Chương 1: Sau khi chia tay, bạn trai hắn hóa

Điều hối hận nhất Thôi Vũ Oanh làm là chấp nhận lời tỏ tình của Thần Mộ, trở thành bạn gái của hắn.

Đến bây giờ, cô bị Thần Mộ giam cầm, trở thành nô ɭệ tìиɧ ɖu͙© của hắn, Thôi Vũ Oanh thực sự hối hận đến tận ruột gan.

Mà tất cả những chuyện này, bắt đầu từ một tháng trước.

Một tháng trước, Thôi Vũ Oanh đã tỏ tình với học trưởng mà cô thầm mến từ lâu.

Học trường lớn hơn cô hai tuổi, đã sớm tốt nghiệp, Thôi Vũ Oanh vốn cho rằng, cả đời này cô sẽ không gặp lại anh.

Kết quả là khi cô đến công ty thực tập sau khi tốt nghiệp, cô gặp lại học trưởng của mình, bọn họ vậy mà lại trở thành đồng nghiệp của nhau.

Sau thời gian ngắn cùng làm việc một chỗ, Thôi Vũ Oanh lấy hết can đảm để tỏ tình với học trưởng.

Nhưng học trưởng từ chối cô, bởi vì trong lòng anh đã có một cô gái mà anh thích.

Thất tình vốn đã khiến Thôi Vũ Oanh vô cùng khó chịu, lúc đấy đối thủ một mất một còn của cô còn trào phúng cô tự mình đa tình, không có nam nhân nào muốn, điều này càng làm cô khó chịu tới cực điểm.

Cũng đúng lúc này, Thần Mộ tỏ tình với cô, có lẽ là vì tức giận, cô liền chấp nhận lời tỏ tình của hắn.

Thần Mộ nhỏ hơn cô một tuổi, vô cùng điển trai, vóc dáng cũng rất cao, khoảng chừng một mét tám hai, trong số những chàng trai có chiều cao trung bình một mét bảy, hắn thực sự nổi bật giữa đám đông giống như con hạc giữa bầy gà.

Hắn tướng mạo soái khí, tính cách cũng tốt, cho nên có không ít nữ sinh thầm mến hắn, nhưng hắn lại không hề chấp nhận một ai.

Thôi Vũ Oanh cùng Thần Mộ quen nhau từ hồi cấp 2. Thật trùng hợp, họ học cùng trường từ cấp 2 đến cấp 3 rồi đến đại học.

Tuy nhiên, mặc dù họ là đồng học trong nhiều năm, nhưng họ không có quá nhiều giao tiếp.

Cho nên Thôi Vũ Oanh cũng không ngờ tới Thần Mộ lại thích mình, nhưng không thể không nói, nếu trở thành bạn gái của hắn, có thể hung hăng đánh vào mặt đối thủ một mất một còn của cô.

Nhưng thật đáng tiếc, so với loại hình chó con ngây thơ như Thần Mộ.

Thôi Vũ Oanh càng thích kiểu người giống như học trưởng, cao lãnh, cấm dục và trưởng thành.

Trước đây cô cũng từng thử bắt mình thích Thần Mộ, nhưng Thần Mộ thật sự không phải mẫu người mà cô thích.

Trong thời gian yêu nhau, Thần Mộ đối với cô thật sự rất tốt, ôn nhu tri kỷ, từng li từng tí.

Hơn nữa trong mấy tháng hẹn hò, bọn họ chưa từng có quan hệ tìиɧ ɖu͙©, bởi vì Thôi Vũ Oanh không muốn, Thần Mộ cũng không đề cập tới.

Thần Mộ rất ngây thơ, nếu như Thôi Vũ Oanh nắm tay hắn, hắn sẽ đỏ mặt mất nửa ngày.

Cho nên Thôi Vũ Oanh lúc ấy cũng không ngờ rằng Thần Mộ sau đó có thể trở nên đáng sợ như vậy.

Sở dĩ mọi chuyện thành ra như vậy là bởi vì một ngày kia, học trưởng say rượu, không biết vì sao, lại có một người qua đường gọi điện thoại cho cô, nhờ cô đi đón.

Như đổi lại là người khác, Thôi Vũ Oanh sẽ không đi, nhưng đó là vị học trưởng mà cô thầm yêu bấy lâu nay...

Cho nên cô liền đi, còn chiếu cố học trưởng suốt cả đêm.

Vì vậy, cô ấy đã đi và chăm sóc tiền bối cả đêm.

Nhưng bọn họ cũng không có xảy ra chuyện gì, bởi vì tiền bối thật sự say, hơn nữa đàn ông thực sự uống say không thể cương, làm sao có thể xảy ra chuyện.

Thông qua những lời nói say xỉn của học trưởng, Thôi Vũ Oanh mới biết được rằng hóa ra anh ta say như vậy vì cô gái mà tiền bối thích đã có bạn trai.

Học trưởng sau khi tỉnh rượu, anh ấy rất xấu hổ và cảm ơn Thôi Vũ Oanh rất nhiều.

Mà lúc đó, trong lòng Thôi Vũ Oanh đột nhiên bắt đầu sinh ra một ý nghĩ.

Bây giờ cô gái mà tiền bối thích đã có bạn trai, vậy không phải cô lại có cơ hội sao?