Chương 29.1: Đời người không khác gì cá mặn

Lục Đinh Ninh từ chối khiến Tông Kế Trạch hơi hài lòng.

Đề tài về Lệ Khả Hinh cũng kết thúc ở đây.

Tông Kế Trạch cầm bảng chữ mẫu Lục Đinh Ninh trình đi vừa xem vừa tùy ý hỏi: "Cuối tuần này có kế hoạch gì chưa?"

"Cuối tuần? Tính ra ngoài ăn tôm hùm đất. Chủ nhật mà không ăn tôm hùm đất thì đời này không khác gì cá mặn..." Trước khi đến nước Z, Lục Đinh Ninh đã từng thấy ở trên mạng những lời này.

Cuối tuần Lục Quốc Hoa không sắp xếp lịch trình cho cô cho nên Lục Đinh Ninh muốn đi ăn tôm hùm đất.

Dù sao ở nước F nhiều năm, cô thật sự chưa có cơ hội được ăn.

"Còn gì nữa?" Tông Kế Trạch bỗng nhiên cau mày, không biết là vì cô nhắc đến tôm hùm đất, hay là vì chữ cô viết vô cùng thê thảm.

"Hết rồi." Đối với nước Z, trước mắt cô vẫn chưa quen thuộc. Cho dù có muốn đi chơi, cũng phải đợi tìm được anh trai, tình huống của tập đoàn RM tốt hơn mới nói.

"Đời cậu, thật đúng là không có mơ ước gì cả!" Tông Kế Trạch đặt bảng chữ mẫu xuống, cho ra đánh giá rất đúng trọng tâm.

"Ừm, vẫn tốt hơn cá mặn chút!" Lục Đinh Ninh rất nghiêm túc.

"Nếu đời cậu muốn tốt hơn cá mặn thì chủ nhật ngoài nộp ba bảng chữ thì học thuộc thêm bốn bài thơ đi! Thứ hai tôi muốn kiểm tra!" Tông Kế Trạch rút ra một tập 《 Tuyển tập ngũ ngôn tuyệt cú 》, ném cho Lục Đinh Ninh.

Nhìn từng trang chi chít chữ là chữ kia, Lục Đinh Ninh cười khan: "Thật ra, tôi cảm thấy làm cá mặn cũng được rồi!" Chỉ cần không bắt cô phải động đến đám thi từ kia là ổn!

Nhưng Tông Kế Trạch bên kia cũng không ngẩng đầu lên, tiếp tục lật xem văn kiện: "Muốn làm cá mặn thì học thuộc 8 bài đi!"

"Thế tôi vẫn không nên thích cá mặn thì hơn !"

Lục Đinh Ninh bình tĩnh mỉm cười, trong lòng thì đang kêu thảm: rốt cuộc cá mặn đã làm sai chuyện gì?!

*

Thời gian nhoáng một cái đã đến Chủ nhật.

Hôm nay, Lục Đinh Ninh vốn định ở nhà xử lý nốt văn kiện của anh trai còn tồn động, sau đó lại luyện xong mấy bảng chữ Tông Kế Trạch rồi mới bắt đầu sờ đến《 Tuyển tập ngũ ngôn tuyệt cú 》.

Ngay lúc Lục Đinh Ninh cân nhắc có nên ra ngoài mua tôm hùm về ăn trước, nâng cao tinh thần thì di động của cô bỗng đổ chuông.

Là tin nhắn wechat.

Lục Đinh Ninh mở ra xem, là Tông Kế Trạch gửi tin nhắn thoại: "Có bữa tiệc, muốn đi không?"

Dylan Ninh: 【 Được, gửi địa chỉ cho tôi! 】

Thật ra Lục Đinh Ninh cảm thấy vẫn nên ra ngoài một chút tốt hơn. Vậy mới có thể nhanh chóng làm quen với hoàn cảnh và con người của Đế Thành, cũng tiện điều tra sự mất tích của anh trai.

Chờ Tông Kế Trạch gửi địa chỉ, Lục Đinh Ninh liền thay đồ đen, trực tiếp bắt taxi đi.

*

Bữa tiệc Tông Kế Trạch nói được tổ chức tại nhà hàng Hi Duyệt.

Lục Đinh Ninh tới đã nhập tiệc.

Tại cửa nhà hàng không thiếu những chiếc xe sang.

Lục Đinh Ninh bảo taxi dừng ở kế bên. Một mặt là vì tiết kiệm thời gian chờ đợi, về mặt khác ...

Xuống xe, Lục Đinh Ninh trả tiền xong thì đi đường mòn đến cửa nhà hàng.

Nhưng cách nhà hàng còn vài bước, cô không trực tiếp tiến vào, mà lấy điện thoại ra chụp một tấm ảnh tại cửa nhà hàng.

Sau đó, cô gửi nó cho Nguyễn Tích Nguyên.

Dylan Ninh: 【 Hình ảnh 】

Dylan Ninh: 【 Nếu tôi nhớ không lầm, người này hẳn là mẹ kế trong lời đồn của tôi! 】

Nguyễn Tích Nguyên bên kia rất nhanh đã trả lời.

Nguyễn: 【 Xem thì đúng là mẹ kế cậu, giả một tặng mười luôn! 】

Dylan Ninh: 【 Một người đã đủ đau đầu rồi. Chín người còn lại anh cứ giữ mà dùng! 】

Nguyễn: 【 Cám ơn cậu chủ Lục, tôi không cần đâu! 】

………..