phó Thích Thư, trừ bỏ danh tiếng không tồi của hắn ở bên ngoài còn phải cân nhắc tới số vốn tập đoàn Thịnh Thế có thể rót vào công ty nhà cô.

Trước mắt quá trình hợp tác đã diễn ra một nửa, nếu tập đoàn Thịnh Thế rút bỏ số vốn đầu tư, bọn họ thật ra cũng chỉ tổn thất một chút.

Nhưng Hứa gia sẽ thật sự phá sản!

Lớn từng này, lần đầu tiên Hứa Yên cảm thấy nghẹn khuất như vậy!

Thấy cô thật lâu không đáp lại, trên mặt Phó Thích Thư lộ ra vài phần ý cười.

Hắn đi lên trước, duỗi tay nhếch cằm Hứa Yên lên: “Yên Yên, đừng cáu kỉnh, phải biết rằng người khác muốn trèo lên Phó gia cũng trèo không tới đâu! Em còn không biết có bao nhiêu người hâm mộ em sao?”

Hứa Yên hơi hơi nghiêng đầu, cười khẩy: “Người khác sợ cũng là Phó Sâm, Phó Thích Thư anh có gì đắc ý?”

Sắc mặt Phó Thích Thư đột biến: “Cô cho rằng nói vậy có thể chọc giận tôi, làm tôi đồng ý ly hôn với cô? Hứa Yên, cứ chờ xem, sẽ có một ngày cô phải ngoan ngoãn nằm dưới cầu tôi thao cô!”