Chương 1.2: Sau khi chia tay bạn trai hắc hóa

Nhưng sau đó, Thôi Vũ Oanh nhớ rằng cô cũng đã có bạn trai, vì vậy cô phải đẩy lùi ý tưởng này.

Điều mà Thôi Vũ Oanh không biết là khi Thần Mộ đến nhà để tìm cô, vừa vặn bắt gặp cô vừa bước ra khỏi cửa vừa nói chuyện cười đùa với học trưởng của mình…

Nhưng Thần Mộ không nói chuyện này ra, từ đó Thần Mộ trở nên rất đa nghi, suốt ngày quấy rầy Thôi Vũ Oanh, hạn chế cô tiếp xúc với người khác giới, kiểm tra này nọ.

Thôi Vũ Oanh cảm thấy Thần Mộ quá chiếm hữu, mà lúc đầu cô cũng không thích Thần Mộ, bây giờ đến lên tình cảnh như vậy, cô liền trực tiếp đưa ra yêu cầu chia tay.

"Chúng ta chia tay đi.” Thôi Vũ Oanh trực tiếp quyết định, không chút do dự cùng miễn cưỡng.

Thần Mộ nghe vậy, sửng sốt một chút, sau đó tiến lên một bước, nắm lấy cổ tay của cô.

"Tại sao? Là bởi vì ai?!" Giọng điệu của Thần Mộ kích động đến mức suýt chút nữa vỡ òa.

Thôi Vũ Oanh cố gắng nghĩ tránh ra tay của hắn, nhưng hắn thực lắm quá chặt, cô đành phải nói ra trước: "Không phải là bởi vì ai, chỉ là bởi vì tôi không thích anh."

Thấy hắn sửng sốt trong chốc lát, Thôi Vũ Oanh nhân cơ hội thoát ra, tiếp tục nói: “Thật xin lỗi, ngay từ đầu tôi đã không thích anh, chỉ vì tức giận nhất thời mà tiếp nhận anh.”

Thôi Vũ Oanh nghĩ rằng sau khi cô ấy nói xong, Thần Mộ có thể sẽ tức giận hoặc đặt ra câu hỏi, nhưng hắn không làm thế, mà thay vào đó là im lặng.

Thần Mộ nghe cô nói xong lời này, trầm mặc hồi lâu, mới nói: "... Em không thể thử thích anh sao?"

Thôi Vũ Oanh nhàn nhạt nói: "Xin lỗi, tôi đã thử qua rất nhiều lần, nhưng loại tình cảm này sự tình, không thể miễn cưỡng."

Sau đó, Thần Mộ lại lâm vào trầm mặc, Thôi Vũ Oanh thấy thế, định xoay người rời đi.

Thấy cô sắp rời đi, Thần Mộ rốt cuộc lại mở miệng nói: "A Oanh… Anh không quấy rầy em nữa, nhưng hôm nay là sinh nhật của anh, em có thể cùng anh đón sinh nhật trước khi chia tay không?"

Nghe vậy, Thôi Vũ Oanh lập tức dừng bước, "Hôm nay là sinh nhật của anh? !"

Cô không nhớ rõ sinh nhật của Thần Mộ, nhưng cô nhớ rõ, sinh nhật của Thần Mộ hình như không phải vào tháng này...

Là cô nhớ nhầm sao?

"Nguyên lai...... Em không nhớ sao?" Sắc mặt Thần Mộ trở nên càng âm trầm.

Thôi Vũ Oanh vội vàng nói: "Sinh nhật vui vẻ, thật xin lỗi... Sau này anh nhất định sẽ gặp được cô gái tốt hơn, nhưng chúng ta thật sự không thích hợp."

"Vậy em có thể cùng anh tổ chức sinh nhật, rồi chia tay anh sau không?"

Giọng điệu của Thần Mộ dịu đi, hắn hơi cúi đầu, trong mắt rưng rưng nước mắt, giống như một chú cún con bị chủ nhân bỏ rơi.

Thấy hắn như thế, Thôi Vũ Oanh cũng là không đành lòng, liền đáp ứng hắn.

"Được......"

......

Sau đó, Thôi Vũ Oanh đi cùng Thần Mộ đến nhà hắn để chúc mừng sinh nhật hắn ta.

Không phải Thôi Vũ Oanh không phòng bị người khác, mà là trong lòng cô không cảm thấy Thần Mộ là người xấu.

Hơn nữa, trước đây bọn họ là bạn trai bạn gái, tuy rằng hiện tại đã chia tay, nhưng Thôi Vũ Oanh đối với Thần Mộ cảm thấy áy náy nên không phát hiện ra dị thường của Thần Mộ.

Tổ chức sinh nhật, đơn giản là tặng quà và ăn bánh ngọt, sau khi cùng Thần Mộ ăn bánh ngọt xong, Thôi Vũ Oanh liền định quay về.

Thấy cô muốn đi, Thần Mộ đột nhiên từ trong tủ lạnh lấy ra một chai cocktail: “Uống với anh một ly được không?”

"Được…"

Thôi Vũ Oanh không có từ chối, chỉ là một ly cocktail, loại cocktail này cô đã từng uống qua, độ cồn rất thấp, mùi vị như nước có ga.

Vì vậy, Thôi Vũ Oanh không chút nghĩ ngợi uống cạn ly rượu, một lúc sau, cô cảm thấy đầu óc choáng váng, ý thức dần trở nên mơ hồ.

Rõ ràng mới uống một ly, cô không có khả năng liền say......

Mãi cho đến lúc này, Thôi Vũ Oanh mới phát hiện có chỗ không đúng, "Anh...... Anh cho gì vào rượu......"

Nhưng đã quá muộn, lời còn chưa nói hết, cô liền hôn mê bất tỉnh.

Trước khi ngất đi, Thôi Vũ Oanh trông thấy khuôn mặt vốn luôn dịu dàng của Thần Mộ lộ ra một nụ cười nham hiểm.