Chương 40: Cô không để ý tới anh

CHƯƠNG 40

Chỉ có các bạn học ở ban bốn biết bí mật này: Anh Bắc tới trường học không phải là vì định học tập thật tốt! Anh rõ ràng là vì theo đuổi Nam Oánh!

Tâm tư của Diệp Bắc Thù quả thực rõ như ban ngày.

Nam Oánh đi đến đâu, ánh mắt của anh liền dõi theo tới đó, Nam Oánh mà cùng anh nói chuyện, thì khóe miệng anh sẽ cầm lòng không được mà cười, còn Nam Oánh mà hơi chút gần gũi với nam sinh khác...

Chẳng hạn như hiện tại, Nam Oánh đang đứng bên cạnh bàn học của Chu Thạc, hơi cúi người xuống giảng bài cho Chu Thạc.

Người đẹp ở bên cạnh, Chu Thạc vô cùng vui sướиɠ.

Đáng tiếc hiện tại anh không rảnh để vui sướиɠ.

Ánh mắt Diệp Bắc Thù như là sói, khi Nam Oánh cúi xuống càng gần thì ánh mắt càng sâu thẳm, làm Chu Thạc không chút nghi ngờ giây tiếp theo mình sẽ bị xé thành mảnh nhỏ.

“Chu Thạc, cậu nghe không hiểu sao? Có muốn tớ giảng lại một lần nữa hay không?”

Nam Oánh đang suy nghĩ xem có nên hay không đổi mục tiêu tạm chấp nhận một chút như Chu Thạc chẳng hạn. Tuy rằng không động tâm, nhưng tốt xấu thì cũng không chán ghét gì, hơn nữa anh cũng biểu hiện ra là tuổi dậy thì nam sinh đối nữ sinh có phần nhiệt tình, phương diện kia hẳn không có vấn đề gì.

Chu Thạc rất muốn nghe giọng nói dễ nghe của Nam Oánh một lần nữa, nhưng nhìn thấy ánh mắt muốn ăn thịt người của Bắc ca thì Chu Thạc liền lắc đầu từ chối.

Nam Oánh nói nhỏ: “Vậy tớ về chỗ đây.”

Diệp Bắc Thù đối cô có chút ý tứ, Nam Oánh không phải là không biết. Nhưng cô không muốn tình yêu học sinh thuần khiết, mà cô muốn là giao lưu “thâm nhập”... Điều này Diệp Bắc Thù không làm được.

Nhưng Diệp Bắc Thù ở trong trường có sức uy hϊếp rất lớn. Nếu cô định đổi mục tiêu mới thì khả năng phải suy xét tới người ở bên ngoài trường học.

Chỉ là tùy tiện nói mà thôi, chứ thực ra không dễ dàng mà gặp được lãng tử tình trường. Về sau bất luận như thế nào, lần đầu cô trải nghiệm nhất định phải cùng người cũng lần đầu giống như cô vậy, bằng không sẽ cảm thấy vô cùng bất lợi....

Không thể tưởng tượng được tìm người thích hợp để làʍ t̠ìиɦ cũng là một việc khó.

Diệp Bắc Thù cũng không biết ý nghĩ của Nam Oánh, nhưng anh có thể nhận ra một điều đó là: Nam Oánh không hề chú ý tới anh.

Nam Oánh đối với bạn học trong lớp hòa ái dễ gần, thậm chí còn gọi thẳng tên Chu Thạc, đối với anh lại chỉ có một câu lãnh đạm “Bạn học Diệp”. Cô không giống như ngày xưa thỉnh thoảng sẽ chủ động tìm anh nói chuyện, thậm chí sẽ tránh mặt anh, khi thấy anh ở hội học sinh cũng sẽ làm như là không thấy anh, nghe thấy lời đồn đại vớ vẩn nào đó là anh theo đuổi cô, cô phản ứng không phải là kinh ngạc càng không phải là vui sướиɠ, mà đó là theo bản năng nhăn mi lại.