Chương 12: Yêu đương(2)

"Thật sự cay mắt đến thế sao?" Giọng nói của anh ngập tràn vẻ tủi thân, "Hai năm nay anh luôn nỗ lực rèn luyện đàng hoàng đấy nhé."

"Em thật sự không muốn nhìn một lần sao?" Nói xong, anh nhẹ nhàng sấn tới ngậm lấy vành tai của cô.

Cảm giác vành tai bị môi lưỡi ẩm ướt ấm nóng bao bọc lấy, trái tim của cô mãnh liệt dao động chốc lát, nửa bên cơ thể đều tê dại, liều mạng nhịn xuống tiếng rêи ɾỉ xém chút nữa thốt ra khỏi miệng.

Nhưng Trương Thỉ nào có dễ dàng buông tha cho cô như thế. Sau vành tai chính là cằm dưới, sau đó là đôi môi, anh từng chút từng chút hôn liếʍ lên nó, câu dẫn đầu lưỡi của cô cùng anh vui múa.

Cả thân thể Điềm Tâm mềm nhũn đi, cô cẩn thận dè dặt đáp lại nụ hôn của anh, thỉnh thoảng phát ra một vài tiếng ngâm nga như mèo kêu, chẳng mấy chốc cô đã cảm thấy phía dưới của bản thân có thứ gì đó chảy ra ngoài.

Lúc bị hôn đến mơ hồ, cô cảm giác được anh đứng dậy, sau đó bản thân bị bế lên ngồi vắt ngang trên chân của anh.

Môi lưỡi rời đi chẳng bao lâu, lại lần nữa giao thoa vào nhau.

Trong phòng ngập tràn tiếng nước ái muội.

Hôm nay Điền Tâm mặc một chiếc váy liền thân hở vai siết eo màu tím nhạt, hai đường xương quai xanh rõ ràng tinh tế, thậm chí còn có thể nhìn thấy bầu ngực thoắt ẩn thoắt hiện dưới cổ áo.

Bàn tay lớn của anh âm thầm lần mò lên vùng ngực của cô, anh đè thấp âm giọng dò hỏi nói: "Anh có thể sờ một chút không?"

Hỏi xong còn chưa đợi cô trả lời, đã trực tiếp nắm lấy một bên tròn trịa, ngón tay cái cách lớp áo và nội y, vân vê hạt trân châu đang cứng lên.

Cô không kiềm chế được khẽ run rẩy, dang rộng đôi tay ôm lấy cổ của anh, mông nhỏ cọ xát trước sau sớm đã ló ra khỏi khăn tắm, gậy thịt nóng hổi dựng thẳng trong không khí.

Anh rêи ɾỉ một tiếng, vừa liếʍ mυ"ŧ vành tai của cô, vừa đưa tay ra kéo dây kéo ở sau lưng cô.

Nhưng mà nào có đơn giản như thế, dây kéo là kiểu ẩn hình, anh tìm kiếm tận mấy lần cũng không tìm được phương pháp. Đôi tay dùng sức như muốn bạo lực xé tan, trái tim của Điền Tâm nhảy dựng lên lập tức hoảng loạn ngăn cản: "Đừng! Em tự mình làm! Làm hư rồi lát nữa em về kiểu gì?"

Nói xong cô tự mình đưa tay đến sau lưng kéo dây kéo xuống, đồng thời còn cởi luôn cả móc khóa nội y.

Làm xong những việc này, cô xấu hổ ôm lấy cổ anh, mặt nhỏ ửng đỏ nóng bừng của bản thân vùi sâu vào trong hõm vai của người anh.

Trương Thỉ không nhịn được bật cười lên, cơn chấn động nơi l*иg ngực thuận theo vị trí da thịt dán sát của cả hai truyền đến toàn thân của Điền Tâm, cô cảm thấy toàn thân mình tê dại, cô đưa tay dùng sức nhéo lên eo anh một phát, hờn dỗi nói: "Im miệng!"

Nhưng Trương Thỉ vẫn còn cười, anh ngửi mái tóc thơm ngát của cô, ngón tay thuận theo sống lưng trần trụi của người cô, từng chút từng chút phác họa đường nét xương sống ở sau lưng cô.

Điền Tâm cảm thấy trên lưng mình nhột nhột, tiếng cười trầm thấp của anh ở ngay bên tai bản thân mình, men theo lỗ tai, từng chút từng chút tập kích vào trái tim của bản thân như thể từng cơn sóng lớn. Loại cảm giác kỳ lạ này khiến cô có chút muốn chạy trốn, lại có chút muốn ôm anh thật chặt.

"Đừng cười nữa." Thiếu nữ nhỏ giọng nói, "Em..."

Chợt không biết nên tiếp tục nói những gì.

Trương Thỉ cuối cùng cũng nghe lời dừng tiếng cười trầm thấp lại.

"Được, không cười nữa." Nói xong anh nhẹ nhàng hôn một cái lên trán của Điền Tâm, tay đặt trên bả vai nhẹ nhàng kéo quần áo cô xuống. Cổ áo hở vai vốn dĩ đã rất lớn, lại cộng thêm Điền Tâm đã tự mình kéo dây kéo xuống trước.

"Anh thích chiếc váy này."

Điền Tâm của lúc này, hai má ửng đỏ, đôi mắt ươn ướt, mang tia sáng mù mịt ngây ngốc đối với tìиɧ ɖu͙©. Đôi môi sưng đỏ, bởi vì căng thẳng cho nên miệng nhỏ khẽ hé mở để dễ hít thở, l*иg ngực nhấp nhô, áo ngực màu trắng lơ lửng mắc ở trên vai, miễn cưỡng che chắn được hai điểm cảnh xuân, nhưng càng trở nên quyến rũ hơn. Chiếc váy liền thân bị cởi một nửa tầng tầng lớp lớp chất chồng

ở trên eo, khiến vòng eo trở nên thon gọn đến lạ thường, nương theo hô hấp còn có thể nhìn thấy cái rốn nhỏ đáng yêu thoắt ẩn thoắt hiện.

Trương Thỉ nhìn cảnh đẹp ở trước mắt, máu nóng xộc lên đầu xém chút nữa chảy cả máu mũi.

Không nhịn được lại lần nữa hôn lên đôi môi của cô, anh có hơi thô bạo lôi kéo áo ngực cô, đôi tay xoa nắn bầu ngực mềm mại, khi ngón tay lướt qua đầu ngực dựng đứng, nhẹ nhàng kéo ra, sau vài lần anh lại tiếp tục xoa nắn khối tròn trịa trong tay.

Điền Tâm chưa từng chịu qua loại kí©h thí©ɧ như thế này, cô kìm lòng không đậu mà rêи ɾỉ thành tiếng, phía dưới lại chảy ra một dòng nước.

Cảm giác dưới thân ướt đẫm lầy lội, cô có chút xấu hổ, muốn đứng lên cách xa anh một chút.

Nào ngờ anh đột nhiên dang đôi tay đỡ lấy mông của cô đứng dậy, cô bị dọa cho lập tức vòng tay qua cổ anh.

"Chúng ta đi lên giường có được không em?" Trương Thỉ nhẹ giọng dò hỏi ở bên tai cô, nói xong anh đỡ Điền Tâm lên cao một chút, cũng không đợi cô trả lời đã đi về phía giường.

Điền Tâm cảm nhận được gậy thịt cứng rắn cách một lớp quần dán sát vào đùi của mình, lúc cô cảm thấy mình được nâng lên, xúc cảm nóng hổi của gậy thịt thuận theo giữa đùi trượt xuống dưới mông, cảm nhận được lúc anh đi lại, hoa huyệt va đυ.ng vào bụng nhỏ rắn chắc, gậy thịt ma sát ra hai tầng kí©h thí©ɧ ở giữa háng, nước ở hạ thân không nhịn được chảy ra hết đợt này đến đợt khác.

Trong lúc mơ hồ, Trương Thỉ đã ôm cô đi đến bên giường, một chân quỳ lên giường, đặt cô xuống giữa giường trước, sau đó tiện tay cởi luôn cái khăn tắm sớm đã mất đi tác dụng, anh cũng bò lên giường, nhẹ nhàng lột váy liền thân của m cô xuống, dè dặt ngậm lấy một bên ngực bắt đầu gặm cắn.

Hai đầu ngực của cô sớm đã dựng đứng lên, hiện tại bị anh cắи ʍút̼ một bên, một bên thì xoa nắn, kɧoáı ©ảʍ chạy xộc xuống phía dưới như dòng thủy triều, cô kẹp chặt hai đùi nhẹ nhàng ma sát, nhưng vẫn là không thể hóa giải cơn khát vọng nơi nội tâm.

"Trương Thỉ..." Điền Tâm khẽ giọng gọi anh.

Trương Thỉ từ giữa ngực ngẩng đầu lên, nhìn cô trước mắt đầu tóc rối loạn, ánh mắt mê ly, anh không kiềm được lại hôn lên môi cô, "Sao thế?"

Cô một phát ôm chặt lấy Trương Thỉ, đôi tay không chút trở ngại lộn xộn lần mò trên lưng anh, lúc cô sờ đến phần mông, không kiềm chế được khẽ đè một phát.

Anh nhất thời không ngờ đến, hạ thân va vào hoa tâm của cô, hai người trực tiếp sướиɠ đến mức cùng nhau kêu ra tiếng.

"Em...em muốn." Điền Tâm nhắm vào gậy thịt cọ tới cọ lui, giống như một tiểu yêu tinh bị nhuốm đầy tìиɧ ɖu͙©.

"Nơi nào muốn?" Anh nói rồi đưa tay vào trong qυầи иᏂỏ của cô, men theo vùng lôиɠ ʍυ ướt dầm dề tìm thấy một cái khe nhỏ, ngón tay nhẹ nhàng chui sâu vào đó, vừa mềm, vừa ướt, vừa ấm.

"Là nơi này sao?"

Vùng đất vẫn luôn trống vắng cuối cùng cũng được an ủi, cô dúi mình vào trong tay anh, dễ chịu đến mức khẽ giọng rêи ɾỉ.

"Đều đã ướt vậy rồi." Anh nhỏ giọng cười nói, lại cho thêm một ngón tay vào, vân vê cánh hoa ướt đẫm, bụng ngón tay hơi có chút thô bạo chậm rãi chui sâu vào miệng huyệt, cẩn thận dè dặt cắm ra rút vào, tốc độ từ chậm đến nhanh, nhưng vẫn cố hết sức không chạm vào tấm màng mỏng kia.

Hoa huyệt được cọ sát ra ra vào vào, hoa hạch sớm đã trồi ra bên ngoài, thỉnh thoảng bị bàn tay ma sát trúng, tốc độ cắm rút của anh càng lúc càng nhanh, kɧoáı ©ảʍ chậm rãi chất chồng, cuối cùng cô đã đạt đến cao trào, cả người mãnh liệt run rẩy một trận, một dòng nước trào ra, chảy vào lòng bàn tay của anh.

Nhìn Điền Tâm bởi vì cao trào mà hai má ửng đỏ hơi thở dồn dập, cảm nhận ngón tay trong hoa huyệt co rút từng trận từng trận, Trương Thỉ vô cùng thỏa mãn, cô trước mắt là thuộc về bản thân anh.

Điền Tâm lần đầu tiên trải nghiệm cao trào, nhất thời không cách nào thoát ra khỏi dư âm của cơn cao trào, sau khi cô nằm hòa hoãn một lúc, mới dần dần tỉnh táo lại.

Tuy rằng rất xấu hổ, nhưng nhìn thiếu niên ở trước mắt, đầu tóc ướt đẫm, đôi mắt vốn dĩ đen láy trong veo, lúc này đây lại mờ mịt ngập tràn du͙© vọиɠ cuộn trào mãnh liệt, nhưng ánh mắt của anh khi nhìn bản thân cô, lại giống như bản thân cô là bảo vật trân quý nhất trên thế giới.

Trái tim lập tức mềm nhũn, cô dang rộng đôi tay, làm nũng với anh nói, "Em muốn ôm ôm~"

Trương Thỉ nghe lời phủ người xuống, nhẹ nhàng ôm lấy cô.

Điền Tâm cảm nhận được nhịp tim mạnh mẽ của anh dán sát vào l*иg ngực của mình, cảm nhận được cỗ du͙© vọиɠ vẫn nóng hổi cứng rắn chọc vào đùi của bản thân, "Chỗ đó của anh phải làm sao?"

"Em giúp anh có được không?"

Cô cụp mi mắt, xấu hổ gật gật đầu, "Được."

Ngay lập tức anh lột đi cái qυầи ɭóŧ ướt đẫm của cô, lúc này cô cuối cùng chẳng còn lại mảnh vải nào.

Anh nhẹ nhàng vỗ vào eo cô, tỏ ý cô trở mình lại, cô vâng lời nằm sấp ở trên giường. Hai chân anh tách ra quỳ ở trên thân cô, nâng mông cô lên, gậy thịt thô tô chống vào giữa háng cô.

Điền Tâm có chút xấu hổ, không nhịn được khẽ xoay mông đi, nhưng không ngờ rằng hoa huyệt sau khi cao trào nhiều nước vô cùng, dưới sự trơn trượt, gậy thịt trực tiếp chui tọt vào giữa hai chân.

Trương Thỉ sướиɠ đến mức rên hừ thành tiếng, cuối cùng không còn nhẫn nhịn nữa, anh kẹp chặt hai đùi của cô, một tay dò lên phía trước nhào nặn bầu ngực, một tay vòng lấy eo cô, chậm rãi cắm rút vài lần, đợi sau khi gậy thịt thấm đẫm dâʍ ɖị©ɧ, thì nhanh chóng tiến công.

Cô bị đè dưới thân nằm sấp xuống, bầu ngực hưởng thụ sự nhào nặn mạnh mẽ của anh, gậy thịt của anh thô dài, mỗi một lần cắm rút sẽ chạm đến âm đế của cô, kɧoáı ©ảʍ chìm ngập như thủy triều, "A...đừng mà..." Cô nhỏ giọng rêи ɾỉ, tiểu huyệt lại bắt đầu trào ra từng dòng từng dòng nước, chẳng mấy chốc cô lại đạt đến cao trào.

"Bạch bạch bạch..." Nhưng vào lúc này anh hoàn toàn chưa có dấu hiệu kết thúc, "Bảo bối, anh cắm em cao trào rồi hả?"

"Anh trai làm em có sướиɠ không?"

Tiếng gậy thịt va chạm "bạch bạch bạch" dồn dập vang vọng trong cả gian phòng, tiếng rêи ɾỉ của Điền Tâm bị va đến nỗi vụn vỡ tan rã, đại não vô tri vô giác không bắt được trọng điểm, cuối cùng sau lần nữa đạt đến cao trào, cô đã nắm bắt được một tia lý trí trong đầu, nghiêm túc mở miệng sửa sai, "Em, em lớn hơn anh...a...a...là chị gái..."

Anh nghe thế, càng tăng thêm sức lực mà cắm rút, đồng thời duỗi tay đến giữa đùi cô, tách cánh hoa ra niết lấy hoa hạch, mạnh mẽ đè xuống, xoay vòng, phác họa, phối hợp với sự va chạm của gậy thịt, kí©h thí©ɧ hạ thân cô không ngừng run lẩy bẩy, mắt thấy lại sắp lần nữa đạt đến cao trào...

Anh bất chợt dừng tay, rút gậy thịt ra.

Mọi thứ bỗng nhiên dừng lại, cả người cô ngây ngốc, bị buộc lơ lửng lên không được xuống cũng không xong. Tiểu huyệt vẫn ướt dầm dề, nước chảy không ngừng.

Anh cúi thấp thân thể, áp sát đến bên tai cô, "Là anh trai, hay là chị gái?"

Cô không nhịn được ngâm nga thành tiếng, "Là anh trai..."

Gậy thịt mạnh mẽ lại xông vào giữa đùi cô, một tay bắt lấy đầu ngực sung huyết thô bạo mà lôi kéo, một tay dùng sức đè ấn âm đế cọ sát cánh hoa, gậy thịt nóng đỏ hung hăng cắm vào rồi lại rút ra, kɧoáı ©ảʍ chất chồng gấp đôi gấp bội, cô kêu gào một tiếng, thân thể trắng tuyết không khống chế được run rẩy co rút, trước mắt là một mảng đầy màu sắc, cô lại lần nữa đón tiếp cơn cao trào.

Anh cuối cùng cũng không chống đỡ được nữa, hung hăng cắm rút thêm vài lần, anh giữ chặt chân của cô gắt gao đẩy vào trong,

nương theo một tiếng rêи ɾỉ, là một cỗ tϊиɧ ɖϊ©h͙ nóng hổi tanh nồng phun ra.

Trương Thỉ nhìn Điền Tâm sau khi cao trào đã trực tiếp ngất đi, anh bất lực cười cười, nhẹ nhàng ôm cô lên đi vào phòng tắm thu dọn, sau cùng anh ôm cô cùng nhau chìm vào mộng ảo ngọt ngào.