Chương 22. Đừng hòng nhét người cùng ta vào phủ

Lúc này ở phủ thị lang, Chu Hằng vừa về đến sân viện của mình, chưa kịp nghỉ ngơi liền có nha hoàn tới báo, đích mẫu Ngụy thị cho người mời y đến đông viện có việc cần. Quả thực ngày hôm nay chạy tới chạy lui, Chu Hằng đều cảm thấy rất mệt mỏi, vị đích mẫu kia của y cho mời qua giờ này chắc chắn không có việc gì tốt.

“ báo với phu nhân ta thay đồ xong sẽ qua ngay” – Dặn dò nha hoàn, Chu hằng nhanh chóng đổi một bộ y phục khác, dẫn theo một tiểu thư đồng liền nhanh chóng đi đến đông viện. Trong sảnh tiếp khách hiện giờ có mặt vài người, trong đó có một nữ tử lạ mặt đứng bên cạnh Đoàn thị, nhìn cách trang điểm ăn mặc, cũng không giống là nha hoàn.

“ Nhi tử gặp qua mẫu thân” – Y đúng quy củ hành lễ, mặc dù hiện giờ y có cáo mệnh nhất phẩm trong người, còn cao hơn vị tam phẩm của Đoàn thị 2 bậc, đúng lý bà ta phải ra hành lễ với y.

Đoàn thị liền lộ ra nét mặt từ mẫu, đỡ cánh tay y đứng dậy, tiếc hận nói:

“ Đứa nhỏ ngoan này, đều là mẹ con, sao cứ phải quy củ như vậy?mau ngồi xuống đây”

Chu Hằng vâng lời ngồi xuống, thấp thỏm hỏi:

“ Mẫu thân trễ như vậy triệu con qua gặp, là có việc gì dặn dò”

Thấy người này đi thẳng vào vấn đề, Đoàn thị cũng lười vòng vo nữa, kéo tay nữ tử yểu điệu bên cạnh ra trước mặt giới thiệu:

“ Con xem, đây là Tịnh Hòa biểu muội của con, dịu dàng hiểu chuyện, lại quản lý gia vụ rất tốt, lần này thím họ con tới chơi ta liền nảy ra một ý định tốt”

Phía đối diện có một phụ nhân nhìn đã ngoài 40, trang điểm sắc sảo, nói chung được bảo dưỡng cũng tốt, liền lên tiếng phụ họa.

“ Phải phải, Tịnh Hòa nhà ta được nuôi dạy tốt, tương lai trong hầu phủ cũng có thể giúp con ít nhiều”

Sắc mặt nữ tử kia đỏ lên, cúi đầu thật thấp không dám ngẩn lên.

Chu Hằng cũng không vội, bình tĩnh lắng nghe hai phụ nhân kia kẻ xướng người họa, sau đó mới chậm chậm hỏi một câu:

“ cho nên ý mẫu thân cùng thím là gì?’

Đoàn thị liền nói: “ Đứa nhỏ này, chúng ta là muốn biểu muội cùng ngươi gả qua đó, tiện thể liền có thể bao bọc cho nhau thì rất tốt”

Chu Hằng lại nở nụ cười nhạt, một bọn nhà này thật muốn tự tìm phiền toái mà, một tấm gương của Chu Hạo còn chưa đủ rõ, nay lại muốn nhét một biểu muội cùng hắn vào hầu phủ.

“ E là sẽ làm mẫu thân cũng thím thất vọng rồi, chuyện này có tám phần là không thể!”

Đoàn thị ngỡ ngàng, đứa thứ tử này ngày ngày gan càng lớn rồi, nếu là lúc trước chắc chắn không dám từ chối mình, bây giờ lại học người ta thói hư cải lại mẹ cả. Y nói tiếp:

“ Chưa kể đến thế tử có đồng ý hay không, bản thân ta cũng không muốn cùng biểu muội chia sẻ phần nào sủng ái của phu quân”

Phụ nhân kia nghe y nói vậy liền cười lạnh: “ Ngươi vậy mà lại chưa đọc nam tắc à? Hay là bản thân lại muốn gánh trên lưng tội danh đố kỵ?”

Y cũng không tức giận, tựa lưng vào ghế, gạt một ít lá trà trong miệng chén, chậm rãi trả lời: “ ta đều học thuộc, nhưng cũng không thấy đúng, thế tử từng nói với ta rằng : thê vi thượng, xã tắc thứ chi, quân vi hạ ( vợ xếp ở trên, giang sơn thứ yếu, phu quân xếp sau cùng), các người thấy giữa chúng ta không có chỗ cho thϊếp thất xuất hiện, ta cho rằng đây mới là luân lý đáng đọc"

Nét mặt y nhìn những người trong phòng mang ý tứ : Phu quân còn bảo ta đạp trên luân thường đạo lý, các ngươi ở đây nhiều chuyện đem nam tắc rách nát kia ra dọa ta?

Nữ tử lúc nãy đỏ mặt e thẹn, bây giờ lại nghe những lời từ chối trắng trợn này liền cúi đầu xấu hổ vô cùng, chính thê người ta không nhận nàng, phu quân thì một mực cung kính với chính thê, nếu nàng còn mặt dày đeo bám vào đó, thì có khác nào dạng nữ tử thanh lâu đi giành giật trượng phu người khác?