Chương 297: Khách sạn Hưng Vượng -11

Nom thấy đội viên phe đen xuất hiện đằng trước, Phòng livestream [Thành Tín tối thượng] lập tức sôi trào:

“A a a a a!”

“A a a a a a a a a, xong rồi xong rồi!”

“Thật sự đếch biết nói gì về vận xui tà môn của streamer… tỉ lệ gặp phải công kích hai đầu thấp cỡ nào chứ, ấy vậy mà hắn còn đυ.ng ở tầng một luôn!”

“Lần này hai bên đều có người, nhưng hành lang lại hẹp như kia, đạo cụ tàng hình cũng chẳng có bao nhiêu công dụng! A a a a làm sao để sống đây.”

“Ha ha ha ha chỉ có tôi mỏi mắt mong chờ à? Không ngờ trận chiến đối kháng lại diễn ra sớm như vậy, làm tôi phấn khích muốn điên rồi. Quả nhiên tôi vẫn thích kiểu xông vào địa bàn đối phương hơn, chỉ có vậy mới đủ giá trị thưởng thức.”

“Chuẩn đét, đánh đê đánh đê.”

“Bạch Tuyết, cậu dùng đạo cụ đi.”

Ôn Giản Ngôn nói nhanh.

Dứt lời, hắn đột nhiên xoay người nắm tay nắm cửa phòng 408 bên cạnh.

Cửa phòng vừa được mở ra đã bị kéo mạnh một phát đóng vào, gây ra tiếng động vang dội.

Ngay cả đội viên của Ôn Giản Ngôn cũng bị dọa giật nảy mình.

Phút chốc, tất cả tiểu đội phe đen đang trong hành lang bị làm kinh ngạc, đồng loạt nhìn về phía âm thanh truyền đến.

Thiếu nữ mảnh mai trong tà váy trắng hoảng sợ nắm tay nắm cửa, mái tóc ướt nhẹp dính bết trên má, cặp mắt hổ phách mở to, hệt như chú nai đang run sợ. Chiếc váy ướt sũng phác họa đường cong động lòng, giọng cô hơi run:

“Bên, bên trong có quỷ!”

Tóc Vàng: “…”

Trần Mặc: “…”

Vân Bích Lam: “…”

Lúc này, vẻ kinh hãi tột cùng trên mặt họ không hề giả tạo chút nào.

Phòng livestream [Thành Tín tối thượng]:

“?”

“???”

“A, ha, ha, nói thế nào nhỉ, trần đời tôi chưa thấy đứa nào ngụy trang như hắn…”

“Chờ chút, con ngươi của tôi đang run lên, em gái đáng yêu này là ai là ai là ai thế!!!”

“Ha ha ha ha ha không ngờ phải không. Lúc trước người ta còn dùng ngoại hình này vượt qua cả một phó bản, thậm chí suýt chút lừa được trái tim của một thiếu nam trong sáng.”

“Ha ha ha ha ha ha ha ha An Tân kiểu: Tôi cảm ơn nhá.”

Xa xa, vẻ mặt của hai tiểu đội phe đen đanh lại, trên mặt lộ vẻ kinh sợ chạy vội về phía này.

“Đã xảy ra chuyện gì vậy?”

“… Đi thôi!”

Sắc mặt thiếu nữ trắng bệch, tay vẫn còn nắm chặt nắm đấm cửa, cặp mắt to tròn đong đầy hoảng sợ, l*иg ngực phập phồng gấp gáp, giọng nói có chút run run.

“Dù có thế nào, tuyệt… tuyệt đối đừng đi vào trong.”

Phòng livestream [Thành Tín tối thượng]:

“Đờ mờ, tôi đoán ra rồi. Streamer vì phòng ngừa thân phận bị nghi ngờ nên tung tin trong cửa có nguy hiểm… bây giờ còn ai hơi đâu quan tâm hắn ở phe nào.”

“Đúng vậy, ở trong phó bản không có từ nào nặng bằng từ “quỷ”. Càng miễn bàn đến tình huống này. Chỉ cần lôi chữ “quỷ” ra là ai cũng thấy đề phòng lo lắng.”

“Ha ha ha ha ha được lắm, streamer chiêu chơi này quen tay đấy, bảo không có kinh nghiệm tôi không tin.”

Ôn Giản Ngôn dám làm thế cũng không phải bí quá hoá liều.

Phó bản này có quá nhiều người.

Chỉ riêng số lượng streamer từng phe đã vượt quá trăm người. Hơn nữa ban đầu phó bản cho thời gian streamer ở chung rất ngắn, chẳng mấy chốc đã tiến vào vòng tắt đèn đầu tiên… Bởi vì chưa tìm được nhiều manh mối nên các streamer nhất định sẽ không dành nhiều thời gian để làm quen nhau với nhau, thay vào đó là đứng họp. Ngay cả kẻ tự nhận có trí nhớ tuyệt đỉnh như Ôn Giản Ngôn cũng khó lòng nhớ hết người bên phe đỏ, chứ đừng bàn đến cấp bậc đối thủ thấp hơn, năng lực cũng kém xa những streamer khác bên cạnh hắn.

Ôn Giản Ngôn vô cùng tự tin, đối thủ không thể nhớ rõ toàn bộ mặt người phe mình.

Chỉ cần xóa bỏ những đặc điểm nổi bật trong tiểu đội bọn họ, vậy thì khả năng bị nhận ra cũng không cao.

Cầm đầu đội viên phe đen liếc mắt nhìn Ôn Giản Ngôn, dường như đột nhiên nhận ra gì đó:

“Cả đám ướt sũng, chẳng lẽ mấy người cũng dẫn khách từ trong tranh ra?”

Ngay sau đó, một thành viên trong đội quay đầu quan sát cánh cửa đóng chặt trước mặt, chậm rãi nhíu mày: “Nhưng trên cửa phòng mấy người không có đèn báo chứng tỏ có người nhận phòng.”

“!”

Nghe đến đây, từng người trong nhóm đều cảm thấy ngộp thở, tim như nhảy thót lên họng.

Thật vậy, trong trường hợp phó bản đông đúc, khả năng bị đối thủ nhận ra không cao. Nhưng… muốn âm thầm trà trộn vào đội ngũ phe đen cũng không phải chuyện dễ dàng.

Dù sao có thể tiến vào phó bản này đều là streamer kỳ cựu. Bọn họ có kinh nghiệm dày dặn và tâm đề phòng rất nặng. Cho dù từ đầu họ không nghi ngờ mi là streamer phe địch, nhưng chỉ cần mi lộ ra một chút manh mối, chút sơ sót không phù hợp với thân phận, vậy thì tất cả chuẩn bị mi làm khi trước có thể biến thành công cốc bất cứ lúc nào.

Đến lúc đó, xung đột là điều không thể tránh khỏi.

Vân Bích Lam và Trần Mặc nhanh chóng trao đổi ánh mắt. Hai người ăn ý quay đầu, mắt dán vào đám streamer đứng xung quanh, dò xét đo lường khoảng cách giữa họ, ngón tay buông thõng bên hông khép hờ, chuẩn bị sẵn sàng đánh nhau bất cứ lúc nào.

Đáy lòng họ nhấp nhổm.

Chưa bàn đến sự chênh lệch nhân số quá lớn giữa hai bên thì quan trọng nhất là, hành lang ở đây quá hẹp. Còn thiên phú của họ đều là loại tấn công phạm vi lớn và rộng, chỉ e không thể phát huy đầy đủ ở đây.

“Nhưng, chúng tôi đã thất bại.”

Thình lình, thiếu nữ phía sau thốt lên một tiếng nức nở rõ ràng.

“?!”

Vân Bích Lam và Trần Mặc giật mình, theo bản năng ngoái đầu nhìn lại.

Chỉ thấy đối phương chỉ về một hướng khác trong hành lang: “Chúng tôi tiến vào bức tranh trong gian phòng kia, nhưng trong quá trình rời đi, đồng đội của chúng tôi… Đã bỏ mạng.”

Dường như chạm đến nỗi đau, thiếu nữ cụp hàng mi xuống.

“Chúng tôi đã từ bỏ bức tranh đó và lựa chọn nhanh chóng rời đi.”

“Chúng tôi định tìm một căn phòng khác để vào quan sát, thế nên liền chọn căn phòng này…”

Khuôn mặt của cô dường như càng tái hơn trước, đột nhiên ngước mắt lên nhìn, giọng điệu thình lình trở nên sắc bén:

“Bất kể thế nào, tuyệt đối không được vào trong! Một thành viên trong nhóm tôi đã vào vả bị giữ lại ở trong mãi mãi.”

Phòng livestream [Thành Tín tối thượng]:

“…”

“Streamer diễn quá thật trân, tôi thậm chí còn hoài nghi những gì mình vừa xem có phải là tình tiết hắn vừa kể không.”

“Ha ha ha ha, khả năng chém gió đỉnh vãi. Không chỉ có thể lòng vòng quanh co giải thích những điểm đáng ngờ, mà còn có có thể lợi dụng hình ảnh “thiếu nữ mỏng manh” của mình làm mờ một vài thông tin quan trọng một cách hợp lý, khiến đối thủ không thể nảy sinh nghi ngờ. Tôi thậm chí còn tự hỏi, liệu có phải vì nguyên nhân này nên hắn mới dùng vẻ ngoài nữ tính hay không. Nói chung suy nghĩ này có chút hơi thái quá.”

“Hơn nữa ở một mức độ nào đó, hắn thật sự không nói dối… Bên trong phòng 408 xác thực có một con quỷ, bởi vì hắn chính là người dẫn nó vào trong!!”

Đội viên phe đen đưa mắt nhìn nhau, đều thấy vẻ kinh nghi bất định trong mắt đồng đội.

“Thật à? Nhưng trước khi tắt đèn chúng tôi đã tiến vào căn phòng này, bên trong không có gì bất thường cả.”

“Rốt cuộc bên trong có gì vậy?”

“Mấy người không tin tôi sao?”

Thiếu nữ buông tay, lùi về phía sau một bước, tỏ vẻ như bị chọc giận:

“Nếu không tin tôi thì mấy người vào xem đi.”

Phòng livestream [Thành Tín tối thượng]:

“Đậu má, chiêu này độc này!! Tôi biết lý do hắn chọn phòng 408 để diễn kịch rồi…”

“Tôi cũng biết rồi. Tóm lại nếu đối thủ không dám vào và lựa chọn tìm người cứu viện, vậy thì tiểu đội của streamer có thể tìm được kẽ hở rồi nhân cơ hội bỏ trốn. Còn nếu đối thủ dám tiến vào trong… vậy thì lại chẳng hay quá. Trong 408 có một con quỷ thật mà.”

“Nếu phe đối thủ đi vào bị thua, hai tiểu đội trong hành lang sẽ bị tách làm đôi và không chiếm ưu thế áp đảo nữa. Tiểu đội của streamer có thể đối đầu trực tiếp với đội còn lại và rút lui khỏi tầng một.

Còn nếu ngược lại, tiểu đội của streamer sẽ chứng minh được thông tin mình đưa ra là chính xác, sẽ thuận lý thành chương nhập đội phe đen. Hơn nữa còn có thể nhân đợt này tìm hiểu điều gì sẽ xảy ra sau khi tiến vào phòng khách của kẻ thù.”

“… Bất kẻ thế nào hắn cũng thắng chắc.”

“Mẹ kiếp, phân tích… đỉnh vãi nồi luôn.”

“Tôi xin gọi đây là tính toán không một kẽ hở.”

“Hu hu, hoá ra đây là người đẹp rắn rết mang khuôn mặt thiên sứ à? Càng ngày tôi càng chìm sâu trong bể tình rồi.”

“Đội trưởng, có muốn đi không?”

Người được xưng là đội trưởng trầm tư một lúc, đoạn nói:

“Đi thôi, thử xem thế nào.”

Trong căn phòng này vốn không có quỷ, sau khi tắt đèn một lần lại bỗng có quỷ… Nếu đối phương không nói dối, không chừng điều này có liên quan đến cơ chế cốt lõi của toàn phó bản.

Hơn nữa thoạt nhìn đám này cũng không giống streamer có kinh nghiệm lắm, đặc biệt là cô gái vừa nói chuyện với bọn họ, không chỉ sở hữu dáng người mảnh mai vặn phát là ngã mà cảm xúc còn có vẻ cực kỳ bất ổn, quả thực chẳng khác gì loại yếu bóng vía. Ngay cả đối phương còn sống sót được ra khỏi phòng, vậy thì có lẽ “con quỷ” trong phòng cũng không nguy hiểm lắm.

“Tránh ra, đừng đứng chắn đường bọn này.”

Nhóm người đẩy đám Ôn Giản Ngôn đứng chắn trước mặt ra, bước vào phòng 408.

Ôn Giản Ngôn loạng choạng lùi về sau vài bước, đυ.ng trúng người Trần Mặc.

Trần Mặc suýt chút ngã ngửa, vô thức vươn tay đỡ hắn.

Cơ thể đối phương lạnh lẽo mềm mại…

Và nặng vãi ra.

“!!!”

Sắc mặt Trần Mặc lập tức đông cứng.

Anh thu tay không được, không thu tay cũng không được, đứng đơ người luôn.

Chỉ nghe thấy “két” một tiếng, cửa phòng 408 bị mở.

Giống như các căn phòng khác, đèn trong căn phòng vẫn bật. Nhưng không biết có phải ảo giác không mà loáng thoáng có mùi ẩm mốc thối rữa bốc ra từ trong.

Ôn Giản Ngôn dán mắt vào cửa.

Trong mắt hắn, đèn báo [không làm phiền] vẫn sáng trưng.

Hắn khẽ nín thở, mắt nhìn chằm chằm vào phòng 408 cách đó không xa.

Đúng lúc này, một tiểu đội khác vẫn luôn im lặng nãy giờ chợt mở miệng:

“Khoan đã.”

Streamer phe đen đang chuẩn bị tiến vào phòng 408 dừng bước, quay đầu nhìn về phía người lên tiếng.

“Này, mấy người quên lời Quý Ông dặn lúc trước rồi sao?”

Người cầm đầu bước qua, giơ tay lau vệt nước còn sót lại trên mặt, mắt liếc nhìn đám Ôn Giản Ngôn đứng phía trước, nheo mắt như có điều suy tư:

“Anh ta nói rằng… phe đỏ có một tên lừa đảo rất giỏi, hơn nữa rất có khả năng sẽ là kẻ đầu tiên đến chỗ chúng ta thăm dò sau khi bật đèn, cho nên đừng tin lời của bất cứ người xa lạ nào nói.”

Ôn Giản Ngôn thoáng nín thở.

Xem ra khác với con đường im hơi lặng tiếng mà hắn chọn ở phe đỏ, số 008 và 010 của phe đen đã khống chế cục diện ngay từ đầu, trở thành “kẻ tấn công” trong trận quyết đầu này… Dù sao bất kể vũ lực hay trang bị phần cứng khác, bọn họ đều chiếm ưu thế áp đảo.

Và số 010 – Quý Ông là Phó hội trưởng Thần Dụ.

Thần Dụ là công hội đã giao thủ với hắn vài lần, việc họ không lấy làm lạ trước phong cách hành động của hắn cũng là điều hiển nhiên.

Càng tệ hơn nữa, thân là Phó hội trưởng Thần Dụ, bất kể thiên phú của Quý Ông là gì thì trong tay y nhất định cũng có đạo cụ [tiên tri].

Dự báo và thông thái.

Một trong hai điểm này có thể khiến kẻ nói dối bỏ mạng.

Ôn Giản Ngôn tựa vào người Trần Mặc, mái tóc ướt sũng loà xoà che khuất vầng trán tái nhợt, trông có vẻ mảnh mai và yếu ớt, tưởng chừng giây sau sẽ tan biến vào không khí.

Cảm nhận được cơ thể đột nhiên căng cứng của đồng đội, khoé miệng thiếu nữ khẽ nhếch lên.

Cặp mắt hổ phách sáng ngời giấu trong bóng tối, mang theo vẻ hưng phấn khiến Tô Thành ớn lạnh mỗi khi nhìn thấy, nóng lòng muốn thử.

… Tiếc thay hắn không phải kẻ lừa đảo bình thường.