Chương 11: Quả nhiên thiếu gia nhà giàu không giống người thường, da còn tốt hơn con gái

Chương 11: Quả nhiên thiếu gia nhà giàu không giống người thường, da còn tốt hơn con gái

Trình Nguy mới bước vào đã có một người vụt đến che miệng anh lại, sau đó có ba bốn người khác cùng nhau áp chế đưa Trình Nguy lên giường. Hộp cơm rơi trên mặt đất, nhưng bây giờ không có ai rảnh đi quan tâm nó, anh liều mạng giãy giụa, hoàn toàn không rõ vì sao trong trường học lại đột nhiên xảy ra chuyện như thế này.

Trình Nguy nhìn về phía Tương Phỉ Phỉ, nhưng cô ta lại chột dạ dời tầm mắt đi, không dám nhìn khuôn mặt kinh hoảng của anh.

Bốn người đàn ông đè lại tay chân Trình Nguy, áp chế anh ở trên giường, một tên côn đồ dùng vải nhét vào miệng anh, Trình Nguy cố gắng giãy giụa nhưng lại vẫn không thể ngăn cản hành vi của bọn họ. Mấy thiếu niên kia mặc quần áo lố lăng, vừa nhìn đã biết là mấy tên côn đồ hay làm chuyện xấu. Trình Nguy không hề phòng bị nên mới dễ dàng mắc mưu của bọn họ.

Mắt Tương Phỉ Phỉ tràn đầy nước đứng một bên, tuy rằng cô ta thật lòng yêu thích anh, nhưng chung quy vẫn không bằng bản thân mình. Nếu không nghe lời những người này, bọn họ uy hϊếp sẽ khiến mẹ và cô ta cùng thờ một chồng, quay video hai mẹ con lên giường với cha kế rồi up lên mạng, nếu như vậy đời này của Tương Phỉ Phỉ sẽ bị hủy mất!

Dáng vẻ này của cô ta vừa vô tội vừa đáng thương, khó đỏ cả mắt, nếu để người khác vô tình nhìn thấy còn nghĩ Tương Phỉ Phỉ là người bị hại!

Lòng Trình Nguy phát lạnh, lần đầu tiên nhìn rõ gương mặt thật của cô gái này. Bản chất con người xấu xí như vậy, thế giới này không muốn cho anh một chút lương thiện nào sao? Nhưng mà bây giờ có hối hận cũng không được gì, Trình Nguy căn bản không thể thoát khỏi khốn cảnh này được, chỉ có thể bi thảm mặc người sắp xếp.

Tương Phỉ Phỉ khóc đến mức lê hoa đái vũ chạy đến cửa canh, một tên côn đồ nhìn như đại ca đắc ý nói:

“Để anh làm mấy lần, chờ đến khi tiêm thứ này vào thì không sợ cậu ta phản kháng, đến khi thuốc phát tác, sợ là đĩ da^ʍ này còn cầu mấy người chúng ta phá thân cho đấy!”

Tên đàn em đang ngăn chặn cánh tay Trình Nguy chân chó nói:

“Đại ca, đây là thứ gì vậy? Tốt như vậy sao?”

“Đây là thuốc cao cấp mà ông đây vất vả lắm mới có được, tiêm một chút là có thể biến liệt nữ thành da^ʍ phụ, cầu đàn ông đυ., không theo hư huyệt da^ʍ thì không chịu dừng!”

Vừa nghe đến công dụng của thuốc đáng sợ như vậy, Trình Nguy sợ đến mức hồn vía lên mây, anh càng giãy giụa mạnh hơn, mấy tên đàn em gắt gao đè Trình Nguy lại, sôi nổi vỗ mông ngựa đại ca, tên kia cực hưởng thụ, vén áo anh lên rồi tiêm thuốc vào tay Trình Nguy.

“Ưm ưm ưm!”

Thuốc màu hồng được đẩy vào tĩnh mạch, Trình Nguy phát ra tiếng gào rống tuyệt vọng, đáng tiếc là toàn bộ âm thanh đều bị bịt kín, không thể truyền đến cửa phòng y tế.

Rất nhanh sau đó, cơ thể Trình Nguy đã bắt đầu nóng lên, lửa dục len lỏi trên cơ thể anh, đốt mỗi tấc da thịt trên người đến mức nóng bỏng, cuối cùng tụ tập toàn bộ đến hoa huyệt dưới thân. Hoa huyệt giống như bị một ngàn con kiến chui vào bò bên trong, âʍ đa͙σ cực kỳ ngứa, nước da^ʍ bắt đầu phun ra từ miệng huyệt, tưới ướt đũng quần. Cơ thể Trình Nguy mềm như bông, không cần mấy người này áp chế nữa, anh đã không còn sức đứng dậy.

Mấy người kia thấy thuốc tốt như vậy, lại vuốt mông ngựa đại ca. Tên kia đắc ý vuốt ve khuôn mặt đỏ ửng của Trình Nguy nói:

“Nhìn xem khuôn mặt nhỏ có thể véo ra nước này, quả nhiên thiếu gia nhà giàu không giống người thường, da còn tốt hơn con gái.”