Chương 2

Sau gáy trùng cái có trùng văn, trên lưng có cánh, mà tinh thần lực và pheromone của trùng đực có thể an ủi xoa dịu sự hỗn loạn tinh thần lực của trùng cái.

Cho nên, mặc dù nguyên chủ kế thừa tài sản và danh hiệu quý tộc của hùng phụ và thư phụ đã mất sớm, nhưng lại là trùng đực phế vật tiếng xấu đầy mình của đế quốc.

Bởi vì cấp bậc tinh thần lực chỉ là cấp F, nên đã bị phỉ nhổ chèn ép, chế giễu châm biếm, trùng nào cũng có thể giẫm hắn một phát.

Nhân vật phản diện của cuốn tiểu thuyết này - Giang Thiên Lạc là trẻ mồ côi được nguyên soái Giang Khanh Mạn nhận nuôi từ trên chiến trường. Vì lo cho sự an toàn của bé, hai năm trước, trước khi Giang Khanh Mạn rơi vào hôn mê sâu do bị thương nặng thì đã sắp xếp cho bé vào trong trang viên bí ẩn để ở.

Trùng ở trong phủ đều tuân theo mệnh lệnh của nguyên soái, cực kỳ nghe lời bé, thậm chí còn rất chiều chuộng, không có trùng nào quản được bé.

Trong show nuôi con, Giang Thiên Lạc kiểu căng ương ngạnh trái ngược hoàn toàn với vẻ ngoan ngoãn đáng yêu của nhân vật chính.

Hắn và Giang Thiên Lạc bị cả cộng đồng mạng chế nhạo, phế vật cấp F kết hợp với đứa trẻ ương bướng, bị mắng từ đầu đến cuối.

Cũng bởi vậy mà nhân vật phản diện rất ngứa mắt nhân vật chính, sau khi thành niên cũng đối đầu với nhân vật chính khắp chốn, cuối cùng cả nhà bị đuổi đến hoang tinh, chết rất khó coi.

Nghĩ đến đây, Phó Nam Kiệt chậc một tiếng, con trùng trong gương cũng giật giật khóe miệng.

Hắn cũng là trẻ mồ côi trên chiến trường, nhưng từ nhỏ hắn đã lớn lên trong quân đội, đời này chỉ biết mỗi rèn sắt, đánh bài, đánh người.

Nuôi con? Quả thực còn khó hơn cả đi gϊếŧ một con kinh thú có độ nguy hiểm cao vót.

… Huống chi đây còn là trùng vượt giống loài.

Phó Nam Kiệt cảm thấy rất đau đầu, nhưng một lát sau hắn đã bình thường trở lại.

Không sao, nếu gặp phải chuyện gì không giải quyết được thì kệ mặc nó đi.

Khéo có khi sau khi chết rồi hắn có thể xuyên trở về cũng nên, cũng không biết liên minh thiếu đi một thượng tướng có làm sao không nữa.

Nói thì nói như vậy, nhưng sau khi hoàn thành sự nghiệp thống nhất liên minh thì chỉ cần duy trì sự ổn định, hắn cũng không lo về việc quân đội sẽ bị mất khống chế sau khi mình rời khỏi.

Liên minh đã không cần một Alpha chiến thần nữa rồi.

Phó Nam Kiệt có chút ưu sầu mà nghĩ, chiến thần sắp phải đi nuôi dạy con rồi.

Trùng đực buồn lòng mở tủ quần áo ra, cảm ơn gu thẩm mỹ đơn giản thoải mái của nguyên chủ. Hắn lấy ra một chiếc áo sơ mi trắng và quần tây đen mặc vào, vai rộng eo hẹp như một chiếc móc treo đồ biết đi.

Khoa học kỹ thuật của đế quốc có vẻ ngang trình với thế giới ban đầu của hắn. Sau khi Phó Nam Kiệt ra khỏi phòng, thuần thục sử dụng bệ đỡ trong suốt đi tới nhà ăn theo trí nhớ của mình.

Bên cạnh bàn ăn đã có một đứa trẻ đang ngồi trên ghế dành riêng cho trẻ con ăn sáng, xung quanh có mấy dong trùng đang đứng, cẩn thận tỉ mỉ chăm sóc cho bé.

Em bé trùng đực năm nay ba tuổi, hai bên má núng nính thịt, có vẻ nhéo rất sướиɠ, mắt to mi cong, mặc lễ phục màu bạch kim, giống như một hoàng tử bé cao quý, hoặc là một thiên thần nhỏ trong truyện cổ tích.

Từ dáng vẻ lúc còn nhỏ cũng có thể nhìn ra được, sau khi bé lớn lên nhất định sẽ là một con trùng đực cực kỳ phù hợp với thẩm mỹ của trùng tộc.