Phiên ngoại: Chocolate

"Vừa nãy em mới thấy ông anh ngốc nghếch nhà mình cầm một hộp chocolate." Ginny ngồi vắt chân trên ghế trong thư viện, tay cầm một hộp kẹo Bertie Botts đủ vị thong thả bỏ từng viên vào miệng.

"Ừ.." Blaise vẫn thản nhiên lật sách, dường như không để tâm lắm "Chỉ là chocolate thôi- Đợi đã." Blaise giật mình gấp mạnh cuốn sách vào nhau, ngẩng đầu nhìn trừng trừng Ginny "Chocolate?"

"Yeah. Đúng là chocolate đó. Này anh định đi đâu vậy?"

"Đi tìm em ấy." Blaise đáp cộc lốc "Rõ ràng chuyện này không bình thường tí tẹo nào."

"Để làm cái quái gì cơ chứ?" Ginny nhăn mày "Rốt cuộc trong đầu anh đang nghĩ cái gì vậy?"

"Có thể đó là chocolate của một thằng cha nào đó bí mật gửi cho em ấy. Anh phải đi tìm Ronny để hỏi cho ra lẽ."

"Anh bị điên à." Ginny cáu kỉnh mắng mỏ Blaise, đặt hộp kẹo lên bàn rồi chống cằm nhìn hắn, mắt xanh hơi liếc về phía chiếc bàn của bà Pince ở quầy thủ thư đang nhấp nhổm trên ghế để xem bọn học sinh đang làm trò gì, cô bé khẽ lẩm bẩm, "Đồ biếи ŧɦái."

"Cái gì cơ?"

"Không, đừng để ý." Ginny quay lại nhìn Blaise, chậm rãi nhả ra từng từ "Là anh Ron đã đi mua chứ không phải ai đó tặng cho ảnh."

"..CÁI GÌ?!" Blaise đứng hình mất ba giây rồi rống lên kinh hoàng khiến bao con mắt từ mọi phía đều hướng về hai người bọn họ với một cái nhìn không được thân thiện cho lắm.

"Chúng ta đang ở thư viện đấy, im lặng chút đi đồ thô lỗ." Ginny giơ đũa phép lên chĩa vào Blaise cảnh cáo "Nếu không em sẽ mách thầy Snape về hành động ngu ngốc này của anh."

"Đừng có ngu." Blaise phun ra một câu rồi ngồi phịch xuống ghế, phấn khích quàng tay qua vai Ginny dụ dỗ "Này em gái, có thể kể cho anh nghe được không? Yên tâm, thù lao tùy em tính."

"Trước hết.." Ginny đem đũa phép chọc mạnh vào phần da thịt non mềm ở ngực hắn khiến Blaise kêu lên khe khẽ vì đau "Đem cái tin tức tố buồn nôn của anh cách xa em ra."

"Dạ, thưa chị."

"Ngoan lắm."

"Vậy, rốt cuộc mọi chuyện là như thế nào?" Blaise giơ tay che cái miệng đang há to của mình vì ngáp, mắt hơi híp lại vì thiếu ngủ.

"Ai mà biết được." Ginny nhún vai.

"Mày có tin là anh sẽ nói xấu mày trước mặt Astoria không em?" Blaise vênh mặt đe dọa, biểu cảm không khác Ron là mấy.

"Thế anh có tin nếu bây giờ em giơ chân thụi một cú vào thằng nhỏ của anh là cứ yên tâm đến giáo sư Clement cũng không thể chữa cho nó cứng được nữa không?" Ginny nhăn mày cong môi, trợn mắt với đối phương "Hay là khiến cho Ronny bé bỏng không còn nằm trên giường dạng chân chờ anh nữa? Tôi nói cho anh biết, Blaise Zabini. Chị đây mai mối cho hai người đến với nhau, an phận thì chị để yên, còn nếu thích nổi loạn thì chị đạp đổ, nhé?"

"Con gái con đứa gì mà thô bạo dễ sợ."

"Đừng động vào em và anh sẽ có một kết quả tốt." Ginny nháy mắt tinh nghịch "Em nghe được từ chị Hermione về việc anh ấy đi mua chocolate và đúng là không thể tin nổi, tận mắt em đã thấy ảnh đang cầm trên tay một cái hộp nhỏ màu nâu đồng và thắt nơ vàng kim, lúc em hỏi cái hộp đó chứa thứ gì thì ảnh trả lời là chocolate."

"Ồ.."

Ginny vươn vai duỗi người thật thoải mái rồi nhếch môi cười, "Em cá một túi đầy ụ kẹo giọt chanh của cụ Dumbledore rằng cái hộp đó là quà Valentine cho anh đấy Blaise."

Blaise kích động đung đưa người trên ghế, miệng cười không khép vào được "Nếu đúng thật thì chắc anh điên mất. Tin nổi không, Ronny lại có thể tặng quà cho anh."

"Cho nên, hôm nay em mới hẹn anh ra đây chứ." Ginny bỗng nhiên nghĩ về mấy cặp đôi xung quanh mình quả thực chẳng có lúc nào là bình thường cả "Có cao kiến đang cần được anh xem xét đây."

"Em nói thử xem."

"Chờ đã."

"Lại gì nữa."

Ginny chìa tay ra, làm dấu hiệu, "Biết rồi còn hỏi."

Blaise nghiến răng nghiến lợi gật đầu, "Được rồi, sắp xếp để em và Astoria gặp nhau chứ gì. Nhưng anh nói trước nhé, anh chỉ giới thiệu hai đứa với nhau còn tụi bay ra sao thì anh không quan tâm, mai này vỡ lở thì đừng có tìm anh trả thù nhé."

"Yên tâm đi. Chẳng qua tên biếи ŧɦái nhà Malfoy không thân thiết với em ấy mà thôi." Ginny dùng tay gẩy nhẹ mấy viên kẹo trong chiếc hộp, hơi ngừng chút rồi nói tiếp "Chocolate mà, anh cũng biết khi bị đun nóng thì sẽ thành ra dạng gì chứ?"

"Biết."

"Cái này ngon hơn mật ong nhiều đấy."

Ngày lễ tình nhân 14/2/1997, 7:45, Đại Sảnh Đường.

Hàng trăm con cú với đủ loại sắc màu bay tới tấp trên trần nhà Đại Sảnh Đường để có thể tìm thấy chủ nhân của món quà. Blaise đang yên vị ở chỗ mình trên dãy bàn nhà Slytherin, tay cầm dĩa không ngừng gõ xuống bàn những tiếng cộc cộc đầy sốt ruột làm Pansy ngồi bên cạnh cũng phải phát cáu lên, "Còn gõ nữa là tôi rút xương cậu đấy, Blaise."

"Im đi, Pansy." Blaise cáu kỉnh nói, liếc mắt nhìn về hộp quà nhỏ xinh màu trắng sữa mà cô đang cầm trên tay "Lo cho cậu trước đi. Granger tặng à?"

"Ờ, cú vừa mới đưa tới." Pansy phấn khởi đáp, tâm trạng vui lên gấp bội. Blaise lại liếc mắt về phía đống quà được xếp thành một núi nhỏ bên cạnh cô nàng, chậc, năm nay Bệnh Thất lại có thêm bệnh nhân rồi.

"Còn cậu sao vậy Draco? Trông mặt như kiểu bị ai lấy mất tóc giả thế?"

"Câm miệng đi Blaise. Tôi không có đội tóc giả nhé." Draco vẫn đang lúi húi mò tìm quà của Harry trong đống đồ chất đống trên bàn mình "Weasley không tặng cho cậu sao?"

"Ai biết được." Blaise nhún vai, nghiêng đầu nhìn về dãy bàn nhà Gryffindor, nơi mà Ron đang vô tư nhe răng cười với Harry và Hermione, rồi lại nói tiếp "Hai người định thanh lý đống này như thế nào đây?" Hắn chỉ vào hai đống quà chất như núi trên bàn, cộng thêm một núi của hắn nữa là ba.

"Goyle, Crabbe. Tặng cho hai cậu nè."

"A, cảm ơn nha Pansy. Cậu thiệt là tốt bụng.."

"Đây rồi!" Lời cảm ơn ú ớ của Goyle bị chém đứt không thương tiếc bởi một tiếng rú nho nhỏ của Blaise, hắn vội vàng cầm lấy cái hộp nhỏ màu nâu đồng rồi vứt cho con cú một miếng bánh mì khô, xong liền mặc kệ nó. Con cú tức giận vẫy cánh phành phạch rồi dùng mỏ mổ vào tay Blaise mấy nhát khiến hắn la lên oai oái vì đau. Draco vẫn đang tập trung tìm quà của Harry, chỉ kịp tiếp lời, "Giáo sư đang nhìn cậu đấy, Blaise. Thu liễm chút đi."

"Khỏi cần." Blaise rên lên một tiếng khe khẽ, ôm chặt món quà vào lòng mà tim cũng muốn tan thành nước "Mình bay liền đây."

"Bay hơi hả?"

"Không, bị ngu à?"

"Cậu vừa mắng ai ngu đấy Blain?" Pansy rút đũa phép đứng dậy chĩa thẳng mặt Blaise gằn giọng "Có phải cậu muốn tôi ếm cho mặt cậu mọc đầy mụn đúng không?"

Blaise cũng không kém cạnh là bao, nhanh chóng lôi đũa phép của mình ra chĩa vào đối phương cười mỉa, "Ồ, anh em tương tàn hả? Được lắm, tôi không ngại cho cậu ra bã đâu Pansy. Đừng tưởng là con gái thì tôi sẽ nương tay."

Pansy nghe vậy liền phẫn nộ gầm lên, pheromone Alpha mất kiểm soát cũng theo cơn giận dữ của mình mà bùng nổ ra bên ngoài, "Tưởng bà mày sợ chắc!"

"HAI NGƯỜI CON MẸ NÓ THU CÁI TIN TỨC TỐ BUỒN NÔN CỦA MÌNH LẠI RỒI CÚT RA NGOÀI MÀ ĐÁNH NHAU NHÉ!"

Giáo sư Snape không biết từ đâu bay đến, mặt âm trầm phun nọc độc với hai người, "Ta đang nghĩ có nên chuyển hai trò sang nhà Gryffindor cho giáo sư McGonagall quản lý không nhỉ? Ta chắc chắn cô ấy sẽ không ngại tiếp thêm hai đứa ngu ngốc tụi bay đâu." Blaise tinh mắt thấy được một góc màu hồng của hộp quà đang lộ ra khỏi túi áo chùng của thầy, định bụng nói nhưng thấy tốt nhất là bản thân nên ngoan ngoãn im miệng nếu không muốn bị cấm túc.

"Dạ, chúng em xin lỗi giáo sư."

19:20.

"Anh chấp cậu ta làm gì?" Ron trách móc nói, bắt đầu dùng giọng của Hermione để thuyết giáo Blaise "Một cô công chúa hợm hĩnh âm hiểm cặp kè với một cô công chúa mọt sách kiêu kì, xứng đôi vừa lứa đến thế là cùng."

Blaise nằm dài trên giường mình, vòng tay ôm lấy eo Ron rồi hôn hít khắp mặt cậu, "Ừ, không quan tâm nữa."

"Anh đã nhận được quà em gửi chưa?"

"Rồi, nhưng anh chưa mở ra." Nói rồi Blaise lôi nó từ trong túi áo ra "Anh muốn em mở cơ." Ron bỗng cảm thấy buồn cười, dùng tay véo nhẹ tai Blaise rồi cúi đầu thì thầm, "Tại sao phải là em nhỉ? Anh mở mới có ý nghĩa chứ?"

"Là em mở mới thú vị." Ron khó hiểu nhìn Blaise nhưng cũng nhanh chóng nhận lấy, hai mắt cậu như muốn rớt ra ngoài khi nhìn vào bên trong lòng hộp. Ron nhanh như chớp chĩa đũa phép vào mặt hắn gầm gừ, "Vậy mà dám bảo là chưa mở? Anh biến chocolate của em thành cái gì đây hả?"

Blaise chỉ mỉm cười nghiêng đầu, làm mặt ngơ ngác, "Anh chưa mở thật mà. Bên trong là cái gì vậy?"

"Chocolate." Ron đáp cụt lủn, tâm trạng đang tốt đẹp liền bị người ta đạp xuống "Nhưng là chocolate lỏng."

Con mẹ nó nghe kinh vãi, khác quái gì tϊиɧ ŧяùиɠ pha với bùn loãng?

"Ồ.." Blaise bỗng nhiên vươn tay cầm lấy cái lọ, mở nắp phết một ít lên đầu ngón tay rồi mυ"ŧ nhẹ, gật gù "Ngon lắm."

"Hả?"

"Anh nói chocolate ngon lắm. Cảm ơn em."

"À ừ, không có gì, anh cũng tặng quà-"

"Muốn thử chứ?"

"Cũng được, dù em không thích chocolate kiểu này lắm." Ron đang định tự thò tay nếm một ít thì Blaise đã nhanh hơn một nhịp, hắn dùng một bàn tay to lớn của mình bóp chặt lấy hai má cậu ép cho cơ miệng mở ra, quệt lấy một ít chocolate miết mạnh lên hai cánh môi của Ron rồi nhanh chóng áp môi mình xuống.

Pheromones Alpha như bão tố đánh ập tới khiến Ron xụi lơ trong lòng Blaise, hai bàn tay run rẩy túm nhẹ lấy vạt áo hắn muốn đẩy ra cũng không được. Cái lưỡi dài và uyển chuyển của Blaise như một con rắn dễ dàng cạy mở hai hàm răng đang nghiến chặt của Ron rồi trườn vào bên trong, mang theo vị ngọt và đắng xen lẫn của chocolate vào khoang miệng. Lưỡi rắn cuốn lấy lưỡi thỏ mạnh mẽ tàn phá bên trong miệng Ron, thô bạo đến mức nước mắt vì thiếu dưỡng khí cũng đã tràn ra.

"Bla.. Blaise.. Thả.. thả ra.." Biết là đối phương đã thiếu oxy đến hít thở không thông, Blaise đành lưu luyến rời khỏi, trước khi đi còn mυ"ŧ mát hai cánh môi đậm hương vị chocolate ngọt ngào.

Blaise đè Ron xuống dưới thân mình, xé quần áo của cậu rồi cũng nhanh chóng cởi đồ của mình. Hắn cúi đầu nhìn cậu, đầu lưỡi nhẹ nhàng đảo một vòng quanh viền môi, "Em có thích chocolate không Ronny?"

"Thíc.. Thích.." Ron thở hổn hển, hai tay giơ trước ngực xấu hổ che đi cơ thể tя͢ầи ͙ȶя͢υồиɠ của mình.

"Vậy thì.." Blaise kéo dài giọng, đưa hai ngón tay quệt lấy một phần chocolate trong cái lọ rồi không một tiếng báo trước đâm thẳng vào hậu huyệt của Ron khiến cậu hét lên một tiếng

"A!"

Chất lỏng đặc sệt và ấm nóng bao bọc lấy hai ngón tay của Blaise giúp chuyển động của hắn bên trong cậu trở nên trơn trượt và dễ dàng hơn, những nếp thịt non mềm bóp chặt lấy mấy ngón tay của hắn như muốn hút vào tất cả. Blaise cho thêm một ngón tay vào nữa rồi từ từ di chuyển, sau đó liền trở nên vội vàng và mạnh bạo, liên tục đâm thẳng vào điểm nhạy cảm bên trong người cậu.

"Anh không thể để lọ chocolate lỏng này lãng phí được rồi."

Cơ thể của Ron run lên vì cảm nhận được nguy hiểm đang tới gần, cậu lấy hết sức lực trong người hét lên, "Em sẽ gϊếŧ anh đấy Blaise!"

Blaise làm như không thấy vẻ mặt cầu xin của cậu, hắn dốc lọ chocolate lỏng đổ thẳng xuống, chất lỏng sền sệt chảy dọc thân thể cậu từ hõm xương quai xanh xuống vùng ngực trắng trẻo với hai núʍ ѵú đã cương cứng lên, rồi lăn dài thành từng giọt xuống vùng bụng nhỏ nhắn và chảy sâu xuống vùng dưới bí ẩn. Blaise nâng mặt Ron lên mυ"ŧ mát hai cánh môi mềm mại như anh đào mà gặm cắn, kɧoáı ©ảʍ sung sướиɠ lan đến tận dây thần kinh cuối cùng khiến Rob chủ động vòng tay quấn lấy cổ hắn nhấn cho nụ hôn thêm sâu, mùi máu tanh cùng vị ngọt đắng xen kẽ nhau lan tràn trong khoang miệng cả hai. Cái lưỡi điêu luyện liếʍ láp vành vai mẫn cảm của cậu rồi di chuyển dần xuống cần cổ trắng muốt, một tay hắn vẫn đang rút ra đâm vào, tay còn lại tất nhiên không thể để cậu cô đơn được, liền đem chocolate trải đều trên da thịt nõn nà.

Ron không thể kiểm soát được tiếng rêи ɾỉ của mình khiến cho tiếng kêu gợϊ ȶìиᏂ tràn ngập cả căn phòng, miệng không ngừng cầu xin Blaise, "Blaise, em ngứa quá, em muốn.."

Blaise hơi nhếch môi, rút tay khỏi cái lỗ nhỏ đã được nới rộng, giơ một chân Ron rồi vác lên vai hắn, giải phóng dị vật đã dựng thành một túp lều lớn trong đũng quần, đẩy đẩy vài cú vào cửa hậu huyệt của cậu.

"Cái tên khốn này còn không mau cho vào! Em sắp chịu hết nổi- A!"

Cú thúc đâm thẳng vào nơi sâu nhất đã thành công biến tiếng hét của Ron trở thành tiếng nỉ non kí©ɧ ŧìиɧ, Blaise dịu dàng vuốt ve hai gò má đỏ ửng của Ron dụ dỗ.

"Coi nào cục cưng, hôm nay em chiều ý anh được không?"

"Khô- A!"

Ron đang định nói không thì Blaise lại dịu dàng nắm chặt lấy eo cậu rồi thúc một cú thật mạnh vào bên trong.

"Đi mà cục cưng, nhé?"

"Đã bảo là- A!"

"Cứng đầu quá là không tốt đâu." Lại đâm tiếp, như có như không đùa nghịch với điểm G của cậu.

"Chết tiệt Blaise em sẽ không tha cho anh đâu!"

"Yên tâm đi cục cưng, anh sẽ cho em sướиɠ điên như lên tiên luôn."