Chương 1

Cơn mưa tháng bảy đột nhiên trút xuống, bầu trời cũng mang theo hai dáng vẻ khác nhau, cơn mưa đã đem thời tiết khô nóng của buổi sáng, gột rửa cả thành phố một lần, những tán lá cây rậm rạp giống như được quét một lớp nước sơn trơn bóng, khi ánh sáng chiếu vào vô cùng chói mắt.

Cửa hàng cuối cùng trên con phố chật hẹp, với dòng chữ "Vương Nghiệp Quân sửa xe" trên tấm biển màu đỏ, gần như bị thiêu rụi bởi nhiệt độ cao gần 40 độ. Bên trong ngôi nhà đổ nát, trên tường có vỏ máy, búa, tua vít, kìm, cờ lê trên sàn và dây điện giăng khắp tường.

“Loảng xoảng…"

“Rầm…”

Trong cửa hàng cũ rộng mấy chục mét vuông này, vang lên tiếng dụng cụ va vào nhau của xe hàng, sau đó là vài tiếng mô tô nổ máy.

Chiếc áo phông và quần jean của thiếu niên bám đầy bụi, trên cánh tay và má của người này có những vết bẩn. Anh ta cố gắng thử khỏi động vài lần, dùng sức một chút, trên cánh tay liền xuất hiện cơ bắp. Anh ta mạnh mẽ hơn nhiều so với những đứa con trai cùng tuổi, không có vẻ ngoài giống như những người cùng tuổi, cơ thể tràn ngập sức mạnh.

Vừa lên tiếng giọng nói giống như một tay già đời: "Chiếc xe này bị hỏng bugi, người trước đó thật là không có lương tâm, cho nên tôi đã thay cái cũ, cũng may không có chuyện gì xảy ra, nếu không thì không phải xe chết máy, thì chính là anh đấy."

Chủ nhân của chiếc xe máy là một người giao đồ ăn, một chiếc xe máy đã được sử dụng nhiều năm, nó đã đi qua mưa gió, tháng trước mới bị hỏng, tùy tiện tìm một cửa hàng sửa chữa, anh ta cũng không hiểu biết quá nhiều về mấy thứ này, vừa nghe thấy như vậy, lập tức bị dọa cho sợ hãi: "A, không phải đâu, đã thay cái cũ cho tôi rồi?"

Chàng thiếu niên “ừm” một tiếng: “Muốn lợi dụng nó để lấy tiền cũng đồng thời hãm hại người khác.”

Một lúc sau, anh thay một cái bugi mới, vẫn là loại tốt nhất, sau đó khởi động lại máy một lần nữa, thử mấy lần đều không có vấn đề gì xảy ra, anh liền lau xe, trả lại cho người đàn ông kia, cũng đồng thời nhận tiền của anh ta.

“Làm người, tích đức nhiều một chút, sẽ được đền đáp xứng đáng.”

Đây là câu mà khi còn sống bà nội anh thường nói, cũng đã trở thành lời dạy bảo đối với anh.

Mặc dù chú chủ tiệm thường mắng anh bất tài, nhưng anh vẫn sẽ khuyến mại cho người nghèo khổ, rất nhanh đã trở thành thói quen làm việc thiện.

Sau khi sửa xe xong, Duẫn Hải Quân đi rửa tay ở bể nước bên ngoài, nắng gắt khiến lưng anh đau nhức, nhưng vốn dĩ da anh cũng không trắng, cho nên có bị đen hay không anh cũng không để ý, cảm thấy có thể khỏe mạnh thêm nhờ tắm nắng.

Có một tấm gương nhựa màu đỏ treo trên thành bể, cũng không biết đứa trẻ hư nào đã dán một miếng dán truyện tranh Nhật Bản có hình một cô gái với cặp mông đầy đặn trong bộ đồng phục, hơn nữa cặp mông của cô ấy còn lộ ra ngoài.

Anh nhìn thấy miếng hình dán nhạy cảm này chỉ nở nụ cười, lau tay rồi lại đi vào trong nhà. Sửa xe xong mới nhìn thấy miếng bánh ngọt để trên bàn, đây là cậu vừa mới mang tới, nói là, mấy tháng trước, bà nội vừa mới qua đời, không thích hợp để tổ chức tiệc, cho tới tận bây giờ mới tổ chức sinh nhật cho anh.

Sinh nhật của anh là vào ngày 20 tháng 5, cho tới hôm nay vừa đúng hai tháng.