Chương 2: Vẫn còn là xử nữ

Một là vì thuận tiện chăm sóc hai bọn họ, thứ hai là cô lang bạt bên ngoài một mình quá cô đơn.

Nhưng mà hiện thực và ảo tưởng khác biệt quá lớn, tiền lương một tháng tám vạn, trừ đi tiền vay mua nhà mua xe mỗi tháng, từng tháng chỉ còn duy trì cuộc sống cơ bản của mình.

Lâm Đan có món nợ như thế, dựa vào tình hình kinh tế trước mắt của mình, khi đón cha mẹ tới mình đều không có năng lực nuôi sống bọn họ, lại càng không thể cho bọn họ cuộc sống tốt nhất.

Nhớ tới lời sư tỷ nói, Lâm Đan hít sâu một hơi, trong lòng có chút do dự không nắm chắc.

Cách đây một thời gian sư tỷ của Lâm Đan giới thiệu một việc tư cho cô, khám chim cho kẻ có tiền.

Lâm Đan lộ vẻ do dự, vì sao à?

Kẻ có tiền không dễ tiếp xúc, kỳ lạ nhiều, đặc biệt liên quan tới chỗ riêng tư của những người đó.

Con người Lâm Đan rất sợ phiền phức, càng sợ rước họa vào thân.

Đối phương cho tiền thật sự rất mê người, đối với cô hiện giờ mà nói, kiếm được khoản tiền này bằng mười tháng tiền lương của cô.

Đối mặt với sự hấp dẫn của tiền tài, cô vẫn luôn do dự.

Đèn xanh sáng lên, Lâm Đan suy nghĩ chuyện này lái xe tiến vào bệnh viện nhân dân số một thành phố H.

Đến đơn vị, đến phòng bác sĩ thay áo dài trắng, theo thông lệ kiểm tra mỗi phòng.

Trong tay Lâm Đan chỉ có mấy bệnh nhân, ngày hôm qua có người bệnh làm phẫu thuật do túi tinh hoàn sưng to bởi vậy ở bệnh viện.

Hỏi tình hình người bệnh một lát, Lâm Đan đeo khẩu trang hai tay cho vào túi áo dài trắng đi tới văn phòng bác sĩ.

Phòng làm việc cộng thêm Lâm Đan là có năm bác sĩ, bác sĩ nữ chỉ có mình cô.

Khi Lâm Đan mới tới văn phòng, các bác sĩ nam đều thấy không thích hợp lắm, dù sao loại phòng này, bác sĩ nữ đúng là lông phượng và sừng lân.

Tuy thời đại khác biệt, nhưng mà khoa nam có bác sĩ nữ, giữa đồng nghiệp chắc chắn có nhiều không tiện.

May mà tính tình Lâm Đan hiền hòa, hiền lành, dần dần hòa hợp với bọn họ.

Bác sĩ phòng này chỉ có cô nhỏ tuổi hơn, bởi vậy mọi người sẽ chiếu cố hơn một chút.

Nhưng mà nghề nghiệp bác sĩ này cũng không tốt lắm, mọi người nói chuyện mặn nhạt đều không chê.

Mưa dầm thấm đất, Lâm Đan dần bị đồng hóa, ở bên ngoài nói chuyện còn đỡ hơn một chút, chỉ cần đến văn phòng, cô chuyện gì cũng dám nói chuyện.

Nghe cô nói chuyện, bạn sẽ cảm thấy cô là nữ hải vương (trap girl) dày dặn kinh nghiệm, mà không biết cô vẫn còn là xử nữ.