Chương 13

"Ưʍ....ba ba....đây là hành lang đó sẽ có người nhìn thấy"

Hắn mặc kệ những lời nỉ non của cô bên tai vẫn mặc sức cà rỡn, cặp mông mềm mại căng tròn, vòng eo nhỏ xíu chỉ tựa một vòng tay của hắn, môi mỏng mềm mại bị đầu lưỡi của hắn quấn lấy mặc sức Chu Tầm vẫy vùng đẩy hắn ra

"Tầm Nhi, em muốn giày vò tôi đến khi nào"

"Ba à, buông ra đi...con nói là không được mà"

"Tầm Nhi, Tầm Nhi...ngoan nào"

Hắn vùi đầu vào hõm cổ Chu Tầm tham lam hít lấy hương thơm khiến hắn nhớ mãi đến tận tâm can, mùi hương khiến đầu óc hắn mụ mị xâm lấn lấy tâm trí hắn còn hơn cả loài thuốc phiện

Hắn hôn nhẹ lên vùng da non ở cổ, hôn lên tóc nhẹ nhàng như món bảo vật trân quý nhất, khi ánh mắt Tần Ngụy Uy ngước lên lại như chẳng may chạm phải ánh mắt của Chu Tích Tâm đứng cách đó không xa

Chu Tích Tâm bà ta hoàn toàn có thể cảm nhận được khi ở cùng Chu Tầm hắn luôn bày tỏ cảm xúc chân thật nhất, cứ ngỡ kẻ ở cùng hắn 7 năm đã là hiểu rõ được con người hắn bản chất của hắn nhưng đến cuối cùng bà ta vẫn mãi mãi chẳng thể bằng được người ở cùng hắn vài tháng ngắn ngủi đã có thể khiến người đàn ông này điên cuồng làm mọi thứ vì mình, Chu Tích Tâm nhìn Chu Tầm ánh mắt xẹt qua tia căm hờn, ghen tức nhưng rất nhanh liền ra vẻ bình thường rồi rời đi, tuy chỉ là hành động nhỏ nhưng Tần Ngụy Uy đủ thông minh để biết bà ta đối với đứa con gái này có cũng được không có cũng không sao

"Tầm Nhi về phòng nghỉ ngơi trước đi" hắn bất ngờ dừng lại hành động cà rỡn của mình khiến Chu Tầm cũng bất ngờ liền hỏi

"Có chuyện gì sao"

Nhìn gương mặt đáng yêu của cô ngước lên nhìn hắn hỏi một câu ngô nghê hắn mỉm cười nhéo mũi cô một cái đầy yêu chiều

"Hay là muốn tôi làm chết em ở đây"

"Không muốn"

Nhìn gương mặt chờ mong kia của cô hắn cũng không nỡ để cô thất vọng liền nói

"Chẳng phải em nói muốn tôi ôn nhu với mẹ em sao, thì tôi muốn làm tròn bổn phận giữ lời hứa với em đây. Hay em không muốn chỉ cần em..."

Chưa kịp để hắn nói hết cô đã nhón chân lên hôn vào môi hắn một cái rồi chạy về phòng, trước lúc đi còn không quên quay lại bồi hắn một câu

"Vậy ba ba đi đi nha, bái bai"

Hắn lắc đầu vì sự trẻ con của cô nhưng cũng chính vì điều này khiến hắn muốn bên cạnh che chở và cho cô một cuộc sống tốt đẹp nhất

...

Hắn trở về phòng thấy Chu Tích Tâm ngồi ở trên giường, bà ta mặc bộ đồ ngủ màu đỏ hai dây để lộ ra bầu ngực căng tròn đẫy đà, chỉ cần dơ tay cao một chút là lộ ra cặp mông căng tròn đẫy đà. Dù đã bước sang tuổi trung niên nhưng không thể phủ nhận nhìn bà ta trẻ hơn so với tuổi thật rất nhiều, nếu nhìn bề ngoài sẽ chẳng ai có thể đoán được tuổi thật của bà ta

Chu Tích Tâm chủ động ôm lấy cổ hắn, mùi hương nhàn nhạt trên người khiến bà ta si mê, hắn vẫn im lặng cũng không ngăn cản hành động của Chu Tích Tâm, bà ta cởϊ áσ khoác ngoài của hắn ra nhưng khi định cởi chiếc cúc áo sơ mi của hắn thì liền bị hắn giữ tay lại, gương mặt đanh lại không vui

"Chu Tích Tâm cô đừng tự đa tình nữa, lừa mình dối người cô không biết mệt à"

Chu Tích Tâm nhìn hắn, ánh mắt bà hiện rõ tia bất lực bà ta hít thở một hơi rồi bỗng bật cười

"Lừa mình dối người? Câu này phải dành cho anh mới phải chứ"

Hắn nhíu mày nhìn Chu Tích Tâm

"Tần Ngụy Uy, tại sao anh lại khiến tôi đau như vậy, anh có thể nɠɵạı ŧìиɧ với bất kì người phụ nữ nào trên đời này nhưng mà...nhưng mà đó là con gái tôi mà đó cũng là con gái anh nữa. Tại sao tôi lại không có quyền lên tiếng, tôi còn không có quyền được ghen nữa, tại sao lại như vậy hả. Hành động hôm nay của anh nữa nó cũng không khiến tôi vui vẻ hơn là bao đâu nó còn khiến tôi đau đớn gấp trăm ngàn lần nữa kìa, chồng mình trước mặt còn dịu dàng với mình sau lưng thì ân ái cùng đứa con gái, haha..."

"Tôi nói với cô rồi còn gì, đừng yêu tôi mãi mãi đừng yêu tôi"

Chu Tích Tâm liền đấm vào vòm ngực của hắn làm loạn, bà ta thực sự điên mất. Nếu hàng ngày chứng kiến cảnh chồng cũng con gái mình ân ân ái ái thì việc bà ta phát điên phát khùng là chuyện sớm muộn gì cũng xảy ra

"Tại sao lại đối xử với tôi như vậy, tôi có gì không tốt chứ, tại sao...."

Hắn giữ chặt tay của Chu Tích Tâm đang làm loạn trước mặt mình rồi đẩy mạnh xuống giường, bóp chặt lấy cổ bà ta, liếc ánh mắt nhìn bà ta đầy tàn nhẫn

"Nếu không phải vì tôi hứng thú với đứa con gái của cô thì cô đừng hòng mơ tưởng đến việc có thể đặt chân vào Tần gia có thể đứng bên cạnh tôi. Người ngoài nhìn vào có thể nghĩ cô chính là Tần phu nhân cao quý nhưng đối với tôi cô mãi mãi chỉ là một con điếm không hơn không kém"

Hắn bực tức bỏ ra ngoài để Chu Tích Tâm trong phòng khóc nấc lên không thành tiếng, nhìn tấm hình Chu Tầm đang nở nụ cười sáng lạn trên bàn trang điểm Chu Tích Tâm liền quơ một tay khiến tấm hình rơi xuống đất vỡ vụn từng mảnh

...

Chu Tầm đang nằm xem phim vừa ăn bịch snack nghe tiếng bước chân ngoài cửa liền vội vàng gập laptop lại cất gói snack vào trong tủ nằm trên giường đắp chăn đến tận cổ nhắm mắt lại

Bóng dáng cao lớn của Tần Ngụy Uy che cả ánh đèn điện, hắn đứng trước giường cô một lúc khá lâu không hề nói gì khiến Chu Tầm sợ hãi, tuy nhắm mắt nhưng trong lòng thấp thỏm không thôi, hai tay đã ướt đẫm mồ hôi

"Tầm Nhi, em chưa ngủ"

Ngay lúc này đây khi nghe được giọng nói ma quỷ của hắn vang lên bên tai cả người Chu Tầm bất giác rùng mình một cái nhưng vẫn cứng đầu nhắm nghiền mắt giả vờ ngủ

"Tầm Nhi"

Hắn cau mày "Tầm Nhi, ngủ rồi sao"

Hắn cười giả lả bước lên giường của Chu Tầm, cởi từng lớp áo ngủ trên người cô một cách rất tự nhiên nhưng tay chưa kịp chạm vào cúc áo thứ 2 thì Chu Tầm liền bật dậy như lò xo nhìn hắn đầy ấm ức

"Ông...ông...ông dám khi dễ tôi"

Nhìn gương mặt khi tức giận của Chu Tầm đầy không cam tâm khiến hắn phải bật cười ôm cô kéo vào lòng

"Ai dám khi dễ em chứ, em dám lừa tôi, tôi còn chưa tính sổ với em đâu đây"

Chu Tầm cũng không né tránh cái ôm của hắn, cảm giác này còn khiến cô thấy quen thuộc mà dựa dẫm điều này khiến hắn thỏa mãn vô cùng

"Ông bảo sẽ khiến mẹ tôi vui mà, sao qua phòng tôi sớm vậy"

"Còn không phải vì nhớ em sao, cả ngày hôm nay bây giờ mới được gần em thực sự là tôi rất nhớ rất nhớ em"

Hắn tham lam vùi đầu vào hõm cổ Chu Tầm rồi đến hai cặp bồng đào căng tròn, Chu Tầm thì cau mày suy nghĩ rồi đẩy hắn ra "Ông qua đây rồi vậy mẹ tôi thì sao, mẹ tôi nhỡ may qua phòng tôi tìm ông thì sao"

"Em không phải lo tôi dỗ bà ta ngủ rồi"

Như nghe được câu trả lời thỏa đáng hắn liền lăn lộn với cô một vòng trên giường, Chu Tầm cũng không hề né tránh ngược lại còn cà rỡn hùa cùng hắn để mang lại cho nhau kɧoáı ©ảʍ xá© ŧᏂịŧ, hắn nhận thấy Chu Tầm không còn bài xích hắn nữa, cũng không còn cảm giác chán ghét hắn nữa trong lòng vô cùng vô cùng ngọt ngào hệt như có dòng nước ấm chảy vào trong tim, cảm giác này từ lâu hắn đã không còn được cảm nhận

....

Thân ái💋❤