Chương 4

Cẩm Hảo hôn Trần Dĩ Ninh một lúc hồi lâu mà không thấy cậu ấy có tiến thêm động tác gì, cô hơi buồn cười lại thấy bất đắc dĩ.

Cô rời khỏi môi cậu: “Biết tiếp theo phải làm gì không?”

Cẩm Hảo đặt tay Trần Dĩ Ninh lên vai, sơ mi trắng sạch sẽ trở nên nhăn nheo lúc hai người quấn quýt.

Trần Dĩ Ninh không nói lời nào, đồng tử đôi màu đen phản chiếu hình ảnh của Cẩm Hảo, giống như một cơn lốc xoáy, hút hồn phách con người.

“Nếu không nói gì thì để chị dạy cậu.” Cẩm Hảo cúi đầu liếʍ hầu kết của Trần Dĩ Ninh một cái, rồi lại tiếp tục hôn, từ cổ đến hàm dưới, từ khóe môi đến khóe mắt.

Động tác trên tay cô cũng không dừng lại, cởi hết nút áo sơmi.

Trần Dĩ Ninh không biết có phải bị dọa đến choáng váng hay không, cơ thể căng chặt, ngay cả nơi nào đó dưới đai lưng cũng có dấu hiệu ngẩng đầu, nhưng tay cậu thì lại không nhúc nhích.

Đến lúc này mà Trần Dĩ Ninh còn không dao động, Cẩm Hảo cũng hoài nghi người này có phải là không cứng nổi hay không.

“Đừng thất thần nữa, sờ tôi.” Cẩm Hảo cởϊ áσ ra, lộ ra bộ nội y tình thú mà cô chuẩn bị trước.

Dáng người của Cẩm Hảo rất đẹp, da thịt trắng nõn, bộ ngực lớn khả quan, một tay cũng khó mà nắm lấy.

Đương nhiên, hô hấp của Trần Dĩ Ninh càng nặng hơn, Cẩm Hảo hết tóc ra sau lưng: “Chàng trai này, nếu như cậu không làm gì thì tôi cũng phải nghi ngờ cậu có được không đấy.”

Có lẽ về mặt này, đàn ông đều có nhu cầu mãnh liệt muốn chứng minh năng lực và lòng tự trọng của mình, Trần Dĩ Ninh bị những lời này kí©h thí©ɧ nên rốt cuộc cũng giống như một người đàn ông bình thường.

Cẩm Hảo cởϊ qυầи áo của Trần Dĩ Ninh ra, tay để trên lưng quần của cậu, Trần Dĩ Ninh thở phì phò, nói: “Đi vào trong phòng đi.”

Cái này còn phải theo nghi thức hả?!

Hai chân Cẩm Hảo kẹp lấy eo Trần Dĩ Ninh, tay không ngừng vuốt lên cơ bụng căng cứng của cậu.

Dáng người của Trần Dĩ Ninh rất hoàn mỹ, đúng như kiểu “mặc quần áo nhìn gầy, cởϊ qυầи áo lại có thịt”. Cẩm Hảo tìm kiếm nơi nào đó, thở dốc trên vai Trần Dĩ Ninh một hơi, ngay sau đó thì nhẹ nhàng hôn lên.

Nụ hôn triền miên da diết, không ngừng đốt lửa trên người người đàn ông.

Rốt cuộc, Cẩm Hảo cũng cảm giác được kẽ mông mình có gì đó chống lên.

Trần Dĩ Ninh đặt Cẩm Hảo lên giường, lúc này cậu cũng không cần Cẩm Hảo tự mình ra tay nữa, chính cậu cũng ngoan ngoãn cởϊ qυầи.

Váy ngắn của Cẩm Hảo cũng bị cậu cởi ra.

Trần Dĩ Ninh tách ra hai chân Cẩm Hảo ra, đặt bên hông của mình, cậu cúi người hôn lên xương quai xanh của Cẩm Hảo, đôi tay vòng ra sau lưng tưởng cởi lớp nội y

Cẩm Hảo là ai chứ, thân kinh bách chiến, làm sao chịu nổi tiết tấu chậm như vậy.

Cô thích cuồng nhiệt.

Trần Dĩ Ninh dần dần đảo khách thành chủ, lúc đang hôn lưỡi, cô cầm tay cậu đặt lên dây thắt nội y của mình: “Cởi ra đi.”

Trần Dĩ Ninh nghe lời kéo ra, lúc này, tác dụng của nội y tình thú tác dụng lập tức được thể hiện, rất đẹp, cũng rất giòn.

Cẩm Hảo cởϊ qυầи lót nhỏ của mình, phía dưới đã sớm ướt một mảnh.

Cô cong eo, hạ thân ướŧ áŧ với âm mao dày đặc cũng làm ướt phần bụng của Trần Dĩ Ninh.

Trần Dĩ Ninh cũng dần dần biết cách, cậu hôn lấy đầṳ ѵú của Cẩm Hảo, khẽ cắn rồi lấy lưỡi khıêυ khí©h, một cái tay khác nắm lấy bên kia, không ngừng xoa, vuốt, thành đủ thứ hình dạng.

Dưới sự kí©h thí©ɧ này, Cẩm Hảo ưm một tiếng, phía dưới lại chảy nước.

Dần dần, tay phải của Trần Dĩ Ninh tìm kiếm xuống dưới, sờ đến nhục huyệt của Cẩm Hảo, ướŧ áŧ trơn trượt.

Cậu dùng lòng bàn tay ấn lên phần thịt kia, vừa ấn vừa xoa, Cẩm Hảo ừ một tiếng, cái này càng khiến Trần Dĩ Ninh hưởng thụ, cậu nghẹn ngào nói: “Tôi có thể đi vào sao?”