Chương 1

“Ôi bảo bối cuối cùng chị đây cũng thoát kiếp độc thân rồi!!”

“Giám đốc mới công ty gục ngã trước sắc đẹp của bà đây rồi!”

“Sắp Thất Tịch tới nơi, bà vẫn không có động tĩnh gì sao?”

“Có muốn làm bóng đèn KW đêm nay của tui không 😉”

Cẩm Hảo tắm gội xong mới vừa trát một đống đồ dưỡng da lên mặt, di động đã tinh tinh báo tin nhắn không ngừng, không cần nghĩ cũng biết là ai.

Cầm lấy di động, khóe miệng cô nhếch lên một nụ cười bí hiểm, gương mặt vừa bôi kem dưỡng ẩm như tỏa ra ánh sáng dịu dàng.

“Bà đừng có khoe khoang thế, vừa mới câu được cá lớn đã hưng phấn như vậy, cứ như mèo mù mấy chục năm không gặp được cá rán ấy.”

“Ai biết được là bà chăn người ta hay người ta chăn bà. Bạn bè khuyên thật, tối nay nhớ để ý xem qυầи ɭóŧ người ta có mới không đấy nhes~”

“Đúng rồi quên nói, đêm nay bổn tiên nữ cũng có người rồi. Trai trẻ, chủ động mời, chắc nhất kiến chung tình, chuẩn bị đi đây :sunglasses:”

Nói xong, Cẩm Hảo tắt màn hình, ném điện thoại di động góc giường, đứng lên cởϊ áσ choàng tắm ra.

Trong chiếc gương toàn thân là một dáng người hoàn hảo, trước vểnh sau cong, ngay cả bên hông và bụng nhỏ cũng không có chút mỡ thừa nào. Nhìn từ đường cong là có thể thấy được người phụ nữ này ngày thường quản lý dáng người rất tốt.

Chọn xong một bộ nội y tình thú, phối hợp thêm hai món quần áo đàng hoàng, Cẩm Hảo đứng trước gương nghịch.

Trang điểm xong, phun thêm ít nước hoa, chuẩn bị xong xuôi tất cả, Cẩm Hảo mới cầm lấy chiếc điện thoại đang reo inh ỏi kia lên.

Cô không mở phần trò chuyện với bạn thân, mà nhìn đồng hồ, nhắn lại cho một người tên là Trần Dĩ Ninh.

“Đang đi.”

Người kia trả lời lại ngay: “Ừm.”

Chẹp, còn biết giả vờ đứng đắn đấy.

Cẩm Hảo nhét điện thoại di động vào trong túi, nghịch nghịch sợi tóc, đứng đợi trước cửa thang máy.

Gặp lại người tên Trần Dĩ Ninh lần nữa kể cũng trùng hợp.

Nghe nói Trần Dĩ Ninh giải được một bài toán khó trên thế giới, được một đại học trứ danh trong nước phá cách thăng lên giáo sư, đây chính là giáo sư trẻ tuổi nhất hiện nay, 22 tuổi.

Một người ưu tú như vậy, vốn dĩ chẳng liên quan gì đến một người làm công “cẩn trọng” như Cẩm Hảo, sự thật cũng chứng minh trước đó bọn họ chẳng có gì liên quan đến nhau.

Nhưng ngờ đâu nhà Cẩm Hảo và nhà cậu là hàng xóm, cha mẹ hai nhà còn là đồng hương.

Ngờ đâu được cha mẹ Cẩm Hảo và ba mẹ Trần Dĩ Ninh có làm ăn với nhau.

Con trai mình ưu tú như vậy, dù sao cũng phải tổ chức một buổi tiệc nhỏ chúc mừng. Cẩm Hảo thân là con gái một của ba mẹ Cẩm, cũng vô cùng vinh hạnh được mời đến xem ánh hào quang của giáo sư.

Nói thật trước khi tới Cẩm Hảo vẫn nghĩ người này trẻ tuổi, định gieo mầm mống da^ʍ ác vào đầu cậu rồi rủ nhau đi xem một bộ phim kinh điển.

Thế nên trước khi cô đến vẫn lo Trần Dĩ Ninh nhìn cô với ánh mắt “Khác thường”.

Đáng tiếc không có.

Người ta hào hoa phong nhã, tướng mạo đường đường, một thân chính khí như sông băng Nam Cực, lạnh lùng tới nỗi khiến tư tưởng tà ác trong cái đầu nhỏ của Cẩm Hảo trụi nhẵn.

Kính rượu một vòng, Cẩm Hảo chủ động kính rượu đương sự dưới sự ép buộc của cha mẹ.

Hai chén rượu chạm vào nhau, tiếng nhạc và tiếng nói chuyện trong đại sảnh đan xen nhau, ánh mắt Cẩm Hảo cùng Trần Dĩ Ninh chạm vào nhau……

Bất kể Cẩm Hảo có tỏa mị lực hay không, tia lửa tình cảm mãnh liệt kia cũng có chút hi vọng.

Quả nhiên, sau buổi tiệc, Cẩm Hảo nhận được lời mời từ Trần Dĩ Ninh. Một tuần sau, cũng chính là hôm nay, buổi tối đi hẹn hò.

Từ lúc tốt nghiệp đại học đến giờ, Cẩm Hảo đã lăn lộn không biết bao năm trong xã hội, sao có thể không rõ trong bụng đàn ông nghĩ gì. Có điều trùng hợp là cô cũng chia tay được một tháng rồi, con tim rộn ràng cũng thấy cô đơn.

Cắn răng đến chỗ hẹn.